古诗词

山中即景同翠渠联句

祁顺

大山独立如玉琢,小山斗立如人搏。dà shān dú lì rú yù zuó,xiǎo shān dòu lì rú rén bó。
泉冲洞窍窈以通,石缀云崖危不落。quán chōng dòng qiào yǎo yǐ tōng,shí zhuì yún yá wēi bù luò。
野芳隐映东风浮,树林远近春云薄。yě fāng yǐn yìng dōng fēng fú,shù lín yuǎn jìn chūn yún báo。
缥渺烟霞百鸟鸣,清泠水石群鱼跃。piāo miǎo yān xiá bǎi niǎo míng,qīng líng shuǐ shí qún yú yuè。
行行三里与五里,处处浅酌复深酌。xíng xíng sān lǐ yǔ wǔ lǐ,chù chù qiǎn zhuó fù shēn zhuó。
笑将壶盖当轻杯,薄采溪毛充大嚼。xiào jiāng hú gài dāng qīng bēi,báo cǎi xī máo chōng dà jué。
偶遗野雉割家鸡,巧啖芝麻施笋箨。ǒu yí yě zhì gē jiā jī,qiǎo dàn zhī má shī sǔn tuò。
访奇直欲穷幽深,处世何须大束缚。fǎng qí zhí yù qióng yōu shēn,chù shì hé xū dà shù fù。
诗才稍缓嫌催促,酒思才酣耽戏谑。shī cái shāo huǎn xián cuī cù,jiǔ sī cái hān dān xì xuè。
天高地下此心闲,谁道夷方不为乐。tiān gāo dì xià cǐ xīn xián,shuí dào yí fāng bù wèi lè。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

夏侯将军墓

祁顺

富贵功名一梦中,孤坟还记旧英雄。fù guì gōng míng yī mèng zhōng,gū fén hái jì jiù yīng xióng。
楚歌不尽凄凉意,散作白杨山下风。chǔ gē bù jǐn qī liáng yì,sàn zuò bái yáng shān xià fēng。

题梅宗韩小画

祁顺

仙家楼阁乱云间,古洞疏林映远山。xiān jiā lóu gé luàn yún jiān,gǔ dòng shū lín yìng yuǎn shān。
恍惚武陵溪上景,桃花流水钓舟闲。huǎng hū wǔ líng xī shàng jǐng,táo huā liú shuǐ diào zhōu xián。

夜酌吴裀宅同陈琴窗对梅花有作

祁顺

自别罗浮岁几更,暗香疏影每关情。zì bié luó fú suì jǐ gèng,àn xiāng shū yǐng měi guān qíng。
如今同醉东风下,人比梅花分外清。rú jīn tóng zuì dōng fēng xià,rén bǐ méi huā fēn wài qīng。

次陈琴窗见寄三首

祁顺

鸭江持节踏春冰,千里驱驰两鬓星。yā jiāng chí jié tà chūn bīng,qiān lǐ qū chí liǎng bìn xīng。
留得一时清白操,颇胜陶谷唱邮亭。liú dé yī shí qīng bái cāo,pǒ shèng táo gǔ chàng yóu tíng。

次陈琴窗见寄三首

祁顺

爱君襟度莹如冰,别久频瞻处士星。ài jūn jīn dù yíng rú bīng,bié jiǔ pín zhān chù shì xīng。
此日问奇仍载酒,春风沉醉子云亭。cǐ rì wèn qí réng zài jiǔ,chūn fēng chén zuì zi yún tíng。

次陈琴窗见寄三首

祁顺

世事多虞念履冰,旧交零落半晨星。shì shì duō yú niàn lǚ bīng,jiù jiāo líng luò bàn chén xīng。
何当早遂投簪愿,来共山中结草亭。hé dāng zǎo suì tóu zān yuàn,lái gòng shān zhōng jié cǎo tíng。

翡翠

祁顺

风动莲房水不惊,珍禽翔集羽毛轻。fēng dòng lián fáng shuǐ bù jīng,zhēn qín xiáng jí yǔ máo qīng。
玉楼谩说为巢好,得似闲塘意味清。yù lóu mán shuō wèi cháo hǎo,dé shì xián táng yì wèi qīng。

丰润城西还乡河

祁顺

思亲曾拟上封章,却驾星轺到远方。sī qīn céng nǐ shàng fēng zhāng,què jià xīng yáo dào yuǎn fāng。
今日渡河增感慨,水声犹似劝还乡。jīn rì dù hé zēng gǎn kǎi,shuǐ shēng yóu shì quàn hái xiāng。

孤竹城

祁顺

寥落荒城数亩低,白云山下北平西。liáo luò huāng chéng shù mǔ dī,bái yún shān xià běi píng xī。
桓公老马今何在,草树霏微路欲迷。huán gōng lǎo mǎ jīn hé zài,cǎo shù fēi wēi lù yù mí。

立春

祁顺

暖入新年淑气回,律端消息起浮灰。nuǎn rù xīn nián shū qì huí,lǜ duān xiāo xī qǐ fú huī。
东人却讶皇华使,带得春从天上来。dōng rén què yà huáng huá shǐ,dài dé chūn cóng tiān shàng lái。

温泉

祁顺

浴罢温池百体轻,天风两腋助清泠。yù bà wēn chí bǎi tǐ qīng,tiān fēng liǎng yè zhù qīng líng。
痊疴去垢浑闲事,须念汤盘九字铭。quán kē qù gòu hún xián shì,xū niàn tāng pán jiǔ zì míng。

寄题箕子墓四首

祁顺

被发佯狂不为身,忍看家国遽沉沦。bèi fā yáng kuáng bù wèi shēn,rěn kàn jiā guó jù chén lún。
平生方寸谁能会,孔氏三仁语最真。píng shēng fāng cùn shuí néng huì,kǒng shì sān rén yǔ zuì zhēn。

寄题箕子墓四首

祁顺

宗祊颠覆力难支,独抱瑶琴只自悲。zōng bēng diān fù lì nán zhī,dú bào yáo qín zhǐ zì bēi。
一曲清歌欲流涕,故都回首黍离离。yī qū qīng gē yù liú tì,gù dōu huí shǒu shǔ lí lí。

寄题箕子墓四首

祁顺

力谏无能悟独夫,明夷心事更谁如。lì jiàn wú néng wù dú fū,míng yí xīn shì gèng shuí rú。
九畴不向周王授,后世何由识洛书。jiǔ chóu bù xiàng zhōu wáng shòu,hòu shì hé yóu shí luò shū。

寄题箕子墓四首

祁顺

东藩制度旧封君,千载遗风尚礼文。dōng fān zhì dù jiù fēng jūn,qiān zài yí fēng shàng lǐ wén。
欲吊英灵何处是,夕阳荒草锁孤坟。yù diào yīng líng hé chù shì,xī yáng huāng cǎo suǒ gū fén。