古诗词

客中送徐圣甫

王邦畿

客舍难为夜,人情易感秋。kè shě nán wèi yè,rén qíng yì gǎn qiū。
江城怀夙昔,风雨重衿裯。jiāng chéng huái sù xī,fēng yǔ zhòng jīn chóu。
文在仁堪辅,心同道可谋。wén zài rén kān fǔ,xīn tóng dào kě móu。
更愁今夕尽,明发送行舟。gèng chóu jīn xī jǐn,míng fā sòng xíng zhōu。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

秋九咏

王邦畿

青铜一片冷无烟,金气相逢合在天。qīng tóng yī piàn lěng wú yān,jīn qì xiāng féng hé zài tiān。
隔水微霜朝渐入,高楼明月夜长圆。gé shuǐ wēi shuāng cháo jiàn rù,gāo lóu míng yuè yè zhǎng yuán。
芙蓉有影浑如梦,冰雪无心却类禅。fú róng yǒu yǐng hún rú mèng,bīng xuě wú xīn què lèi chán。
莫遣此宵临宋玉,不堪泪脸向人前。mò qiǎn cǐ xiāo lín sòng yù,bù kān lèi liǎn xiàng rén qián。

秋九咏

王邦畿

远山疏影豆茅茨,白石漫漫客子悲。yuǎn shān shū yǐng dòu máo cí,bái shí màn màn kè zi bēi。
落叶欲分煎茗火,残更裁得寄僧诗。luò yè yù fēn jiān míng huǒ,cán gèng cái dé jì sēng shī。
寒窗十载醒人梦,暗泪三年许尔知。hán chuāng shí zài xǐng rén mèng,àn lèi sān nián xǔ ěr zhī。
北地故人应有信,好花恰结雁来时。běi dì gù rén yīng yǒu xìn,hǎo huā qià jié yàn lái shí。

秋九咏

王邦畿

宇宙鸿名五十年,小生犹在未生前。yǔ zhòu hóng míng wǔ shí nián,xiǎo shēng yóu zài wèi shēng qián。
著书后进推宗匠,典礼先朝识大贤。zhù shū hòu jìn tuī zōng jiàng,diǎn lǐ xiān cháo shí dà xián。
历世见闻成信史,老臣心事付枯禅。lì shì jiàn wén chéng xìn shǐ,lǎo chén xīn shì fù kū chán。
何期俚语承优奖,玄晏先生序满篇。hé qī lǐ yǔ chéng yōu jiǎng,xuán yàn xiān shēng xù mǎn piān。

秋九咏

王邦畿

蛮烟荒草丽天末,何事高贤辱远临。mán yān huāng cǎo lì tiān mò,hé shì gāo xián rǔ yuǎn lín。
十载梦魂长若渴,数行笔札重如金。shí zài mèng hún zhǎng ruò kě,shù xíng bǐ zhá zhòng rú jīn。
遣文多访忠臣传,往事重劳过客吟。qiǎn wén duō fǎng zhōng chén chuán,wǎng shì zhòng láo guò kè yín。
有恨莫消相见晚,白云黄叶已秋深。yǒu hèn mò xiāo xiāng jiàn wǎn,bái yún huáng yè yǐ qiū shēn。

秋九咏

王邦畿

雨冷风寒夜未休,初秋人拟是深秋。yǔ lěng fēng hán yè wèi xiū,chū qiū rén nǐ shì shēn qiū。
一帘灯暗文心细,四角天垂客梦周。yī lián dēng àn wén xīn xì,sì jiǎo tiān chuí kè mèng zhōu。
落叶不归河北岸,寄书曾到海西头。luò yè bù guī hé běi àn,jì shū céng dào hǎi xī tóu。
无因百里同今夕,亦有山云过小楼。wú yīn bǎi lǐ tóng jīn xī,yì yǒu shān yún guò xiǎo lóu。

秋九咏

王邦畿

欢聚今宵岂偶然,十年难得此周旋。huān jù jīn xiāo qǐ ǒu rán,shí nián nán dé cǐ zhōu xuán。
况逢江草秋堪把,莫叹山堂月未圆。kuàng féng jiāng cǎo qiū kān bǎ,mò tàn shān táng yuè wèi yuán。
潮上雷声疑动地,日沉霞影若烧天。cháo shàng léi shēng yí dòng dì,rì chén xiá yǐng ruò shāo tiān。
当樽有酒何妨醉,霜气侵入鬓发边。dāng zūn yǒu jiǔ hé fáng zuì,shuāng qì qīn rù bìn fā biān。

秋九咏

王邦畿

万里春风动海涛,少年才子织金袍。wàn lǐ chūn fēng dòng hǎi tāo,shǎo nián cái zi zhī jīn páo。
榜元科第身名贵,天阙文章语气高。bǎng yuán kē dì shēn míng guì,tiān quē wén zhāng yǔ qì gāo。
宫树露深官绿柳,园花云灿水红桃。gōng shù lù shēn guān lǜ liǔ,yuán huā yún càn shuǐ hóng táo。
南中一雁三年隔,此夕封书取告劳。nán zhōng yī yàn sān nián gé,cǐ xī fēng shū qǔ gào láo。

