古诗词

秋夜重会联句

祁顺

良会不可数,其如缱绻情。liáng huì bù kě shù,qí rú qiǎn quǎn qíng。
昨方愁近别,今再叙平生。zuó fāng chóu jìn bié,jīn zài xù píng shēng。
道义大纲重,文章小技轻。dào yì dà gāng zhòng,wén zhāng xiǎo jì qīng。
气横天地塞,心与圣贤并。qì héng tiān dì sāi,xīn yǔ shèng xián bìng。
伟矣三才秀,隐然千里城。wěi yǐ sān cái xiù,yǐn rán qiān lǐ chéng。
交游怜志合,身世际时亨。jiāo yóu lián zhì hé,shēn shì jì shí hēng。
遣兴诗难就,开怀酒迭倾。qiǎn xīng shī nán jiù,kāi huái jiǔ dié qīng。
玉壶宜太白,石鼎伏弥明。yù hú yí tài bái,shí dǐng fú mí míng。
入夜景方寂,送凉风最清。rù yè jǐng fāng jì,sòng liáng fēng zuì qīng。
一庭孤烛影,满院秋蛩声。yī tíng gū zhú yǐng,mǎn yuàn qiū qióng shēng。
林籁起萧瑟,泉琴滴淙琤。lín lài qǐ xiāo sè,quán qín dī cóng chēng。
村村鸡犬静,处处仓箱盈。cūn cūn jī quǎn jìng,chù chù cāng xiāng yíng。
赤子方含哺,蠢苗乃弄兵。chì zi fāng hán bǔ,chǔn miáo nǎi nòng bīng。
天王赫斯怒,大将亲于征。tiān wáng hè sī nù,dà jiāng qīn yú zhēng。
霜月悲笳鼓,蛮烟卷旆旌。shuāng yuè bēi jiā gǔ,mán yān juǎn pèi jīng。
君仁自无敌,师直则有名。jūn rén zì wú dí,shī zhí zé yǒu míng。
虞舜当盛世,周宣复中兴。yú shùn dāng shèng shì,zhōu xuān fù zhōng xīng。
雍雍干羽舞,赫赫江汉平。yōng yōng gàn yǔ wǔ,hè hè jiāng hàn píng。
义断似秋杀,仁涵如春行。yì duàn shì qiū shā,rén hán rú chūn xíng。
飞书献耒捷,勒石观厥成。fēi shū xiàn lěi jié,lēi shí guān jué chéng。
慨此雕椎陋,尽将冠冕更。kǎi cǐ diāo chuí lòu,jǐn jiāng guān miǎn gèng。
铙歌正杂遝,大雅尤铿鍧。náo gē zhèng zá tà,dà yǎ yóu kēng hōng。
宁使愚蒙诧,要令奸宄惊。níng shǐ yú méng chà,yào lìng jiān guǐ jīng。
文修武事偃,主圣臣僚贞。wén xiū wǔ shì yǎn,zhǔ shèng chén liáo zhēn。
岂知邂逅会,传作升平鸣。qǐ zhī xiè hòu huì,chuán zuò shēng píng míng。
宪府居要地,先生早蜚英。xiàn fǔ jū yào dì,xiān shēng zǎo fēi yīng。
三边入谈笑,庶事归经营。sān biān rù tán xiào,shù shì guī jīng yíng。
倚玉兼葭质,倾阳葵藿诚。yǐ yù jiān jiā zhì,qīng yáng kuí huò chéng。
牧民愧黄霸,抗疏怀匡衡。mù mín kuì huáng bà,kàng shū huái kuāng héng。
白日指心誓,青天梦手擎。bái rì zhǐ xīn shì,qīng tiān mèng shǒu qíng。
更期尽忠荩,岂谓贪宠荣。gèng qī jǐn zhōng jìn,qǐ wèi tān chǒng róng。
草草赓佳句,匆匆计去程。cǎo cǎo gēng jiā jù,cōng cōng jì qù chéng。
惟胶可投漆,匪石堪报琼。wéi jiāo kě tóu qī,fěi shí kān bào qióng。
明日即分袂,几时重订盟。míng rì jí fēn mèi,jǐ shí zhòng dìng méng。
怜予才袜线,羡子器梁楹。lián yǔ cái wà xiàn,xiàn zi qì liáng yíng。
肯药膏肓疾,幸书佩服铭。kěn yào gāo huāng jí,xìng shū pèi fú míng。
篇章叠长短,学术兼博精。piān zhāng dié zhǎng duǎn,xué shù jiān bó jīng。
培塿尊华岳,潢污让蓬瀛。péi lǒu zūn huá yuè,huáng wū ràng péng yíng。
功名草头露,富贵耳底莺。gōng míng cǎo tóu lù,fù guì ěr dǐ yīng。
坠绪纷远绍,狂澜矻孤撑。zhuì xù fēn yuǎn shào,kuáng lán kū gū chēng。
薄俗迷蕴玉,古人易结缨。báo sú mí yùn yù,gǔ rén yì jié yīng。
酒酣兴已尽,一笑寒江横。jiǔ hān xīng yǐ jǐn,yī xiào hán jiāng héng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

蔡太守复和示遂答之

祁顺

诗来两度慰深思,一日沉吟十二时。shī lái liǎng dù wèi shēn sī,yī rì chén yín shí èr shí。
白雪调高真寡和,效颦应合笑东施。bái xuě diào gāo zhēn guǎ hé,xiào pín yīng hé xiào dōng shī。

