古诗词

山水图为兵部郎中王恕题

柯潜

玉堂清署春风前,焚香看画皆神仙。yù táng qīng shǔ chūn fēng qián,fén xiāng kàn huà jiē shén xiān。
画中风物得真意,峰峦隐约披云烟。huà zhōng fēng wù dé zhēn yì,fēng luán yǐn yuē pī yún yān。
大山如龙欲飞去,小山盘盘如虎踞。dà shān rú lóng yù fēi qù,xiǎo shān pán pán rú hǔ jù。
奔流一道破山来,散作涛声满江树。bēn liú yī dào pò shān lái,sàn zuò tāo shēng mǎn jiāng shù。
远村微茫三两家,古渡无人横断槎。yuǎn cūn wēi máng sān liǎng jiā,gǔ dù wú rén héng duàn chá。
近村茅屋荫榆柳,门前沃土饶桑麻。jìn cūn máo wū yīn yú liǔ,mén qián wò tǔ ráo sāng má。
别有高亭向洲渚,斜日满帘水禽语。bié yǒu gāo tíng xiàng zhōu zhǔ,xié rì mǎn lián shuǐ qín yǔ。
沧波浩浩欲吞天,蜃气昏昏欲成雨。cāng bō hào hào yù tūn tiān,shèn qì hūn hūn yù chéng yǔ。
初疑匡庐山下落星湾,又似洞庭湖上之君山。chū yí kuāng lú shān xià luò xīng wān,yòu shì dòng tíng hú shàng zhī jūn shān。
琼宫贝阙倚霄汉,无乃蓬莱方丈非人间。qióng gōng bèi quē yǐ xiāo hàn,wú nǎi péng lái fāng zhàng fēi rén jiān。
我生惯识山中乐,随意云楼与山阁。wǒ shēng guàn shí shān zhōng lè,suí yì yún lóu yǔ shān gé。
故乡一别今十年,石洞梅花几开落。gù xiāng yī bié jīn shí nián,shí dòng méi huā jǐ kāi luò。
临图忽忆旧游踪,便欲沿溪上丘壑。lín tú hū yì jiù yóu zōng,biàn yù yán xī shàng qiū hè。
此身留滞未应归,回首江天云漠漠。cǐ shēn liú zhì wèi yīng guī,huí shǒu jiāng tiān yún mò mò。

柯潜

明福建莆田人,字孟时,号竹岩。景泰二年状元,官至少詹事。慈懿太后之丧,再疏请合葬,竟得如礼。翰林后堂有二柏,为潜手植,号学士柏;前有瀛洲亭,号为柯亭。邃于文学,性高介。有《竹岩诗文集》。 柯潜的作品>>

猜您喜欢

和周次玉除夕

柯潜

鸭炉香烬酒微消,笑引诗魔伴寂寥。yā lú xiāng jìn jiǔ wēi xiāo,xiào yǐn shī mó bàn jì liáo。
漏滴寒声催五夜,天回和气入三朝。lòu dī hán shēng cuī wǔ yè,tiān huí hé qì rù sān cháo。
玉堂冷署闲烹雪,水部高才醉颂椒。yù táng lěng shǔ xián pēng xuě,shuǐ bù gāo cái zuì sòng jiāo。
明发趋朝陪御宴,同歌湛露听云韶。míng fā qū cháo péi yù yàn,tóng gē zhàn lù tīng yún sháo。

休庵为大司马王公题

柯潜

山斗名高玉雪标,病来渐觉宦情消。shān dòu míng gāo yù xuě biāo,bìng lái jiàn jué huàn qíng xiāo。
更呼童子囊书去,不赴邻家折简招。gèng hū tóng zi náng shū qù,bù fù lín jiā zhé jiǎn zhāo。
载酒有时过竹院,看山常日渡溪桥。zài jiǔ yǒu shí guò zhú yuàn,kàn shān cháng rì dù xī qiáo。
笑他华发龙钟者,犹踏青霜候早朝。xiào tā huá fā lóng zhōng zhě,yóu tà qīng shuāng hòu zǎo cháo。

题方廷献西轩

柯潜

故家孙子庙堂珍,斗室萧然寄此身。gù jiā sūn zi miào táng zhēn,dòu shì xiāo rán jì cǐ shēn。
竹色清含三径晓,鸟声啼送一帘春。zhú sè qīng hán sān jìng xiǎo,niǎo shēng tí sòng yī lián chūn。
琴中风月常无恙,画里江山自有神。qín zhōng fēng yuè cháng wú yàng,huà lǐ jiāng shān zì yǒu shén。
近已攀龙霄汉上,梦魂犹恋水云津。jìn yǐ pān lóng xiāo hàn shàng,mèng hún yóu liàn shuǐ yún jīn。

送宋儒佥宪考绩还江西

柯潜

西江佥宪好容仪,六月承恩下玉墀。xī jiāng qiān xiàn hǎo róng yí,liù yuè chéng ēn xià yù chí。
绿树轻风分手处,碧梧凉雨到官时。lǜ shù qīng fēng fēn shǒu chù,bì wú liáng yǔ dào guān shí。
看山多上滕王阁,访古频过孺子祠。kàn shān duō shàng téng wáng gé,fǎng gǔ pín guò rú zi cí。
按节更应周列郡,清霜飞处有春熙。àn jié gèng yīng zhōu liè jùn,qīng shuāng fēi chù yǒu chūn xī。

