古诗词

翠渠席上指假山联句

祁顺

溪洞斫山骨,斋居宜翠屏。xī dòng zhuó shān gǔ,zhāi jū yí cuì píng。
斧痕丹玉润,水气苍苔腥。fǔ hén dān yù rùn,shuǐ qì cāng tái xīng。
玲珑蛜螉窝,错落蝌蚪形。líng lóng yī wēng wō,cuò luò kē dǒu xíng。
猛狞虎豹蹲,偃蹇蛟龙争。měng níng hǔ bào dūn,yǎn jiǎn jiāo lóng zhēng。
藤萝互联络,珠贝纷晶荧。téng luó hù lián luò,zhū bèi fēn jīng yíng。
举头见崔嵬,侧耳闻清泠。jǔ tóu jiàn cuī wéi,cè ěr wén qīng líng。
玄雾欲隐豹,幽谷疑闻莺。xuán wù yù yǐn bào,yōu gǔ yí wén yīng。
樽俎露微黛,帘幕摇空青。zūn zǔ lù wēi dài,lián mù yáo kōng qīng。
三山耸华岳,勺水分沧溟。sān shān sǒng huá yuè,sháo shuǐ fēn cāng míng。
镇重郁林珍,孤高碣石横。zhèn zhòng yù lín zhēn,gū gāo jié shí héng。
尺地同万里,片云倚千层。chǐ dì tóng wàn lǐ,piàn yún yǐ qiān céng。
长江吞金焦,巨海失蓬瀛。zhǎng jiāng tūn jīn jiāo,jù hǎi shī péng yíng。
白日迷沧洲,清风来赤城。bái rì mí cāng zhōu,qīng fēng lái chì chéng。
浅深各异态,浓淡俱有情。qiǎn shēn gè yì tài,nóng dàn jù yǒu qíng。
风雷战六甲,乾坤开五丁。fēng léi zhàn liù jiǎ,qián kūn kāi wǔ dīng。
雄秀不可状,造化难为名。xióng xiù bù kě zhuàng,zào huà nán wèi míng。
寻幽著屐难,入画挥毫精。xún yōu zhù jī nán,rù huà huī háo jīng。
佳趣满眉睫,不出门与庭。jiā qù mǎn méi jié,bù chū mén yǔ tíng。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

山行怀周翠渠

祁顺

绿暗红稀风雨寒,间关啼鸟怨春残。lǜ àn hóng xī fēng yǔ hán,jiān guān tí niǎo yuàn chūn cán。
西南山色多相类,只欠周郎并辔看。xī nán shān sè duō xiāng lèi,zhǐ qiàn zhōu láng bìng pèi kàn。

溪口寨

祁顺

水绕孤村山作邻,烟云无迹石无尘。shuǐ rào gū cūn shān zuò lín,yān yún wú jì shí wú chén。
桃源不为渔郎到,谁识秦时避世人。táo yuán bù wèi yú láng dào,shuí shí qín shí bì shì rén。

次陈公甫先生见寄韵二首

祁顺

不喜功名喜读书,翠深庭草懒芟除。bù xǐ gōng míng xǐ dú shū,cuì shēn tíng cǎo lǎn shān chú。
清风散落人间去,百世犹能立懦夫。qīng fēng sàn luò rén jiān qù,bǎi shì yóu néng lì nuò fū。

次陈公甫先生见寄韵二首

祁顺

乡国诗来当远书,十年离思几时除。xiāng guó shī lái dāng yuǎn shū,shí nián lí sī jǐ shí chú。
南归会有重论约,已辨骊驹戒仆夫。nán guī huì yǒu zhòng lùn yuē,yǐ biàn lí jū jiè pū fū。

答吴献臣大尹

祁顺

王事贤劳不暇居,风流才调更谁如。wáng shì xián láo bù xiá jū,fēng liú cái diào gèng shuí rú。
公馀赖有斯文念,分得阳春到草庐。gōng yú lài yǒu sī wén niàn,fēn dé yáng chūn dào cǎo lú。

答吴献臣大尹

祁顺

学与孔颜为后进,官疑卓鲁是前身。xué yǔ kǒng yán wèi hòu jìn,guān yí zhuó lǔ shì qián shēn。
共知今日循良宰,定作他年社稷臣。gòng zhī jīn rì xún liáng zǎi,dìng zuò tā nián shè jì chén。

答吴献臣大尹

祁顺

读礼三年守故庐,形容衰槁鬓毛疏。dú lǐ sān nián shǒu gù lú,xíng róng shuāi gǎo bìn máo shū。
聪明不及前时远,虚负牙签架上书。cōng míng bù jí qián shí yuǎn,xū fù yá qiān jià shàng shū。

答吴献臣大尹

祁顺

云霄未竟忠勤志,江海空怜濩落身。yún xiāo wèi jìng zhōng qín zhì,jiāng hǎi kōng lián huò luò shēn。
便欲乘风问真宰,赐环何日起孤臣。biàn yù chéng fēng wèn zhēn zǎi,cì huán hé rì qǐ gū chén。

增城郑叔清司训顾道充上舍吴时彦贡士来访即告归途值大风雨思之不置

祁顺

溪边分手日犹高,忽忽狂风肆怒号。xī biān fēn shǒu rì yóu gāo,hū hū kuáng fēng sì nù hào。
云水渺茫天地阔,夜深何处避惊涛。yún shuǐ miǎo máng tiān dì kuò,yè shēn hé chù bì jīng tāo。

别琴窗

祁顺

薄宦归来雪满头,欲将簪组换渔舟。báo huàn guī lái xuě mǎn tóu,yù jiāng zān zǔ huàn yú zhōu。
怀人不奈萧条意,昨夜梧桐又报秋。huái rén bù nài xiāo tiáo yì,zuó yè wú tóng yòu bào qiū。

月梅为石滩陈志子铭题二首

祁顺

水横疏影月传神,诗到林逋最逼真。shuǐ héng shū yǐng yuè chuán shén,shī dào lín bū zuì bī zhēn。
还忆罗浮风雪夜,翠禽啼破梦中春。hái yì luó fú fēng xuě yè,cuì qín tí pò mèng zhōng chūn。

月梅为石滩陈志子铭题二首

祁顺

潇洒风情玉雪姿,一梢寒月浸山池。xiāo sǎ fēng qíng yù xuě zī,yī shāo hán yuè jìn shān chí。
调羹信息传来近,看取青青结子时。diào gēng xìn xī chuán lái jìn,kàn qǔ qīng qīng jié zi shí。

从弟重器诗来索纸走笔次韵以纸二十幅与之

祁顺

楼高五凤欲凌云,妙手修来不露痕。lóu gāo wǔ fèng yù líng yún,miào shǒu xiū lái bù lù hén。
十样鸾笺愿相助,老兄头白眼眵昏。shí yàng luán jiān yuàn xiāng zhù,lǎo xiōng tóu bái yǎn chī hūn。

答方彦卿

祁顺

君是诗仙我酒豪,百年情分幸相遭。jūn shì shī xiān wǒ jiǔ háo,bǎi nián qíng fēn xìng xiāng zāo。
故园风月今同赏,回首功名等一毛。gù yuán fēng yuè jīn tóng shǎng,huí shǒu gōng míng děng yī máo。

答方彦卿

祁顺

少小怜渠志气豪,读书偏喜盛时遭。shǎo xiǎo lián qú zhì qì háo,dú shū piān xǐ shèng shí zāo。
云霄万里非容易,惟愿天风快羽毛。yún xiāo wàn lǐ fēi róng yì,wéi yuàn tiān fēng kuài yǔ máo。