丙午中秋

祁顺

边城四度赏中秋,节序惊心似水流。biān chéng sì dù shǎng zhōng qiū,jié xù jīng xīn shì shuǐ liú。
明月满窗人自醉,不须携酒到南楼。míng yuè mǎn chuāng rén zì zuì,bù xū xié jiǔ dào nán lóu。

雪梅为陈宪副题

祁顺

姑射仙人小白兄,冰肌玉骨自生成。gū shè xiān rén xiǎo bái xiōng,bīng jī yù gǔ zì shēng chéng。
向来曾睹春风面,月满孤山雪未晴。xiàng lái céng dǔ chūn fēng miàn,yuè mǎn gū shān xuě wèi qíng。

朝端卿佐近日一番新矣粹之书来谓我辈如深涧老松冷看桃李常换春风也因即其言作一绝

祁顺

春风桃李费栽培,一度飘零一度开。chūn fēng táo lǐ fèi zāi péi,yī dù piāo líng yī dù kāi。
惟有涧松偏耐冷,天公留作栋梁材。wéi yǒu jiàn sōng piān nài lěng,tiān gōng liú zuò dòng liáng cái。

黄州道中小酌

祁顺

溪含云影树含烟,海绕青山路绕田。xī hán yún yǐng shù hán yān,hǎi rào qīng shān lù rào tián。
潇洒草亭闲坐久,不知红日已中天。xiāo sǎ cǎo tíng xián zuò jiǔ,bù zhī hóng rì yǐ zhōng tiān。

二十日至偏桥

祁顺

城郭巍巍镇大荒,一溪环抱众山降。chéng guō wēi wēi zhèn dà huāng,yī xī huán bào zhòng shān jiàng。
太平人物今全盛,不信偏桥是外邦。tài píng rén wù jīn quán shèng,bù xìn piān qiáo shì wài bāng。

红梅为钟大参题

祁顺

姑射真人玉雪姿,偶陪西母宴瑶池。gū shè zhēn rén yù xuě zī,ǒu péi xī mǔ yàn yáo chí。
醉来换却春风面,只有清香似旧时。zuì lái huàn què chūn fēng miàn,zhǐ yǒu qīng xiāng shì jiù shí。

偏桥夜雨

祁顺

身事蹉跎愧此生,六年踪迹滞边城。shēn shì cuō tuó kuì cǐ shēng,liù nián zōng jì zhì biān chéng。
惊回半枕思乡梦,酒醒更阑闻雨声。jīng huí bàn zhěn sī xiāng mèng,jiǔ xǐng gèng lán wén yǔ shēng。

十二月十三日夜周翠渠请饮有为南戏者

祁顺

画堂红烛醉逡巡,深夜归来月转轮。huà táng hóng zhú zuì qūn xún,shēn yè guī lái yuè zhuǎn lún。
自是斯文情缱绻,不因歌舞易留人。zì shì sī wén qíng qiǎn quǎn,bù yīn gē wǔ yì liú rén。

有自西川来镇远者使獭捕鱼甚巧周翠渠同何贰守观之欲赋未就间以语予遂为四句

祁顺

水獭从来解捕鲜,何人移巧自西川。shuǐ tǎ cóng lái jiě bǔ xiān,hé rén yí qiǎo zì xī chuān。
不知所得能多少,慎勿驱鱼过别渊。bù zhī suǒ dé néng duō shǎo,shèn wù qū yú guò bié yuān。

翠渠和余捕鱼之作重有所警盖君子乐善忘己之心也顺思心前言之惷而嘉翠渠之贤更用韵以谢

祁顺

惷言鱼味愧芳鲜,好善真成海纳川。chǔn yán yú wèi kuì fāng xiān,hǎo shàn zhēn chéng hǎi nà chuān。
颜色訑訑今不少,比君奚啻隔天渊。yán sè yí yí jīn bù shǎo,bǐ jūn xī chì gé tiān yuān。

路籁坡

祁顺

千仞山头屈曲通,万株乔木翳虚空。qiān rèn shān tóu qū qū tōng,wàn zhū qiáo mù yì xū kōng。
鹧鸪似识行人意,啼向烟霞杳霭中。zhè gū shì shí xíng rén yì,tí xiàng yān xiá yǎo ǎi zhōng。

木根坡

祁顺

山插青天径路长,木根凌乱树苍凉。shān chā qīng tiān jìng lù zhǎng,mù gēn líng luàn shù cāng liáng。
白云满地闲如许,应笑往来人自忙。bái yún mǎn dì xián rú xǔ,yīng xiào wǎng lái rén zì máng。

道逢商者

祁顺

薄宦相縻去又回,敝车冲雨度崔嵬。báo huàn xiāng mí qù yòu huí,bì chē chōng yǔ dù cuī wéi。
谁言险地逢人少,也有行商为利来。shuí yán xiǎn dì féng rén shǎo,yě yǒu xíng shāng wèi lì lái。

山行写怀

祁顺

路上崚嶒半是云,断崖荒涧总愁人。lù shàng léng céng bàn shì yún,duàn yá huāng jiàn zǒng chóu rén。
勤劳本为公家事,非是王尊不爱身。qín láo běn wèi gōng jiā shì,fēi shì wáng zūn bù ài shēn。