古诗词

送李佥宪之京次原寄石阡得士韵

祁顺

圣主尊亲诏八荒,宪臣朝贺自炎方。shèng zhǔ zūn qīn zhào bā huāng,xiàn chén cháo hè zì yán fāng。
三边政肃群豺遁,万里秋高一鹗翔。sān biān zhèng sù qún chái dùn,wàn lǐ qiū gāo yī è xiáng。
表献御筵天咫尺,身依仙禁日辉光。biǎo xiàn yù yán tiān zhǐ chǐ,shēn yī xiān jìn rì huī guāng。
炉烟两袖携来满,散作人间雨露香。lú yān liǎng xiù xié lái mǎn,sàn zuò rén jiān yǔ lù xiāng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

宿董家峪

祁顺

古洞深中别是春,烟霞为侣石为邻。gǔ dòng shēn zhōng bié shì chūn,yān xiá wèi lǚ shí wèi lín。
桃花流水溪桥路,恐有秦时避世人。táo huā liú shuǐ xī qiáo lù,kǒng yǒu qín shí bì shì rén。

余奉使朝鲜与其国相徐刚中唱酬颇熟别后不能不往来于怀也适张司译自朝鲜来京徐君赠以绝句三章蔼然寓见念之意披阅有感依韵赋焉

祁顺

使旌曾度海云边,弱水蓬山路杳然。shǐ jīng céng dù hǎi yún biān,ruò shuǐ péng shān lù yǎo rán。
景物瑰奇看不厌,满怀情绪为诗牵。jǐng wù guī qí kàn bù yàn,mǎn huái qíng xù wèi shī qiān。

余奉使朝鲜与其国相徐刚中唱酬颇熟别后不能不往来于怀也适张司译自朝鲜来京徐君赠以绝句三章蔼然寓见念之意披阅有感依韵赋焉

祁顺

亲捧纶音出玉墀,皇华咨度动经时。qīn pěng lún yīn chū yù chí,huáng huá zī dù dòng jīng shí。
归途笑把行囊看,只有东人白雪词。guī tú xiào bǎ xíng náng kàn,zhǐ yǒu dōng rén bái xuě cí。

余奉使朝鲜与其国相徐刚中唱酬颇熟别后不能不往来于怀也适张司译自朝鲜来京徐君赠以绝句三章蔼然寓见念之意披阅有感依韵赋焉

祁顺

渺渺箕封天际头,别来东望每添愁。miǎo miǎo jī fēng tiān jì tóu,bié lái dōng wàng měi tiān chóu。
不知中圣风流客,还忆花前共醉不。bù zhī zhōng shèng fēng liú kè,hái yì huā qián gòng zuì bù。

山梅

祁顺

榛莽丛中一树春,玉容娇媚不生尘。zhēn mǎng cóng zhōng yī shù chūn,yù róng jiāo mèi bù shēng chén。
山深地僻凭谁管,自有东风作主人。shān shēn dì pì píng shuí guǎn,zì yǒu dōng fēng zuò zhǔ rén。

怀张靖州宗美

祁顺

半月山行苦未休,一尊谁与破春愁。bàn yuè shān xíng kǔ wèi xiū,yī zūn shuí yǔ pò chūn chóu。
绥宁道上频翘首,为有乡人在靖州。suí níng dào shàng pín qiào shǒu,wèi yǒu xiāng rén zài jìng zhōu。

郡斋即景

祁顺

燕舞鸠啼日欲斜,郡庭浑似野人家。yàn wǔ jiū tí rì yù xié,jùn tíng hún shì yě rén jiā。
残书半掩开帘坐,风卷蓬花似柳花。cán shū bàn yǎn kāi lián zuò,fēng juǎn péng huā shì liǔ huā。

石阡小咏二首

祁顺

日日看山退食迟,满庭芳草客来稀。rì rì kàn shān tuì shí chí,mǎn tíng fāng cǎo kè lái xī。
宦游久有思乡念,只恋清闲尚未归。huàn yóu jiǔ yǒu sī xiāng niàn,zhǐ liàn qīng xián shàng wèi guī。

石阡小咏二首

祁顺

四面溪山一望平,烟云缥渺树青青。sì miàn xī shān yī wàng píng,yān yún piāo miǎo shù qīng qīng。
黄堂不用良工笔,自有新图入户庭。huáng táng bù yòng liáng gōng bǐ,zì yǒu xīn tú rù hù tíng。

陈粹之将至先寄二绝

祁顺

宪府才名天下知,岁寒冰雪共襟期。xiàn fǔ cái míng tiān xià zhī,suì hán bīng xuě gòng jīn qī。
边城有喜江山动,正是廉车欲到时。biān chéng yǒu xǐ jiāng shān dòng,zhèng shì lián chē yù dào shí。

陈粹之将至先寄二绝

祁顺

一自洪都别故知,重逢今是四年期。yī zì hóng dōu bié gù zhī,zhòng féng jīn shì sì nián qī。
蹉跎两鬓将成雪,只有此心如旧时。cuō tuó liǎng bìn jiāng chéng xuě,zhǐ yǒu cǐ xīn rú jiù shí。

野寺山边斜有径小画

祁顺

小小亭台占远山,斜斜径路透禅关。xiǎo xiǎo tíng tái zhàn yuǎn shān,xié xié jìng lù tòu chán guān。
白云锁断人行处,惟与老僧相伴闲。bái yún suǒ duàn rén xíng chù,wéi yǔ lǎo sēng xiāng bàn xián。

渔家竹里半开门

祁顺

一簇人烟水竹隈,黄昏沽酒得鱼回。yī cù rén yān shuǐ zhú wēi,huáng hūn gū jiǔ dé yú huí。
柴门欲闭还留却,少待清风明月来。chái mén yù bì hái liú què,shǎo dài qīng fēng míng yuè lái。

和蔡太守见寄

祁顺

云山咫尺望中思,五马南来定几时。yún shān zhǐ chǐ wàng zhōng sī,wǔ mǎ nán lái dìng jǐ shí。
倘念穷途离索久,抱琴乘兴愿先施。tǎng niàn qióng tú lí suǒ jiǔ,bào qín chéng xīng yuàn xiān shī。

蔡太守复和示遂答之

祁顺

诗来两度慰深思,一日沉吟十二时。shī lái liǎng dù wèi shēn sī,yī rì chén yín shí èr shí。
白雪调高真寡和,效颦应合笑东施。bái xuě diào gāo zhēn guǎ hé,xiào pín yīng hé xiào dōng shī。