古诗词

秋夜重会联句

祁顺

良会不可数,其如缱绻情。liáng huì bù kě shù,qí rú qiǎn quǎn qíng。
昨方愁近别,今再叙平生。zuó fāng chóu jìn bié,jīn zài xù píng shēng。
道义大纲重,文章小技轻。dào yì dà gāng zhòng,wén zhāng xiǎo jì qīng。
气横天地塞,心与圣贤并。qì héng tiān dì sāi,xīn yǔ shèng xián bìng。
伟矣三才秀,隐然千里城。wěi yǐ sān cái xiù,yǐn rán qiān lǐ chéng。
交游怜志合,身世际时亨。jiāo yóu lián zhì hé,shēn shì jì shí hēng。
遣兴诗难就,开怀酒迭倾。qiǎn xīng shī nán jiù,kāi huái jiǔ dié qīng。
玉壶宜太白,石鼎伏弥明。yù hú yí tài bái,shí dǐng fú mí míng。
入夜景方寂,送凉风最清。rù yè jǐng fāng jì,sòng liáng fēng zuì qīng。
一庭孤烛影,满院秋蛩声。yī tíng gū zhú yǐng,mǎn yuàn qiū qióng shēng。
林籁起萧瑟,泉琴滴淙琤。lín lài qǐ xiāo sè,quán qín dī cóng chēng。
村村鸡犬静,处处仓箱盈。cūn cūn jī quǎn jìng,chù chù cāng xiāng yíng。
赤子方含哺,蠢苗乃弄兵。chì zi fāng hán bǔ,chǔn miáo nǎi nòng bīng。
天王赫斯怒,大将亲于征。tiān wáng hè sī nù,dà jiāng qīn yú zhēng。
霜月悲笳鼓,蛮烟卷旆旌。shuāng yuè bēi jiā gǔ,mán yān juǎn pèi jīng。
君仁自无敌,师直则有名。jūn rén zì wú dí,shī zhí zé yǒu míng。
虞舜当盛世,周宣复中兴。yú shùn dāng shèng shì,zhōu xuān fù zhōng xīng。
雍雍干羽舞,赫赫江汉平。yōng yōng gàn yǔ wǔ,hè hè jiāng hàn píng。
义断似秋杀,仁涵如春行。yì duàn shì qiū shā,rén hán rú chūn xíng。
飞书献耒捷,勒石观厥成。fēi shū xiàn lěi jié,lēi shí guān jué chéng。
慨此雕椎陋,尽将冠冕更。kǎi cǐ diāo chuí lòu,jǐn jiāng guān miǎn gèng。
铙歌正杂遝,大雅尤铿鍧。náo gē zhèng zá tà,dà yǎ yóu kēng hōng。
宁使愚蒙诧,要令奸宄惊。níng shǐ yú méng chà,yào lìng jiān guǐ jīng。
文修武事偃,主圣臣僚贞。wén xiū wǔ shì yǎn,zhǔ shèng chén liáo zhēn。
岂知邂逅会,传作升平鸣。qǐ zhī xiè hòu huì,chuán zuò shēng píng míng。
宪府居要地,先生早蜚英。xiàn fǔ jū yào dì,xiān shēng zǎo fēi yīng。
三边入谈笑,庶事归经营。sān biān rù tán xiào,shù shì guī jīng yíng。
倚玉兼葭质,倾阳葵藿诚。yǐ yù jiān jiā zhì,qīng yáng kuí huò chéng。
牧民愧黄霸,抗疏怀匡衡。mù mín kuì huáng bà,kàng shū huái kuāng héng。
白日指心誓,青天梦手擎。bái rì zhǐ xīn shì,qīng tiān mèng shǒu qíng。
更期尽忠荩,岂谓贪宠荣。gèng qī jǐn zhōng jìn,qǐ wèi tān chǒng róng。
草草赓佳句,匆匆计去程。cǎo cǎo gēng jiā jù,cōng cōng jì qù chéng。
惟胶可投漆,匪石堪报琼。wéi jiāo kě tóu qī,fěi shí kān bào qióng。
明日即分袂,几时重订盟。míng rì jí fēn mèi,jǐ shí zhòng dìng méng。
怜予才袜线,羡子器梁楹。lián yǔ cái wà xiàn,xiàn zi qì liáng yíng。
肯药膏肓疾,幸书佩服铭。kěn yào gāo huāng jí,xìng shū pèi fú míng。
篇章叠长短,学术兼博精。piān zhāng dié zhǎng duǎn,xué shù jiān bó jīng。
培塿尊华岳,潢污让蓬瀛。péi lǒu zūn huá yuè,huáng wū ràng péng yíng。
功名草头露,富贵耳底莺。gōng míng cǎo tóu lù,fù guì ěr dǐ yīng。
坠绪纷远绍,狂澜矻孤撑。zhuì xù fēn yuǎn shào,kuáng lán kū gū chēng。
薄俗迷蕴玉,古人易结缨。báo sú mí yùn yù,gǔ rén yì jié yīng。
酒酣兴已尽,一笑寒江横。jiǔ hān xīng yǐ jǐn,yī xiào hán jiāng héng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

