古诗词

寒食

王邦畿

出门春已半,荒草绿平原。chū mén chūn yǐ bàn,huāng cǎo lǜ píng yuán。
细雨石桥路,东风寒食村。xì yǔ shí qiáo lù,dōng fēng hán shí cūn。
远烟浓树色,流水澹苔痕。yuǎn yān nóng shù sè,liú shuǐ dàn tái hén。
谁识当年恨,飘零杜宇魂。shuí shí dāng nián hèn,piāo líng dù yǔ hún。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

访屈宗岷村居

王邦畿

火烟官路近,村舍故人存。huǒ yān guān lù jìn,cūn shě gù rén cún。
喜尔儿童大,惭予称谓尊。xǐ ěr ér tóng dà,cán yǔ chēng wèi zūn。
山川一隔绝,离别几寒暄。shān chuān yī gé jué,lí bié jǐ hán xuān。
爱客情何甚,饛然载簋飧。ài kè qíng hé shén,méng rán zài guǐ sūn。

周还梅濠上草堂

王邦畿

晴色爱春风,桃花映竹红。qíng sè ài chūn fēng,táo huā yìng zhú hóng。
闲门长日闭,流水小桥通。xián mén zhǎng rì bì,liú shuǐ xiǎo qiáo tōng。
城势如屏立,堂形似画中。chéng shì rú píng lì,táng xíng shì huà zhōng。
如何人境里,心与住山同。rú hé rén jìng lǐ,xīn yǔ zhù shān tóng。

客中立春示从弟元声

王邦畿

不共饮春酒,由来八九年。bù gòng yǐn chūn jiǔ,yóu lái bā jiǔ nián。
流离人易老,勉励语宜先。liú lí rén yì lǎo,miǎn lì yǔ yí xiān。
且继先人业,聊耕南亩田。qiě jì xiān rén yè,liáo gēng nán mǔ tián。
毋为学轻薄,言行弃前贤。wú wèi xué qīng báo,yán xíng qì qián xián。

喜雨时陈元孝见过

王邦畿

爱客开蓬牖,忧时重雨天。ài kè kāi péng yǒu,yōu shí zhòng yǔ tiān。
积思同望岁,良会若逢年。jī sī tóng wàng suì,liáng huì ruò féng nián。
醉眼心存正,醒脾语喜偏。zuì yǎn xīn cún zhèng,xǐng pí yǔ xǐ piān。
何当久离别,榻影令虚悬。hé dāng jiǔ lí bié,tà yǐng lìng xū xuán。

次韵酬陈大见寄

王邦畿

远树疑黄竹,晴云见白沙。yuǎn shù yí huáng zhú,qíng yún jiàn bái shā。
会因离乱减,情以岁时加。huì yīn lí luàn jiǎn,qíng yǐ suì shí jiā。
春色浑无赖,生涯未有家。chūn sè hún wú lài,shēng yá wèi yǒu jiā。
古人书讯至,昨夜报灯花。gǔ rén shū xùn zhì,zuó yè bào dēng huā。

上元日怀莫思微

王邦畿

上元逢令诞,稽首倍情亲。shàng yuán féng lìng dàn,jī shǒu bèi qíng qīn。
下士能闻道,众生常苦贫。xià shì néng wén dào,zhòng shēng cháng kǔ pín。
生今酬夙业,处古爱斯人。shēng jīn chóu sù yè,chù gǔ ài sī rén。
且看池边草,青回此日春。qiě kàn chí biān cǎo,qīng huí cǐ rì chūn。

积雨自公至因询眉上人近况

王邦畿

闻道清明暗,今年雨水多。wén dào qīng míng àn,jīn nián yǔ shuǐ duō。
人情方屏迹,策杖独相过。rén qíng fāng píng jì,cè zhàng dú xiāng guò。
久别衣裳易,微言气息和。jiǔ bié yī shang yì,wēi yán qì xī hé。
因询同隐友,春事近如何。yīn xún tóng yǐn yǒu,chūn shì jìn rú hé。

