古诗词

紫霞泉

祁顺

山中流水不知数,却有此泉名独著。shān zhōng liú shuǐ bù zhī shù,què yǒu cǐ quán míng dú zhù。
传是神仙崔紫霞,手发灵根最深处。chuán shì shén xiān cuī zǐ xiá,shǒu fā líng gēn zuì shēn chù。
灵源一出通千山,穿岩喷窦无时乾。líng yuán yī chū tōng qiān shān,chuān yán pēn dòu wú shí qián。
涓涓河汉三秋静,洒洒冰壶六月寒。juān juān hé hàn sān qiū jìng,sǎ sǎ bīng hú liù yuè hán。
往来汲者何曾断,瓶绠初停看又满。wǎng lái jí zhě hé céng duàn,píng gěng chū tíng kàn yòu mǎn。
苔侵石甃青已深,草暗山腰绿犹短。tái qīn shí zhòu qīng yǐ shēn,cǎo àn shān yāo lǜ yóu duǎn。
君不见李侯刺剑名尚在,禅师卓锡人争传。jūn bù jiàn lǐ hóu cì jiàn míng shàng zài,chán shī zhuó xī rén zhēng chuán。
何如真仙有遗迹,一脉源源宛如昔。hé rú zhēn xiān yǒu yí jì,yī mài yuán yuán wǎn rú xī。

祁顺

明广东东莞人,字致和,号巽川。天顺四年进士,授兵部主事,进郎中。成化中使朝鲜,不受金缯,拒声伎之奉。累官至江西左布政使。有《石阡府志》、《巽川集》。 祁顺的作品>>

猜您喜欢

蔡太守复和示遂答之

祁顺

诗来两度慰深思,一日沉吟十二时。shī lái liǎng dù wèi shēn sī,yī rì chén yín shí èr shí。
白雪调高真寡和,效颦应合笑东施。bái xuě diào gāo zhēn guǎ hé,xiào pín yīng hé xiào dōng shī。

丙午中秋

祁顺

边城四度赏中秋,节序惊心似水流。biān chéng sì dù shǎng zhōng qiū,jié xù jīng xīn shì shuǐ liú。
明月满窗人自醉,不须携酒到南楼。míng yuè mǎn chuāng rén zì zuì,bù xū xié jiǔ dào nán lóu。

雪梅为陈宪副题

祁顺

姑射仙人小白兄,冰肌玉骨自生成。gū shè xiān rén xiǎo bái xiōng,bīng jī yù gǔ zì shēng chéng。
向来曾睹春风面,月满孤山雪未晴。xiàng lái céng dǔ chūn fēng miàn,yuè mǎn gū shān xuě wèi qíng。

朝端卿佐近日一番新矣粹之书来谓我辈如深涧老松冷看桃李常换春风也因即其言作一绝

祁顺

春风桃李费栽培,一度飘零一度开。chūn fēng táo lǐ fèi zāi péi,yī dù piāo líng yī dù kāi。
惟有涧松偏耐冷,天公留作栋梁材。wéi yǒu jiàn sōng piān nài lěng,tiān gōng liú zuò dòng liáng cái。

黄州道中小酌

祁顺

溪含云影树含烟,海绕青山路绕田。xī hán yún yǐng shù hán yān,hǎi rào qīng shān lù rào tián。
潇洒草亭闲坐久,不知红日已中天。xiāo sǎ cǎo tíng xián zuò jiǔ,bù zhī hóng rì yǐ zhōng tiān。

二十日至偏桥

祁顺

城郭巍巍镇大荒,一溪环抱众山降。chéng guō wēi wēi zhèn dà huāng,yī xī huán bào zhòng shān jiàng。
太平人物今全盛,不信偏桥是外邦。tài píng rén wù jīn quán shèng,bù xìn piān qiáo shì wài bāng。

红梅为钟大参题

祁顺

姑射真人玉雪姿,偶陪西母宴瑶池。gū shè zhēn rén yù xuě zī,ǒu péi xī mǔ yàn yáo chí。
醉来换却春风面,只有清香似旧时。zuì lái huàn què chūn fēng miàn,zhǐ yǒu qīng xiāng shì jiù shí。

偏桥夜雨

祁顺

身事蹉跎愧此生,六年踪迹滞边城。shēn shì cuō tuó kuì cǐ shēng,liù nián zōng jì zhì biān chéng。
惊回半枕思乡梦,酒醒更阑闻雨声。jīng huí bàn zhěn sī xiāng mèng,jiǔ xǐng gèng lán wén yǔ shēng。

十二月十三日夜周翠渠请饮有为南戏者

祁顺

画堂红烛醉逡巡,深夜归来月转轮。huà táng hóng zhú zuì qūn xún,shēn yè guī lái yuè zhuǎn lún。
自是斯文情缱绻,不因歌舞易留人。zì shì sī wén qíng qiǎn quǎn,bù yīn gē wǔ yì liú rén。

有自西川来镇远者使獭捕鱼甚巧周翠渠同何贰守观之欲赋未就间以语予遂为四句

祁顺

水獭从来解捕鲜,何人移巧自西川。shuǐ tǎ cóng lái jiě bǔ xiān,hé rén yí qiǎo zì xī chuān。
不知所得能多少,慎勿驱鱼过别渊。bù zhī suǒ dé néng duō shǎo,shèn wù qū yú guò bié yuān。

翠渠和余捕鱼之作重有所警盖君子乐善忘己之心也顺思心前言之惷而嘉翠渠之贤更用韵以谢

祁顺

惷言鱼味愧芳鲜,好善真成海纳川。chǔn yán yú wèi kuì fāng xiān,hǎo shàn zhēn chéng hǎi nà chuān。
颜色訑訑今不少,比君奚啻隔天渊。yán sè yí yí jīn bù shǎo,bǐ jūn xī chì gé tiān yuān。

路籁坡

祁顺

千仞山头屈曲通,万株乔木翳虚空。qiān rèn shān tóu qū qū tōng,wàn zhū qiáo mù yì xū kōng。
鹧鸪似识行人意,啼向烟霞杳霭中。zhè gū shì shí xíng rén yì,tí xiàng yān xiá yǎo ǎi zhōng。

木根坡

祁顺

山插青天径路长,木根凌乱树苍凉。shān chā qīng tiān jìng lù zhǎng,mù gēn líng luàn shù cāng liáng。
白云满地闲如许,应笑往来人自忙。bái yún mǎn dì xián rú xǔ,yīng xiào wǎng lái rén zì máng。

道逢商者

祁顺

薄宦相縻去又回,敝车冲雨度崔嵬。báo huàn xiāng mí qù yòu huí,bì chē chōng yǔ dù cuī wéi。
谁言险地逢人少,也有行商为利来。shuí yán xiǎn dì féng rén shǎo,yě yǒu xíng shāng wèi lì lái。

山行写怀

祁顺

路上崚嶒半是云,断崖荒涧总愁人。lù shàng léng céng bàn shì yún,duàn yá huāng jiàn zǒng chóu rén。
勤劳本为公家事,非是王尊不爱身。qín láo běn wèi gōng jiā shì,fēi shì wáng zūn bù ài shēn。