古诗词

出京述怀

祁顺

来往长安道,蹉跎鬓易霜。lái wǎng zhǎng ān dào,cuō tuó bìn yì shuāng。
安心徒有药,却老愧无方。ān xīn tú yǒu yào,què lǎo kuì wú fāng。
解缆风生旆,开篷月满床。jiě lǎn fēng shēng pèi,kāi péng yuè mǎn chuáng。
濯缨歌一曲,清兴绕沧浪。zhuó yīng gē yī qū,qīng xīng rào cāng làng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

舍弟思正未第南还缙绅相知者咸以佳作见赠余虽拙不容无言乃步诸公韵为三十首俾思正持归时一展玩千里犹觌面也今录三首

祁顺

天上培风滞羽翰,强宽怀抱过春残。tiān shàng péi fēng zhì yǔ hàn,qiáng kuān huái bào guò chūn cán。
达人不为穷途泣,游子肯辞归路难。dá rén bù wèi qióng tú qì,yóu zi kěn cí guī lù nán。
细雨寒灯思对榻,夕阳飞鸟独凭阑。xì yǔ hán dēng sī duì tà,xī yáng fēi niǎo dú píng lán。
随君屡有还家梦,一路烟波绕翠峦。suí jūn lǚ yǒu hái jiā mèng,yī lù yān bō rào cuì luán。

挽淮安致政胡挥使

祁顺

列职辕门蚤著声,投簪偏遂暮年情。liè zhí yuán mén zǎo zhù shēng,tóu zān piān suì mù nián qíng。
九天恩命荣三世,八帙年华老一生。jiǔ tiān ēn mìng róng sān shì,bā zhì nián huá lǎo yī shēng。
菊径已穷元亮趣,柳营犹记亚夫名。jú jìng yǐ qióng yuán liàng qù,liǔ yíng yóu jì yà fū míng。
朝绅闻讣多伤悼,应为人间惜老成。cháo shēn wén fù duō shāng dào,yīng wèi rén jiān xī lǎo chéng。

萧尚书哀挽

祁顺

郎司棘寺久驰声,又总台纲进列卿。láng sī jí sì jiǔ chí shēng,yòu zǒng tái gāng jìn liè qīng。
南国几年分重寄,西江千里动归情。nán guó jǐ nián fēn zhòng jì,xī jiāng qiān lǐ dòng guī qíng。
长才未究生前用,恤典空沾殁后荣。zhǎng cái wèi jiū shēng qián yòng,xù diǎn kōng zhān mò hòu róng。
惆怅九原今不作,高风何处觅耆英。chóu chàng jiǔ yuán jīn bù zuò,gāo fēng hé chù mì qí yīng。

同年会次郑瑶夫内翰韵

祁顺

同时科第百馀人,占断琼林烂熳春。tóng shí kē dì bǎi yú rén,zhàn duàn qióng lín làn màn chūn。
期集以来今有几,劝酬须醉肯辞频。qī jí yǐ lái jīn yǒu jǐ,quàn chóu xū zuì kěn cí pín。
身逢盛世恩波阔,道合斯文气味真。shēn féng shèng shì ēn bō kuò,dào hé sī wén qì wèi zhēn。
从此莫忘修旧好,帝城风景四时新。cóng cǐ mò wàng xiū jiù hǎo,dì chéng fēng jǐng sì shí xīn。

光山下营

祁顺

渺渺平原面面山,亚夫坚卧柳营闲。miǎo miǎo píng yuán miàn miàn shān,yà fū jiān wò liǔ yíng xián。
春云散作龙蛇阵,夜柝严于虎豹关。chūn yún sàn zuò lóng shé zhèn,yè tuò yán yú hǔ bào guān。
金吹一声天地外,剑光千尺斗牛间。jīn chuī yī shēng tiān dì wài,jiàn guāng qiān chǐ dòu niú jiān。
行当借此三军便,剪却残胡奏凯还。xíng dāng jiè cǐ sān jūn biàn,jiǎn què cán hú zòu kǎi hái。

登百祥楼

祁顺

楼高地胜最相宜,四面看山一样奇。lóu gāo dì shèng zuì xiāng yí,sì miàn kàn shān yī yàng qí。
风景岂殊摩诘画,才情偏助拾遗诗。fēng jǐng qǐ shū mó jí huà,cái qíng piān zhù shí yí shī。
平川日暖冰消易,远塞天空鸟度迟。píng chuān rì nuǎn bīng xiāo yì,yuǎn sāi tiān kōng niǎo dù chí。
心在帝廷身在客,五云回首不胜思。xīn zài dì tíng shēn zài kè,wǔ yún huí shǒu bù shèng sī。

登凤山环翠楼次张中书世琏韵

祁顺

山前古洞白云封,楼上岚光雪后浓。shān qián gǔ dòng bái yún fēng,lóu shàng lán guāng xuě hòu nóng。
老去诗名惭赵嘏,醉来豪气逼元龙。lǎo qù shī míng cán zhào gǔ,zuì lái háo qì bī yuán lóng。
一人有庆乾坤大,千里宣恩雨露重。yī rén yǒu qìng qián kūn dà,qiān lǐ xuān ēn yǔ lù zhòng。
欲向朝阳听鸣凤,碧梧修竹隔晴峰。yù xiàng cháo yáng tīng míng fèng,bì wú xiū zhú gé qíng fēng。

