古诗词

闻贱名被荐未允

祁顺

闻道山公启玉除,河东有赋借吹嘘。wén dào shān gōng qǐ yù chú,hé dōng yǒu fù jiè chuī xū。
微生自分鸠巢拙,盛世谁云凤网疏。wēi shēng zì fēn jiū cháo zhuō,shèng shì shuí yún fèng wǎng shū。
过眼羲娥双转毂,阅人天地一蘧庐。guò yǎn xī é shuāng zhuǎn gǔ,yuè rén tiān dì yī qú lú。
功名迟速无劳问,且趁清闲更读书。gōng míng chí sù wú láo wèn,qiě chèn qīng xián gèng dú shū。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

赠陈冷庵归田

祁顺

缔交元不为黄金,爨下焦桐遇赏音。dì jiāo yuán bù wèi huáng jīn,cuàn xià jiāo tóng yù shǎng yīn。
宇宙纲常今古事,江山风物短长吟。yǔ zhòu gāng cháng jīn gǔ shì,jiāng shān fēng wù duǎn zhǎng yín。
知时鲍叔深怜我,识面鬷明早见心。zhī shí bào shū shēn lián wǒ,shí miàn zōng míng zǎo jiàn xīn。
南北分携从此远,旧盟何日许追寻。nán běi fēn xié cóng cǐ yuǎn,jiù méng hé rì xǔ zhuī xún。

又次陈冷庵见寄韵送其东归

祁顺

远道逢人只寄梅,相思心切恐成灰。yuǎn dào féng rén zhǐ jì méi,xiāng sī xīn qiè kǒng chéng huī。
歌馀白雪高难和,望断浮云暗不开。gē yú bái xuě gāo nán hé,wàng duàn fú yún àn bù kāi。
千古是非何日定,一生荣辱自天来。qiān gǔ shì fēi hé rì dìng,yī shēng róng rǔ zì tiān lái。
忘愁且醉春江酒,更叠糟丘百仞台。wàng chóu qiě zuì chūn jiāng jiǔ,gèng dié zāo qiū bǎi rèn tái。

次冷庵归田韵

祁顺

投簪慷慨问归程,直向山中隐姓名。tóu zān kāng kǎi wèn guī chéng,zhí xiàng shān zhōng yǐn xìng míng。
删后有诗追大雅,醉来无梦到承明。shān hòu yǒu shī zhuī dà yǎ,zuì lái wú mèng dào chéng míng。
舟移别渚收残钓,春及西畴报晓耕。zhōu yí bié zhǔ shōu cán diào,chūn jí xī chóu bào xiǎo gēng。
回首宦途人扰扰,白头奔走负生平。huí shǒu huàn tú rén rǎo rǎo,bái tóu bēn zǒu fù shēng píng。

送何大参进表之京

祁顺

藩省贤参旧水曹,趋朝祝圣不辞劳。fān shěng xián cān jiù shuǐ cáo,qū cháo zhù shèng bù cí láo。
一人有庆天同大,万寿无疆日正高。yī rén yǒu qìng tiān tóng dà,wàn shòu wú jiāng rì zhèng gāo。
愿进忠臣金鉴录,底须仙母玉盘桃。yuàn jìn zhōng chén jīn jiàn lù,dǐ xū xiān mǔ yù pán táo。
穷途亦有相随梦,五色云中认赭袍。qióng tú yì yǒu xiāng suí mèng,wǔ sè yún zhōng rèn zhě páo。

寄林大参允吉

祁顺

地署同官早见知,十年重会楚天涯。dì shǔ tóng guān zǎo jiàn zhī,shí nián zhòng huì chǔ tiān yá。
升沉宦迹怜今日,尔汝交情似昔时。shēng chén huàn jì lián jīn rì,ěr rǔ jiāo qíng shì xī shí。
问讯恍疑身是梦,相看都觉鬓如丝。wèn xùn huǎng yí shēn shì mèng,xiāng kàn dōu jué bìn rú sī。
无端又动停云思,谩拂焦桐候子期。wú duān yòu dòng tíng yún sī,mán fú jiāo tóng hòu zi qī。

次周畏斋韵赠敖气完贰尹

祁顺

事君论道不论官,沥血书辞见肺肝。shì jūn lùn dào bù lùn guān,lì xuè shū cí jiàn fèi gān。
自昔朝阳争识凤,如今枳棘暂栖鸾。zì xī cháo yáng zhēng shí fèng,rú jīn zhǐ jí zàn qī luán。
江湖远念悬双阙,霄汉贤声动百蛮。jiāng hú yuǎn niàn xuán shuāng quē,xiāo hàn xián shēng dòng bǎi mán。
公论到头应有定,莫将荣辱眼前看。gōng lùn dào tóu yīng yǒu dìng,mò jiāng róng rǔ yǎn qián kàn。

次周畏斋韵赠敖气完贰尹

祁顺

柱石由来异楚砧,栋梁应向豫章寻。zhù shí yóu lái yì chǔ zhēn,dòng liáng yīng xiàng yù zhāng xún。
片言悟主难为力,万里投荒不易心。piàn yán wù zhǔ nán wèi lì,wàn lǐ tóu huāng bù yì xīn。
雨露几时均沛泽,云山满地结层阴。yǔ lù jǐ shí jūn pèi zé,yún shān mǎn dì jié céng yīn。
怀贤叵奈通津隔,尊酒无由得共斟。huái xián pǒ nài tōng jīn gé,zūn jiǔ wú yóu dé gòng zhēn。