次韵送萧文明

祁顺

垆锤风水事非难,老我羞弹贡禹冠。lú chuí fēng shuǐ shì fēi nán,lǎo wǒ xiū dàn gòng yǔ guān。
对酒独忘身外事,论诗同慰客中欢。duì jiǔ dú wàng shēn wài shì,lùn shī tóng wèi kè zhōng huān。
宦情未必羁张翰,人望先当起谢安。huàn qíng wèi bì jī zhāng hàn,rén wàng xiān dāng qǐ xiè ān。
重到玄都应有感,碧桃零落不堪看。zhòng dào xuán dōu yīng yǒu gǎn,bì táo líng luò bù kān kàn。

题黔阳宝山书院

祁顺

唐贤节义动荆蛮,宋令儒经政所关。táng xián jié yì dòng jīng mán,sòng lìng rú jīng zhèng suǒ guān。
百世声华青简上,一区祠宇翠微间。bǎi shì shēng huá qīng jiǎn shàng,yī qū cí yǔ cuì wēi jiān。
鸢飞鱼跃天高下,月白风清鹤往还。yuān fēi yú yuè tiān gāo xià,yuè bái fēng qīng hè wǎng hái。
想像仪刑增敬仰,瓣香何日许跻攀。xiǎng xiàng yí xíng zēng jìng yǎng,bàn xiāng hé rì xǔ jī pān。

题黔阳宝山书院

祁顺

赤宝山前一草堂,烟霞如锦石如羊。chì bǎo shān qián yī cǎo táng,yān xiá rú jǐn shí rú yáng。
江流总是英雄恨,化雨犹沾草木香。jiāng liú zǒng shì yīng xióng hèn,huà yǔ yóu zhān cǎo mù xiāng。
贤尹作兴文未丧,儒先题咏笔生光。xián yǐn zuò xīng wén wèi sàng,rú xiān tí yǒng bǐ shēng guāng。
蛮邦声教今沦浃,佩服诗书重五常。mán bāng shēng jiào jīn lún jiā,pèi fú shī shū zhòng wǔ cháng。

题黔阳宝山书院

祁顺

白鹿遗风挽易回,黔中书院为重开。bái lù yí fēng wǎn yì huí,qián zhōng shū yuàn wèi zhòng kāi。
纲常大义无终极,道学真源有自来。gāng cháng dà yì wú zhōng jí,dào xué zhēn yuán yǒu zì lái。
天上斗牛横剑气,人间山水壮琴台。tiān shàng dòu niú héng jiàn qì,rén jiān shān shuǐ zhuàng qín tái。
仰高久切吟边思,拨尽阴何几许灰。yǎng gāo jiǔ qiè yín biān sī,bō jǐn yīn hé jǐ xǔ huī。

镇远教场和周翠渠韵

祁顺

平昌坡前烟雾开,光风送暖入亭台。píng chāng pō qián yān wù kāi,guāng fēng sòng nuǎn rù tíng tái。
当筵宾主三人共,映座江山四面来。dāng yán bīn zhǔ sān rén gòng,yìng zuò jiāng shān sì miàn lái。
曲遇周郎频着眼,酒因何逊更传杯。qū yù zhōu láng pín zhe yǎn,jiǔ yīn hé xùn gèng chuán bēi。
遨头不是耽行乐,自有阳春被草莱。áo tóu bù shì dān xíng lè,zì yǒu yáng chūn bèi cǎo lái。

纂修出饯遇雨因柬翠渠

祁顺

话别从容溪水湄,东风料峭雨垂丝。huà bié cóng róng xī shuǐ méi,dōng fēng liào qiào yǔ chuí sī。
杯倾竹叶微成醉,手折梅花便有诗。bēi qīng zhú yè wēi chéng zuì,shǒu zhé méi huā biàn yǒu shī。
道路倭迟山不断,阳春流动物先知。dào lù wō chí shān bù duàn,yáng chūn liú dòng wù xiān zhī。
同行喜得聆清论,天与斯文一段奇。tóng xíng xǐ dé líng qīng lùn,tiān yǔ sī wén yī duàn qí。

途中柬翠渠

祁顺

作郡无能忽六期,公家移檄费驱驰。zuò jùn wú néng hū liù qī,gōng jiā yí xí fèi qū chí。
江山助我诗何补,日月催人老不知。jiāng shān zhù wǒ shī hé bǔ,rì yuè cuī rén lǎo bù zhī。
青眼难忘东道德,白云常动北堂思。qīng yǎn nán wàng dōng dào dé,bái yún cháng dòng běi táng sī。
旧时松菊荒芜久,相约投簪莫更迟。jiù shí sōng jú huāng wú jiǔ,xiāng yuē tóu zān mò gèng chí。

双流大尹赠都御史孔公遗爱

祁顺

霄汉飞腾见羽毛,花封抚字不辞劳。xiāo hàn fēi téng jiàn yǔ máo,huā fēng fǔ zì bù cí láo。
生前德政舆人诵,身后贤名圣主褒。shēng qián dé zhèng yú rén sòng,shēn hòu xián míng shèng zhǔ bāo。
流水汪洋遗爱远,青山崒嵂故祠高。liú shuǐ wāng yáng yí ài yuǎn,qīng shān zú lǜ gù cí gāo。
堂堂肖貌今殊昨,换得中丞獬豸袍。táng táng xiào mào jīn shū zuó,huàn dé zhōng chéng xiè zhì páo。

