古诗词

画草虫为黄月坡赋

杨慎

天下几人画草虫,吴兴公子痴孙隆。tiān xià jǐ rén huà cǎo chóng,wú xīng gōng zi chī sūn lóng。
冰缣雪练鸣趯趯,丹屏绣几飞薨薨。bīng jiān xuě liàn míng tì tì,dān píng xiù jǐ fēi hōng hōng。
渔父蜻蜓爱钓缕,美人蟋蟀嫌雕笼。yú fù qīng tíng ài diào lǚ,měi rén xī shuài xián diāo lóng。
百种生意何融融,夷羊非羊鸿非鸿。bǎi zhǒng shēng yì hé róng róng,yí yáng fēi yáng hóng fēi hóng。
长卿带晚翠,简子矜秋红。zhǎng qīng dài wǎn cuì,jiǎn zi jīn qiū hóng。
王孙西游归未得,清江碧草烟蒙蒙。wáng sūn xī yóu guī wèi dé,qīng jiāng bì cǎo yān méng méng。
忆昔曹不兴,点蝇惑?翁。yì xī cáo bù xīng,diǎn yíng huò wēng。
滕王扫蛱蝶,摹榻喧唐宫。téng wáng sǎo jiá dié,mó tà xuān táng gōng。
宋家道君入能品,鸾标鼊轴沉毡穹。sòng jiā dào jūn rù néng pǐn,luán biāo bì zhóu chén zhān qióng。
古来好手竟寂寞,老痴江东洒绝迹。gǔ lái hǎo shǒu jìng jì mò,lǎo chī jiāng dōng sǎ jué jì。
君不见醯鸡发覆天梦梦,蠓飞硙雨春飞风。jūn bù jiàn xī jī fā fù tiān mèng mèng,měng fēi wéi yǔ chūn fēi fēng。
小痴大黠应物理,孙痴非痴乃其聪。xiǎo chī dà xiá yīng wù lǐ,sūn chī fēi chī nǎi qí cōng。
痴翁之死谁继出,西川曹狂称最工。chī wēng zhī sǐ shuí jì chū,xī chuān cáo kuáng chēng zuì gōng。
痴狂乃有两绝蓻,爚耀滇南与江东。chī kuáng nǎi yǒu liǎng jué zí,yuè yào diān nán yǔ jiāng dōng。
朅来曹狂数相见,吮毫蠲纸惊飞蓬。qiè lái cáo kuáng shù xiāng jiàn,shǔn háo juān zhǐ jīng fēi péng。
月坡仙人好奇者,赏鉴自与山谷通。yuè pō xiān rén hǎo qí zhě,shǎng jiàn zì yǔ shān gǔ tōng。
凤嬉亭前月瞳瞳,更仆不知寒漏终。fèng xī tíng qián yuè tóng tóng,gèng pū bù zhī hán lòu zhōng。
铜盘烧蜡春如烘,悬图索赋何匆匆。tóng pán shāo là chūn rú hōng,xuán tú suǒ fù hé cōng cōng。
蚊脚细字盈方空,酒酣操觚持似公,雕刻自愧吾家雄。wén jiǎo xì zì yíng fāng kōng,jiǔ hān cāo gū chí shì gōng,diāo kè zì kuì wú jiā xióng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

水仙花四绝

杨慎

金盏银台映绿樽,清香况复赛兰荪。jīn zhǎn yín tái yìng lǜ zūn,qīng xiāng kuàng fù sài lán sūn。
只应岩桂为朋辈,未许山?作弟昆。zhǐ yīng yán guì wèi péng bèi,wèi xǔ shān zuò dì kūn。

水仙花四绝

杨慎

瑶池阿母惜幽芳,青鸟东来未许将。yáo chí ā mǔ xī yōu fāng,qīng niǎo dōng lái wèi xǔ jiāng。
小玉双成都睡去,一枝传自段安香。xiǎo yù shuāng chéng dōu shuì qù,yī zhī chuán zì duàn ān xiāng。

水仙花四绝

杨慎

乘鲤琴高采掇新,蔚蓝天上少红尘。chéng lǐ qín gāo cǎi duō xīn,wèi lán tiān shàng shǎo hóng chén。
黄姑渚畔湔裙水,不是人间妒妇津。huáng gū zhǔ pàn jiān qún shuǐ,bù shì rén jiān dù fù jīn。