次周畏斋韵赠敖气完贰尹

祁顺

身虽去国义偏荣,懒写离骚吊屈平。shēn suī qù guó yì piān róng,lǎn xiě lí sāo diào qū píng。
匹马不嫌滇服远,双眸顿向楚山明。pǐ mǎ bù xián diān fú yuǎn,shuāng móu dùn xiàng chǔ shān míng。
吟哦未必妨公事,赋讽还须籍墨卿。yín ó wèi bì fáng gōng shì,fù fěng hái xū jí mò qīng。
一点忠诚天所畀,纲常为重利名轻。yī diǎn zhōng chéng tiān suǒ bì,gāng cháng wèi zhòng lì míng qīng。

次周畏斋韵赠敖气完贰尹

祁顺

读书非但富文章,浩气真成隘八荒。dú shū fēi dàn fù wén zhāng,hào qì zhēn chéng ài bā huāng。
阊阖排云馀谏草,江山搜景满诗囊。chāng hé pái yún yú jiàn cǎo,jiāng shān sōu jǐng mǎn shī náng。
才名不负三场选,忠爱焉能一饭忘。cái míng bù fù sān chǎng xuǎn,zhōng ài yān néng yī fàn wàng。
却笑江州沦落者,琵琶声里泪沾裳。què xiào jiāng zhōu lún luò zhě,pí pá shēng lǐ lèi zhān shang。

学宫避暑

祁顺

壶觞环坐绿阴中,数仞门墙一亩宫。hú shāng huán zuò lǜ yīn zhōng,shù rèn mén qiáng yī mǔ gōng。
池水浸空光敛滟,野山如画碧玲珑。chí shuǐ jìn kōng guāng liǎn yàn,yě shān rú huà bì líng lóng。
黑云急送催诗雨,白日凉生解愠风。hēi yún jí sòng cuī shī yǔ,bái rì liáng shēng jiě yùn fēng。
愿得时平民物遂,不妨行乐与人同。yuàn dé shí píng mín wù suì,bù fáng xíng lè yǔ rén tóng。

和林大参见酬

祁顺

山斋疏散少人知,信步寻幽遍水涯。shān zhāi shū sàn shǎo rén zhī,xìn bù xún yōu biàn shuǐ yá。
沉李浮瓜残暑日,清风明月早秋时。chén lǐ fú guā cán shǔ rì,qīng fēng míng yuè zǎo qiū shí。
功名底事争蜗角,保障无心问茧丝。gōng míng dǐ shì zhēng wō jiǎo,bǎo zhàng wú xīn wèn jiǎn sī。
却忆薇垣少方伯,一尊谁与话襟期。què yì wēi yuán shǎo fāng bó,yī zūn shuí yǔ huà jīn qī。

次高克明韵

祁顺

郡城潇洒近岩扃,乐对琴书适性灵。jùn chéng xiāo sǎ jìn yán jiōng,lè duì qín shū shì xìng líng。
原宪贫身非谓病,次公狂态本来醒。yuán xiàn pín shēn fēi wèi bìng,cì gōng kuáng tài běn lái xǐng。
朝山拄笏千层碧,夜阁然藜一点青。cháo shān zhǔ hù qiān céng bì,yè gé rán lí yī diǎn qīng。
疏钝无能裨治理,发硎新刃愧庖丁。shū dùn wú néng bì zhì lǐ,fā xíng xīn rèn kuì páo dīng。

次高克明韵

祁顺

郡僻人稀日日闲,柴门虽设不须关。jùn pì rén xī rì rì xián,chái mén suī shè bù xū guān。
石边流水自清浅,林际白云时往还。shí biān liú shuǐ zì qīng qiǎn,lín jì bái yún shí wǎng hái。
圣主恩波深似海,逐臣踪迹饱看山。shèng zhǔ ēn bō shēn shì hǎi,zhú chén zōng jì bǎo kàn shān。
龙泉紫气冲牛斗,怪得光芒五色寒。lóng quán zǐ qì chōng niú dòu,guài dé guāng máng wǔ sè hán。

寄何大参

祁顺

流落他乡少故人,粤台名宦独逢君。liú luò tā xiāng shǎo gù rén,yuè tái míng huàn dú féng jūn。
忘年契谊由来重,当面音书不厌勤。wàng nián qì yì yóu lái zhòng,dāng miàn yīn shū bù yàn qín。
深夜有怀时见月,荒山无伴只怡云。shēn yè yǒu huái shí jiàn yuè,huāng shān wú bàn zhǐ yí yún。
西风吹送朝天旆,南北迢遥惜袂分。xī fēng chuī sòng cháo tiān pèi,nán běi tiáo yáo xī mèi fēn。

送李佥宪之京次原寄石阡得士韵

祁顺

圣主尊亲诏八荒,宪臣朝贺自炎方。shèng zhǔ zūn qīn zhào bā huāng,xiàn chén cháo hè zì yán fāng。
三边政肃群豺遁,万里秋高一鹗翔。sān biān zhèng sù qún chái dùn,wàn lǐ qiū gāo yī è xiáng。
表献御筵天咫尺,身依仙禁日辉光。biǎo xiàn yù yán tiān zhǐ chǐ,shēn yī xiān jìn rì huī guāng。
炉烟两袖携来满,散作人间雨露香。lú yān liǎng xiù xié lái mǎn,sàn zuò rén jiān yǔ lù xiāng。