古诗词

光山下营

祁顺

渺渺平原面面山,亚夫坚卧柳营闲。miǎo miǎo píng yuán miàn miàn shān,yà fū jiān wò liǔ yíng xián。
春云散作龙蛇阵,夜柝严于虎豹关。chūn yún sàn zuò lóng shé zhèn,yè tuò yán yú hǔ bào guān。
金吹一声天地外,剑光千尺斗牛间。jīn chuī yī shēng tiān dì wài,jiàn guāng qiān chǐ dòu niú jiān。
行当借此三军便,剪却残胡奏凯还。xíng dāng jiè cǐ sān jūn biàn,jiǎn què cán hú zòu kǎi hái。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

次彭方伯述怀

祁顺

浪拍长江雨未休,何人不望济川舟。làng pāi zhǎng jiāng yǔ wèi xiū,hé rén bù wàng jì chuān zhōu。
风流岂但谢安石,博洽宁论殷践猷。fēng liú qǐ dàn xiè ān shí,bó qià níng lùn yīn jiàn yóu。
常许丹心坚似铁,生憎簧舌巧如流。cháng xǔ dān xīn jiān shì tiě,shēng zēng huáng shé qiǎo rú liú。
沙堤几度催行色,却念边氓为少留。shā dī jǐ dù cuī xíng sè,què niàn biān máng wèi shǎo liú。

次彭方伯述怀

祁顺

四海清宁兵甲休,君臣同德两交修。sì hǎi qīng níng bīng jiǎ xiū,jūn chén tóng dé liǎng jiāo xiū。
如公正合归台辅,令望从来迈等流。rú gōng zhèng hé guī tái fǔ,lìng wàng cóng lái mài děng liú。
斩佞尚闻存故槛,济寒争愿盖长裘。zhǎn nìng shàng wén cún gù kǎn,jì hán zhēng yuàn gài zhǎng qiú。
参芝术桂堪防疾,药笼还当取次收。cān zhī shù guì kān fáng jí,yào lóng hái dāng qǔ cì shōu。

谢江西旧同寅寄书

祁顺

千里洪都一念悬,寻盟消息尚茫然。qiān lǐ hóng dōu yī niàn xuán,xún méng xiāo xī shàng máng rán。
孤灯细雨难成梦,芳草王孙易隔年。gū dēng xì yǔ nán chéng mèng,fāng cǎo wáng sūn yì gé nián。
花鸟阑珊诗兴外,溪山岑寂酒尊前。huā niǎo lán shān shī xīng wài,xī shān cén jì jiǔ zūn qián。
高情远逐云缄到,不说穷荒道路偏。gāo qíng yuǎn zhú yún jiān dào,bù shuō qióng huāng dào lù piān。

寄萧文明

祁顺

东望铜江五日程,相思何处可寻盟。dōng wàng tóng jiāng wǔ rì chéng,xiāng sī hé chù kě xún méng。
白云满地不堪赠,芳草连天无限情。bái yún mǎn dì bù kān zèng,fāng cǎo lián tiān wú xiàn qíng。
缄就素书难托雁,歌残伐木忍闻莺。jiān jiù sù shū nán tuō yàn,gē cán fá mù rěn wén yīng。
朝天想趁西风早,欲办新诗为送行。cháo tiān xiǎng chèn xī fēng zǎo,yù bàn xīn shī wèi sòng xíng。

病起

祁顺

天涯沦落独关情,病起惊看白发明。tiān yá lún luò dú guān qíng,bìng qǐ jīng kàn bái fā míng。
留咏只将山当画,攻愁常借酒为兵。liú yǒng zhǐ jiāng shān dāng huà,gōng chóu cháng jiè jiǔ wèi bīng。
春游野涧怜幽草,夜读残书爱短檠。chūn yóu yě jiàn lián yōu cǎo,yè dú cán shū ài duǎn qíng。
三径荒芜归未得,痴儿公事强支撑。sān jìng huāng wú guī wèi dé,chī ér gōng shì qiáng zhī chēng。

贺彭方伯升都宪

祁顺

四灵克牣未为祥,共喜真才入庙堂。sì líng kè rèn wèi wèi xiáng,gòng xǐ zhēn cái rù miào táng。
盛代明良忻有遇,全闽山水倍增光。shèng dài míng liáng xīn yǒu yù,quán mǐn shān shuǐ bèi zēng guāng。
云霓不负苍生望,汗简当流百世芳。yún ní bù fù cāng shēng wàng,hàn jiǎn dāng liú bǎi shì fāng。
正气微茫今复振,为公填就铁心肠。zhèng qì wēi máng jīn fù zhèn,wèi gōng tián jiù tiě xīn cháng。

送萧文明

祁顺

镇宁别乘黄门彦,早有贤声在庙堂。zhèn níng bié chéng huáng mén yàn,zǎo yǒu xián shēng zài miào táng。
五色词章云锦烂,万言忠疏日星光。wǔ sè cí zhāng yún jǐn làn,wàn yán zhōng shū rì xīng guāng。
乡园展墓驰心极,京阙朝正去路长。xiāng yuán zhǎn mù chí xīn jí,jīng quē cháo zhèng qù lù zhǎng。
料得九天雷雨动,卧龙追逐起江湘。liào dé jiǔ tiān léi yǔ dòng,wò lóng zhuī zhú qǐ jiāng xiāng。