送士华兄还柯山

柯潜

袅袅东风吹柳枝,宦情乡思两堪悲。niǎo niǎo dōng fēng chuī liǔ zhī,huàn qíng xiāng sī liǎng kān bēi。
谁知驻马分襟处,不似连床听雨时。shuí zhī zhù mǎ fēn jīn chù,bù shì lián chuáng tīng yǔ shí。
祖席共倾官市酒,行囊满载翰林诗。zǔ xí gòng qīng guān shì jiǔ,xíng náng mǎn zài hàn lín shī。
无金堪寄为亲寿,只报平安慰远思。wú jīn kān jì wèi qīn shòu,zhǐ bào píng ān wèi yuǎn sī。

送王训导赴庐州经历

柯潜

碧山深处有儒珍,闭户看书甘自贫。bì shān shēn chù yǒu rú zhēn,bì hù kàn shū gān zì pín。
应诏起为天上客,拜官去作幕中宾。yīng zhào qǐ wèi tiān shàng kè,bài guān qù zuò mù zhōng bīn。
长空落日孤鸿影,岐路西风一骑尘。zhǎng kōng luò rì gū hóng yǐng,qí lù xī fēng yī qí chén。
雪意浓时应到郡,梅花清映玉标人。xuě yì nóng shí yīng dào jùn,méi huā qīng yìng yù biāo rén。

次韵寄绿野朱廷聘

柯潜

朝天常听晓钟馀,退直归来晚漏初。cháo tiān cháng tīng xiǎo zhōng yú,tuì zhí guī lái wǎn lòu chū。
愧我无才称近侍,怜君有道只闲居。kuì wǒ wú cái chēng jìn shì,lián jūn yǒu dào zhǐ xián jū。
山环绿野飞空翠,月满瀛洲照碧虚。shān huán lǜ yě fēi kōng cuì,yuè mǎn yíng zhōu zhào bì xū。
两地相思不相见,几回翻烂寄来书。liǎng dì xiāng sī bù xiāng jiàn,jǐ huí fān làn jì lái shū。

送行人司正邵震使安南

柯潜

天王出震继虞唐,宇宙重新化日长。tiān wáng chū zhèn jì yú táng,yǔ zhòu zhòng xīn huà rì zhǎng。
要使车书归一统,远颁正朔到殊方。yào shǐ chē shū guī yī tǒng,yuǎn bān zhèng shuò dào shū fāng。
碧天尽处通容管,瘴雨晴时过富良。bì tiān jǐn chù tōng róng guǎn,zhàng yǔ qíng shí guò fù liáng。
珍重平生清苦节,莫将薏苡载归囊。zhēn zhòng píng shēng qīng kǔ jié,mò jiāng yì yǐ zài guī náng。

无题和义山

柯潜

翠袖湘裾立晓风,绛纱窗外画阑东。cuì xiù xiāng jū lì xiǎo fēng,jiàng shā chuāng wài huà lán dōng。
伤心玉笛声初断,回首瑶台信未通。shāng xīn yù dí shēng chū duàn,huí shǒu yáo tái xìn wèi tōng。
满地淡烟芳草碧,一帘残雨落花红。mǎn dì dàn yān fāng cǎo bì,yī lián cán yǔ luò huā hóng。
年来但守芳心在,两鬓从教似短蓬。nián lái dàn shǒu fāng xīn zài,liǎng bìn cóng jiào shì duǎn péng。

无题和义山

柯潜

人在蓬莱欲见难,重门花落又春残。rén zài péng lái yù jiàn nán,zhòng mén huā luò yòu chūn cán。
惊回远梦莺犹语,题就长缄砚已乾。jīng huí yuǎn mèng yīng yóu yǔ,tí jiù zhǎng jiān yàn yǐ qián。
云母屏前香缕细,水晶帘外雨声寒。yún mǔ píng qián xiāng lǚ xì,shuǐ jīng lián wài yǔ shēng hán。
箧中旧制双纨扇,愁拂尘埃强自看。qiè zhōng jiù zhì shuāng wán shàn,chóu fú chén āi qiáng zì kàn。

清风动竹

柯潜

适意步回廊,长吟看修竹。shì yì bù huí láng,zhǎng yín kàn xiū zhú。
商飙何处来,吹堕半窗绿。shāng biāo hé chù lái,chuī duò bàn chuāng lǜ。

菊圃馀芳

柯潜

露下着寒英,霜繁见孤节。lù xià zhe hán yīng,shuāng fán jiàn gū jié。
采掇晚归来,馀香未消歇。cǎi duō wǎn guī lái,yú xiāng wèi xiāo xiē。

舟次桐江柬士华兄

柯潜

舣棹严滩下,相看两弟兄。yǐ zhào yán tān xià,xiāng kàn liǎng dì xiōng。
溪风与山月,都是客中情。xī fēng yǔ shān yuè,dōu shì kè zhōng qíng。

月林清影

柯潜

灏气涵蚤秋,月轮出东岭。hào qì hán zǎo qiū,yuè lún chū dōng lǐng。
林下悄无人,行吟弄清影。lín xià qiāo wú rén,xíng yín nòng qīng yǐng。

五月二十日奉东宫令旨代咏石榴

柯潜

一夜西风破锦囊,丹砂为颗玉为浆。yī yè xī fēng pò jǐn náng,dān shā wèi kē yù wèi jiāng。
文禽知是天家物,独立枝头不敢尝。wén qín zhī shì tiān jiā wù,dú lì zhī tóu bù gǎn cháng。
79123456