送魏和公

王邦畿

神魂久矣驰清誉,为喜高踪到竹扉。shén hún jiǔ yǐ chí qīng yù,wèi xǐ gāo zōng dào zhú fēi。
昨见便辞琼海去,今还又别翠微归。zuó jiàn biàn cí qióng hǎi qù,jīn hái yòu bié cuì wēi guī。
大江落日潮初上,独树繁霜叶已稀。dà jiāng luò rì cháo chū shàng,dú shù fán shuāng yè yǐ xī。
君说故山多胜友,此时应念久相违。jūn shuō gù shān duō shèng yǒu,cǐ shí yīng niàn jiǔ xiāng wéi。

送魏和公

王邦畿

行李当途欲出关,离亭有酒不欢颜。xíng lǐ dāng tú yù chū guān,lí tíng yǒu jiǔ bù huān yán。
要知乡国无多路,只是梅花隔一山。yào zhī xiāng guó wú duō lù,zhǐ shì méi huā gé yī shān。
知己痛心如死别,劳人渡海似生还。zhī jǐ tòng xīn rú sǐ bié,láo rén dù hǎi shì shēng hái。
粤城西畔台南畔,不得留君驻此间。yuè chéng xī pàn tái nán pàn,bù dé liú jūn zhù cǐ jiān。

浴佛前四夜与周量芝五震生元孝订游海幢寺先柬阿首座分得城字

王邦畿

春风已作三朝别,夏月哉生此夕明。chūn fēng yǐ zuò sān cháo bié,xià yuè zāi shēng cǐ xī míng。
堪叹华年同逝水,却思野寺隔孤城。kān tàn huá nián tóng shì shuǐ,què sī yě sì gé gū chéng。
栽池小藕经时长,浴佛馀香濯虑清。zāi chí xiǎo ǒu jīng shí zhǎng,yù fú yú xiāng zhuó lǜ qīng。
有约届期谁后到,大师有罚记渠名。yǒu yuē jiè qī shuí hòu dào,dà shī yǒu fá jì qú míng。

集海幢酬张青雕舍人

王邦畿

竹竿袅袅布翻翻,卤莽平冈草气繁。zhú gān niǎo niǎo bù fān fān,lǔ mǎng píng gāng cǎo qì fán。
僻寺忽临天使贵,野人益信法王尊。pì sì hū lín tiān shǐ guì,yě rén yì xìn fǎ wáng zūn。
近探地脉通全海,远爱山形露断垣。jìn tàn dì mài tōng quán hǎi,yuǎn ài shān xíng lù duàn yuán。
叨说南宗称极盛,南宗惟有此宗存。dāo shuō nán zōng chēng jí shèng,nán zōng wéi yǒu cǐ zōng cún。

游海珠寺呈同游诸公

王邦畿

万里波涛万里风,明珠流落大江东。wàn lǐ bō tāo wàn lǐ fēng,míng zhū liú luò dà jiāng dōng。
楼台谁信神仙宅,冰雪偏疑日月宫。lóu tái shuí xìn shén xiān zhái,bīng xuě piān yí rì yuè gōng。
镜影鸟飞霄汉上,莲花人坐海潮中。jìng yǐng niǎo fēi xiāo hàn shàng,lián huā rén zuò hǎi cháo zhōng。
何期嘉会叨陪赏,才调中原数数公。hé qī jiā huì dāo péi shǎng,cái diào zhōng yuán shù shù gōng。

秋社日喜赵裕子至

王邦畿

社事今朝兴倍浓,鹊声频噪木芙蓉。shè shì jīn cháo xīng bèi nóng,què shēng pín zào mù fú róng。
百千异宝非难得,九十高人未易逢。bǎi qiān yì bǎo fēi nán dé,jiǔ shí gāo rén wèi yì féng。
知有乌方留鹤鬓,不劳鸠杖笑龙钟。zhī yǒu wū fāng liú hè bìn,bù láo jiū zhàng xiào lóng zhōng。
历阶上马今能健,何必精神叹是翁。lì jiē shàng mǎ jīn néng jiàn,hé bì jīng shén tàn shì wēng。

送谭天水入闽中寄周还梅

王邦畿

客情乡语路迢迢,大海邻邦隔水潮。kè qíng xiāng yǔ lù tiáo tiáo,dà hǎi lín bāng gé shuǐ cháo。
山色旧游凭鹤到,梅花新梦倩云招。shān sè jiù yóu píng hè dào,méi huā xīn mèng qiàn yún zhāo。
琵琶不速红亭别,苜蓿难驯白马骄。pí pá bù sù hóng tíng bié,mù xu nán xùn bái mǎ jiāo。
为报河西桥畔月,手栽桐树不曾雕。wèi bào hé xī qiáo pàn yuè,shǒu zāi tóng shù bù céng diāo。

客中七夕

王邦畿

今夜河星昨夜秋,水光如练月如钩。jīn yè hé xīng zuó yè qiū,shuǐ guāng rú liàn yuè rú gōu。
离鸾泣向梧桐树,灵鹊声归翡翠楼。lí luán qì xiàng wú tóng shù,líng què shēng guī fěi cuì lóu。
东海微云晴不起,西山爽气暑全收。dōng hǎi wēi yún qíng bù qǐ,xī shān shuǎng qì shǔ quán shōu。
百年俯仰三千界,谁似仙郎不白头。bǎi nián fǔ yǎng sān qiān jiè,shuí shì xiān láng bù bái tóu。