次丘时雍登庐山

祁顺

曾步匡庐最上头,紫阳书院也淹留。céng bù kuāng lú zuì shàng tóu,zǐ yáng shū yuàn yě yān liú。
幽寻未遍神仙窟,远谪还来山水州。yōu xún wèi biàn shén xiān kū,yuǎn zhé hái lái shān shuǐ zhōu。
天上羲和奔日驭,人间蛮触战蜗牛。tiān shàng xī hé bēn rì yù,rén jiān mán chù zhàn wō niú。
回思五老长如旧,顾我萧条鬓易秋。huí sī wǔ lǎo zhǎng rú jiù,gù wǒ xiāo tiáo bìn yì qiū。

闻陈方伯文矅作古用韵吊之

祁顺

哀讣遥从江右来,西风萧飒动寒埃。āi fù yáo cóng jiāng yòu lái,xī fēng xiāo sà dòng hán āi。
百年交谊忽中断,一日愁肠空九回。bǎi nián jiāo yì hū zhōng duàn,yī rì chóu cháng kōng jiǔ huí。
滕阁鸣銮闲落月,延津宝剑化惊雷。téng gé míng luán xián luò yuè,yán jīn bǎo jiàn huà jīng léi。
古今勋位皆前定,只系遭逢不系才。gǔ jīn xūn wèi jiē qián dìng,zhǐ xì zāo féng bù xì cái。

闻陈方伯文矅作古用韵吊之

祁顺

年过五十苦思归,明哲由来识事机。nián guò wǔ shí kǔ sī guī,míng zhé yóu lái shí shì jī。
江海多愁华发早,庙堂无路壮心违。jiāng hǎi duō chóu huá fā zǎo,miào táng wú lù zhuàng xīn wéi。
甘棠楚甸遗思远,归旐闽天带恨飞。gān táng chǔ diān yí sī yuǎn,guī zhào mǐn tiān dài hèn fēi。
前日得书今日讣,伤心疑是又疑非。qián rì dé shū jīn rì fù,shāng xīn yí shì yòu yí fēi。

郡斋书壁

祁顺

不独桃源深复深,此中幽僻更难寻。bù dú táo yuán shēn fù shēn,cǐ zhōng yōu pì gèng nán xún。
山泉恬澹有清意,庭草低回无怨心。shān quán tián dàn yǒu qīng yì,tíng cǎo dī huí wú yuàn xīn。
晓径白云随蜡屐,夜窗明月伴瑶琴。xiǎo jìng bái yún suí là jī,yè chuāng míng yuè bàn yáo qín。
衰迟幸与闲相称,且作先生号醉吟。shuāi chí xìng yǔ xián xiāng chēng,qiě zuò xiān shēng hào zuì yín。

和沈仲律见寄韵

祁顺

几年朝市厌喧哗,此日山巅与水涯。jǐ nián cháo shì yàn xuān huā,cǐ rì shān diān yǔ shuǐ yá。
自适也同林下鴳,寡闻真似井中蛙。zì shì yě tóng lín xià yàn,guǎ wén zhēn shì jǐng zhōng wā。
三秋凉意轻纨素,五夜寒光见莫邪。sān qiū liáng yì qīng wán sù,wǔ yè hán guāng jiàn mò xié。
闭户闲吟消日月,岂堪流播大方家。bì hù xián yín xiāo rì yuè,qǐ kān liú bō dà fāng jiā。

和林秋官待用见寄

祁顺

仕路闻名夙有年,忽劳佳句到穷边。shì lù wén míng sù yǒu nián,hū láo jiā jù dào qióng biān。
斯文骨肉我何幸,薄俗炎凉君不然。sī wén gǔ ròu wǒ hé xìng,báo sú yán liáng jūn bù rán。
唐介召还终报国,曼容知分合归田。táng jiè zhào hái zhōng bào guó,màn róng zhī fēn hé guī tián。
无由相送偏相忆,目极江湖万里天。wú yóu xiāng sòng piān xiāng yì,mù jí jiāng hú wàn lǐ tiān。

次陈宪副粹之见寄

祁顺

山石崎岖路屈盘,使君行部不辞难。shān shí qí qū lù qū pán,shǐ jūn xíng bù bù cí nán。
车乘鹭羽辛勤到,匣有龙泉子细看。chē chéng lù yǔ xīn qín dào,xiá yǒu lóng quán zi xì kàn。
甘雨满天春共煦,清冰出壑夏犹寒。gān yǔ mǎn tiān chūn gòng xù,qīng bīng chū hè xià yóu hán。
豺狼远遁风尘息,见说边人处处安。chái láng yuǎn dùn fēng chén xī,jiàn shuō biān rén chù chù ān。

粹之诗多慰奖用韵为谢

祁顺

远山奔放近山盘,郡僻民稀客到难。yuǎn shān bēn fàng jìn shān pán,jùn pì mín xī kè dào nán。
不谓愁多凭酒遣,且乘公暇借书看。bù wèi chóu duō píng jiǔ qiǎn,qiě chéng gōng xiá jiè shū kàn。
百年身世乾坤大,一点心丹铁石寒。bǎi nián shēn shì qián kūn dà,yī diǎn xīn dān tiě shí hán。
鹏鴳高卑咸有适,天涯宁厌一枝安。péng yàn gāo bēi xián yǒu shì,tiān yá níng yàn yī zhī ān。