双流遗爱代王方伯作

祁顺

制锦遗芳直至今,双流祠宇倚云林。zhì jǐn yí fāng zhí zhì jīn,shuāng liú cí yǔ yǐ yún lín。
一生贞操莱公柏,千古清风子贱琴。yī shēng zhēn cāo lái gōng bǎi,qiān gǔ qīng fēng zi jiàn qín。
赠典重加都宪秩,来思难尽小民心。zèng diǎn zhòng jiā dōu xiàn zhì,lái sī nán jǐn xiǎo mín xīn。
旧时惠爱知何限,山共崔嵬水共深。jiù shí huì ài zhī hé xiàn,shān gòng cuī wéi shuǐ gòng shēn。

寄题圣泉

祁顺

一脉灵泉妙莫寻,倏然清浅倏然深。yī mài líng quán miào mò xún,shū rán qīng qiǎn shū rán shēn。
痕从石鼓知消长,源出青山自古今。hén cóng shí gǔ zhī xiāo zhǎng,yuán chū qīng shān zì gǔ jīn。
十载尘襟思浣濯,几朝风雨阻登临。shí zài chén jīn sī huàn zhuó,jǐ cháo fēng yǔ zǔ dēng lín。
贵阳八景兹尤胜,莫惜新题寄赏心。guì yáng bā jǐng zī yóu shèng,mò xī xīn tí jì shǎng xīn。

登贵州城鼓楼次孔都宪先生韵

祁顺

遐方踪迹谩登楼,老大功名愧缪悠。xiá fāng zōng jì mán dēng lóu,lǎo dà gōng míng kuì móu yōu。
丹在寸心常恋阙,雪从双鬓渐盈头。dān zài cùn xīn cháng liàn quē,xuě cóng shuāng bìn jiàn yíng tóu。
云山入画分明见,景物供吟次第收。yún shān rù huà fēn míng jiàn,jǐng wù gōng yín cì dì shōu。
不学仲宣闲感慨,人生随处可销忧。bù xué zhòng xuān xián gǎn kǎi,rén shēng suí chù kě xiāo yōu。

过瓮城河

祁顺

两岸人烟草木多,东风匹马瓮城河。liǎng àn rén yān cǎo mù duō,dōng fēng pǐ mǎ wèng chéng hé。
桥横百尺平如砥,山倒千峰翠似螺。qiáo héng bǎi chǐ píng rú dǐ,shān dào qiān fēng cuì shì luó。
古迹已随城剥落,奔流长与石冲磨。gǔ jì yǐ suí chéng bō luò,bēn liú zhǎng yǔ shí chōng mó。
尘缨未濯年光老,空愧沧浪孺子歌。chén yīng wèi zhuó nián guāng lǎo,kōng kuì cāng làng rú zi gē。

清平道中遇京使问讯

祁顺

两骑驰驱自帝畿,途中相问故迟迟。liǎng qí chí qū zì dì jī,tú zhōng xiāng wèn gù chí chí。
旧年人去今年返,正月音来二月知。jiù nián rén qù jīn nián fǎn,zhèng yuè yīn lái èr yuè zhī。
执政尚留文彦博,除书未有介之推。zhí zhèng shàng liú wén yàn bó,chú shū wèi yǒu jiè zhī tuī。
湖川岁歉民饥甚,大旱云霓今属谁。hú chuān suì qiàn mín jī shén,dà hàn yún ní jīn shǔ shuí。

自倡

祁顺

俯仰无惭乐有馀,茫茫天地即吾庐。fǔ yǎng wú cán lè yǒu yú,máng máng tiān dì jí wú lú。
囊琴赵老常携鹤,弹铗冯驩非为鱼。náng qín zhào lǎo cháng xié hè,dàn jiá féng huān fēi wèi yú。
笑把尘缨临水濯,醉携椽笔傍崖书。xiào bǎ chén yīng lín shuǐ zhuó,zuì xié chuán bǐ bàng yá shū。
镇阳洵美犹吾土,满眼江山画不如。zhèn yáng xún měi yóu wú tǔ,mǎn yǎn jiāng shān huà bù rú。

至黄凯

祁顺

小舟摇漾溯山亹,仰视青天线一痕。xiǎo zhōu yáo yàng sù shān wěi,yǎng shì qīng tiān xiàn yī hén。
溪水奔流遥到海,人家寥落仅成村。xī shuǐ bēn liú yáo dào hǎi,rén jiā liáo luò jǐn chéng cūn。
烟霞半坞乾坤老,雨露三春草木蕃。yān xiá bàn wù qián kūn lǎo,yǔ lù sān chūn cǎo mù fān。
安得飘然谢簪组,结茅来此避尘諠。ān dé piāo rán xiè zān zǔ,jié máo lái cǐ bì chén xuān。