送薛天中还高凉

王邦畿

君还何太速,惆怅绿杨边。jūn hái hé tài sù,chóu chàng lǜ yáng biān。
斗酒不成醉,长江已放船。dòu jiǔ bù chéng zuì,zhǎng jiāng yǐ fàng chuán。
前言应重念,后会在何年。qián yán yīng zhòng niàn,hòu huì zài hé nián。
闻道兹州好,心驰古陌烟。wén dào zī zhōu hǎo,xīn chí gǔ mò yān。

半峰山馆

王邦畿

拔云初架屋,种竹未成关。bá yún chū jià wū,zhǒng zhú wèi chéng guān。
与子听流水,移予欲住山。yǔ zi tīng liú shuǐ,yí yǔ yù zhù shān。
天长荒草外,人在小桥间。tiān zhǎng huāng cǎo wài,rén zài xiǎo qiáo jiān。
何处飘梧叶,秋风昨夜还。hé chù piāo wú yè,qiū fēng zuó yè hái。

再送王麓曾

王邦畿

何忍今朝别,嘱君更得知。hé rěn jīn cháo bié,zhǔ jūn gèng dé zhī。
音书南望处,鸿雁北来时。yīn shū nán wàng chù,hóng yàn běi lái shí。
万事惟珍重,一心可再思。wàn shì wéi zhēn zhòng,yī xīn kě zài sī。
兹言休弃置,愚者圣人师。zī yán xiū qì zhì,yú zhě shèng rén shī。

听潮

王邦畿

寂默无闻地,潮来忽有声。jì mò wú wén dì,cháo lái hū yǒu shēng。
亦能骇视听,终觉壮心情。yì néng hài shì tīng,zhōng jué zhuàng xīn qíng。
于世常存信,为人类不平。yú shì cháng cún xìn,wèi rén lèi bù píng。
广陵空见说,何似此分明。guǎng líng kōng jiàn shuō,hé shì cǐ fēn míng。

赋得清风松下来

王邦畿

怀想孟公趣,清风松下来。huái xiǎng mèng gōng qù,qīng fēng sōng xià lái。
开襟危坐石,高兴畅衔杯。kāi jīn wēi zuò shí,gāo xīng chàng xián bēi。
野韵闻流水,馀花落古台。yě yùn wén liú shuǐ,yú huā luò gǔ tái。
斯人不可见,聊向大夫哀。sī rén bù kě jiàn,liáo xiàng dà fū āi。

上元夜和江方伯

王邦畿

春宵爱晴暖,灯火灿然明。chūn xiāo ài qíng nuǎn,dēng huǒ càn rán míng。
南国行春地,东风游子情。nán guó xíng chūn dì,dōng fēng yóu zi qíng。
高门珠翠贵,小袖舞衫轻。gāo mén zhū cuì guì,xiǎo xiù wǔ shān qīng。
铁骑驰横道,书生胆欲惊。tiě qí chí héng dào,shū shēng dǎn yù jīng。

客行

王邦畿

黯黯初春雨,迢迢薄暮天。àn àn chū chūn yǔ,tiáo tiáo báo mù tiān。
客行临断岸,招手隔江船。kè xíng lín duàn àn,zhāo shǒu gé jiāng chuán。
旷野渺无际,孤村近有烟。kuàng yě miǎo wú jì,gū cūn jìn yǒu yān。
欲投高士宅,须更过前田。yù tóu gāo shì zhái,xū gèng guò qián tián。

五日岑克昌家宴招予

王邦畿

嘉树云初午,开尊艾酒甘。jiā shù yún chū wǔ,kāi zūn ài jiǔ gān。
右军孙正两,万石子方三。yòu jūn sūn zhèng liǎng,wàn shí zi fāng sān。
首坐推予客,通家洽笑谈。shǒu zuò tuī yǔ kè,tōng jiā qià xiào tán。
而翁殊陟健,蓬鬓醉毵毵。ér wēng shū zhì jiàn,péng bìn zuì sān sān。