谒孔庙

祁顺

朝鲜诗礼独称雄,孔庙规模上国同。cháo xiān shī lǐ dú chēng xióng,kǒng miào guī mó shàng guó tóng。
数仞门墙无路入,千年丝竹有神通。shù rèn mén qiáng wú lù rù,qiān nián sī zhú yǒu shén tōng。
斯文自与天长久,吾道常如日正中。sī wén zì yǔ tiān zhǎng jiǔ,wú dào cháng rú rì zhèng zhōng。
四海车书今一统,典章何处不尊崇。sì hǎi chē shū jīn yī tǒng,diǎn zhāng hé chù bù zūn chóng。

坐中获睹诸生所作文赋因赠以诗

祁顺

青袍济济列生徒,千里骅骝汗血驹。qīng páo jì jì liè shēng tú,qiān lǐ huá liú hàn xuè jū。
论秀远规周俊士,慕华同事鲁真儒。lùn xiù yuǎn guī zhōu jùn shì,mù huá tóng shì lǔ zhēn rú。
功名自古非难事,道德由来是坦途。gōng míng zì gǔ fēi nán shì,dào dé yóu lái shì tǎn tú。
莫学隋唐昧根本,只将词赋费工夫。mò xué suí táng mèi gēn běn,zhǐ jiāng cí fù fèi gōng fū。

将游汉江风雨未止

祁顺

海国东来感异乡,醉中怀抱为诗狂。hǎi guó dōng lái gǎn yì xiāng,zuì zhōng huái bào wèi shī kuáng。
烟花转觉清明近,风雨都随寒食忙。yān huā zhuǎn jué qīng míng jìn,fēng yǔ dōu suí hán shí máng。
惯事谩夸王介甫,出游谁似段文昌。guàn shì mán kuā wáng jiè fǔ,chū yóu shuí shì duàn wén chāng。
汉江佳致传闻久,愿借春晴泛画航。hàn jiāng jiā zhì chuán wén jiǔ,yuàn jiè chūn qíng fàn huà háng。

汉江舟中和张廷玉一律

祁顺

江头春意满楼船,花柳争妍二月天。jiāng tóu chūn yì mǎn lóu chuán,huā liǔ zhēng yán èr yuè tiān。
帆影逐将飞鸟去,笛声惊起老龙眠。fān yǐng zhú jiāng fēi niǎo qù,dí shēng jīng qǐ lǎo lóng mián。
山连两岸云林合,石激中流雪浪溅。shān lián liǎng àn yún lín hé,shí jī zhōng liú xuě làng jiàn。
莫谓东来好游赏,寻常诗酒惯相牵。mò wèi dōng lái hǎo yóu shǎng,xún cháng shī jiǔ guàn xiāng qiān。

朝鲜途中寄国王十律今录二律

祁顺

外域梯航万国通,朝鲜近在海云东。wài yù tī háng wàn guó tōng,cháo xiān jìn zài hǎi yún dōng。
君臣治道光前烈,人物衣冠有古风。jūn chén zhì dào guāng qián liè,rén wù yī guān yǒu gǔ fēng。
八教条章终不改,三京形胜久称雄。bā jiào tiáo zhāng zhōng bù gǎi,sān jīng xíng shèng jiǔ chēng xióng。
农桑乐业边尘静,正囿吾皇德化中。nóng sāng lè yè biān chén jìng,zhèng yòu wú huáng dé huà zhōng。

朝鲜途中寄国王十律今录二律

祁顺

浅薄无由赞盛时,只凭忠赤答恩私。qiǎn báo wú yóu zàn shèng shí,zhǐ píng zhōng chì dá ēn sī。
吟多耻售鸡林价,客久常悬凤阙思。yín duō chǐ shòu jī lín jià,kè jiǔ cháng xuán fèng quē sī。
山似留人多北耸,水因归海尽东驰。shān shì liú rén duō běi sǒng,shuǐ yīn guī hǎi jǐn dōng chí。
临岐莫讶辞行赆,杨震从来畏四知。lín qí mò yà cí xíng jìn,yáng zhèn cóng lái wèi sì zhī。

和徐议政三月三日途中之作是日寒食

祁顺

三月风光属禁烟,踏青时节艳阳天。sān yuè fēng guāng shǔ jìn yān,tà qīng shí jié yàn yáng tiān。
倦行驿路魂堪断,远望乡园梦亦牵。juàn xíng yì lù hún kān duàn,yuǎn wàng xiāng yuán mèng yì qiān。
洛水有觞曾泛羽,楚山无树不啼鹃。luò shuǐ yǒu shāng céng fàn yǔ,chǔ shān wú shù bù tí juān。
诗来忽动伤春思,一度微吟一黯然。shī lái hū dòng shāng chūn sī,yī dù wēi yín yī àn rán。

奉都宪彭公二首

祁顺

星轺经处重咨询,都宪声华迈等伦。xīng yáo jīng chù zhòng zī xún,dōu xiàn shēng huá mài děng lún。
一饭岂能忘北阙,寸心惟欲庇东人。yī fàn qǐ néng wàng běi quē,cùn xīn wéi yù bì dōng rén。
壶冰清映无瑕玉,谷黍潜生有脚春。hú bīng qīng yìng wú xiá yù,gǔ shǔ qián shēng yǒu jiǎo chūn。
挽得天河洗兵甲,边方从此绝风尘。wǎn dé tiān hé xǐ bīng jiǎ,biān fāng cóng cǐ jué fēng chén。
4581234567»