月夕见美人过浮桥

杨慎

雁齿螭头影动摇,金波玉镜夜迢迢。yàn chǐ chī tóu yǐng dòng yáo,jīn bō yù jìng yè tiáo tiáo。
忽逢罗袜轻盈步,疑是鲛人出卖绡。hū féng luó wà qīng yíng bù,yí shì jiāo rén chū mài xiāo。

丁巳元宵韩炅庵送灯

杨慎

多病新春减醉狂,元宵作剧懒逢场。duō bìng xīn chūn jiǎn zuì kuáng,yuán xiāo zuò jù lǎn féng chǎng。
华灯珍重劳相赠,绣佛前头礼定光。huá dēng zhēn zhòng láo xiāng zèng,xiù fú qián tóu lǐ dìng guāng。

白崖

杨慎

云开远见彩云州,一片烟岚鸟外浮。yún kāi yuǎn jiàn cǎi yún zhōu,yī piàn yān lán niǎo wài fú。
还见前年山下路,密蒙花发艳新秋。hái jiàn qián nián shān xià lù,mì méng huā fā yàn xīn qiū。

丁巳五月五大热追凉江山平远楼

杨慎

平远江山四望开,䬃然风至似兰台。píng yuǎn jiāng shān sì wàng kāi,sà rán fēng zhì shì lán tái。
披襟便觉凉如洗,一任城头暝色催。pī jīn biàn jué liáng rú xǐ,yī rèn chéng tóu míng sè cuī。

丁巳五月五大热追凉江山平远楼

杨慎

䬃然风至似兰台,此地那容热客来。sà rán fēng zhì shì lán tái,cǐ dì nà róng rè kè lái。
姑射风姿冰雪妒,班姬团扇漫多才。gū shè fēng zī bīng xuě dù,bān jī tuán shàn màn duō cái。

素馨花

杨慎

金碧佳人堕马妆,鹧鸪林里斗芬芳。jīn bì jiā rén duò mǎ zhuāng,zhè gū lín lǐ dòu fēn fāng。
穿花贯缕盘香雪,曾把风流恼陆郎。chuān huā guàn lǚ pán xiāng xuě,céng bǎ fēng liú nǎo lù láng。

滇海曲

杨慎

梁王阁榭水中央,乌鹊双星带五潢。liáng wáng gé xiè shuǐ zhōng yāng,wū què shuāng xīng dài wǔ huáng。
跨海虹桥三十里,广寒宫殿夜飘香。kuà hǎi hóng qiáo sān shí lǐ,guǎng hán gōng diàn yè piāo xiāng。

滇海曲

杨慎

碧鸡金马古梁州,铜柱铁桥天际头。bì jī jīn mǎ gǔ liáng zhōu,tóng zhù tiě qiáo tiān jì tóu。
试问平滇功第一,逢人惟说颍川侯。shì wèn píng diān gōng dì yī,féng rén wéi shuō yǐng chuān hóu。

滇海曲

杨慎

化城楼阁壮人寰,泽国封疆镇两关。huà chéng lóu gé zhuàng rén huán,zé guó fēng jiāng zhèn liǎng guān。
云气开成银色界,天工斫出点苍山。yún qì kāi chéng yín sè jiè,tiān gōng zhuó chū diǎn cāng shān。

滇海曲

杨慎

叶榆巨浸环三岛,益部雄都控百蛮。yè yú jù jìn huán sān dǎo,yì bù xióng dōu kòng bǎi mán。
神禹导河双洱水,武侯征路七星关。shén yǔ dǎo hé shuāng ěr shuǐ,wǔ hóu zhēng lù qī xīng guān。

滇海曲

杨慎

沙金海贝出西荒,桃竹橦华贡上方。shā jīn hǎi bèi chū xī huāng,táo zhú tóng huá gòng shàng fāng。
香象渡河来佛子,白狼盘木拜夷王。xiāng xiàng dù hé lái fú zi,bái láng pán mù bài yí wáng。

滇海曲

杨慎

碉房草阁瞰夷庭,侧岛悬崖控绝陉。diāo fáng cǎo gé kàn yí tíng,cè dǎo xuán yá kòng jué xíng。
鸡足已穷章亥步,鹫头空入梵王经。jī zú yǐ qióng zhāng hài bù,jiù tóu kōng rù fàn wáng jīng。