古诗词

闲居

王邦畿

登眺有闲身,江山喜报春。dēng tiào yǒu xián shēn,jiāng shān xǐ bào chūn。
晓云多胜事,晴日是佳辰。xiǎo yún duō shèng shì,qíng rì shì jiā chén。
惠杖铭朋义,肩舆倩仆仁。huì zhàng míng péng yì,jiān yú qiàn pū rén。
更须乘日蚤,前去访诗人。gèng xū chéng rì zǎo,qián qù fǎng shī rén。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

秋千词

王邦畿

美人平地飞上天,美人颜色光逾鲜。měi rén píng dì fēi shàng tiān,měi rén yán sè guāng yú xiān。
春风树杪生绿烟,直欲飞到明月边。chūn fēng shù miǎo shēng lǜ yān,zhí yù fēi dào míng yuè biān。
颜色不可抑,胜心不可敌。yán sè bù kě yì,shèng xīn bù kě dí。
持此青琅玕,赠之游八极。chí cǐ qīng láng gān,zèng zhī yóu bā jí。
八极游人久立马,彩凤盘空不肯下。bā jí yóu rén jiǔ lì mǎ,cǎi fèng pán kōng bù kěn xià。

扶胥观日出歌

王邦畿

眼前墨漆天地开。yǎn qián mò qī tiān dì kāi。
天地开,红日来。tiān dì kāi,hóng rì lái。
扶胥客,临高台。fú xū kè,lín gāo tái。
高台俯仰一万里,朱砂潬照半天紫。gāo tái fǔ yǎng yī wàn lǐ,zhū shā shàn zhào bàn tiān zǐ。
紫气瞳瞳大海中,乾坤人事尚冥蒙。zǐ qì tóng tóng dà hǎi zhōng,qián kūn rén shì shàng míng méng。
吸得光华入肺腑,波间万尾金龙舞。xī dé guāng huá rù fèi fǔ,bō jiān wàn wěi jīn lóng wǔ。

日本刀

王邦畿

日本刀,光离离,杂入中国外国悲。rì běn dāo,guāng lí lí,zá rù zhōng guó wài guó bēi。
日本刀,初铸时,斩牛杀马延刀师。rì běn dāo,chū zhù shí,zhǎn niú shā mǎ yán dāo shī。
刀师铸刀星辰沉,大海水落沙阴阴。dāo shī zhù dāo xīng chén chén,dà hǎi shuǐ luò shā yīn yīn。
铸刀埋地浇人血,出刀历月两圆缺。zhù dāo mái dì jiāo rén xuè,chū dāo lì yuè liǎng yuán quē。
斩牛杀马赛刀神,分明宝刀试杀人。zhǎn niú shā mǎ sài dāo shén,fēn míng bǎo dāo shì shā rén。
将刀藏入死人腹,太白经天鬼神哭。jiāng dāo cáng rù sǐ rén fù,tài bái jīng tiān guǐ shén kū。
北风刀气腥,南风刀气青。běi fēng dāo qì xīng,nán fēng dāo qì qīng。
曾佐帝王子,杀人夺人城。céng zuǒ dì wáng zi,shā rén duó rén chéng。
杀人论功不及刀,宝刀尔亦空徒劳。shā rén lùn gōng bù jí dāo,bǎo dāo ěr yì kōng tú láo。
风乾人耳壹百斤,为君致谢日本人。fēng qián rén ěr yī bǎi jīn,wèi jūn zhì xiè rì běn rén。

戊子歌

王邦畿

岁维戊子,月建乙卯。suì wéi wù zi,yuè jiàn yǐ mǎo。
饥谨为灾,多食不饱。jī jǐn wèi zāi,duō shí bù bǎo。
当胃腕间,如虚若燥。dāng wèi wàn jiān,rú xū ruò zào。
小妇不量,多病又恼。xiǎo fù bù liàng,duō bìng yòu nǎo。
薪贵于玉,人贱于畜。xīn guì yú yù,rén jiàn yú chù。
一豕万钱,一妾斗粟。yī shǐ wàn qián,yī qiè dòu sù。
见于陌者,藤行肿足。jiàn yú mò zhě,téng xíng zhǒng zú。
路有死人,白茅不束。lù yǒu sǐ rén,bái máo bù shù。
濯濯者山,明星粲粲。zhuó zhuó zhě shān,míng xīng càn càn。
吁嗟广厦,雕梁析爨。xū jiē guǎng shà,diāo liáng xī cuàn。
鸠居鹊巢,主人鼠窜。jiū jū què cháo,zhǔ rén shǔ cuàn。
不能鼠窜,朝夕供飧。bù néng shǔ cuàn,cháo xī gōng sūn。
虽则供飧,犹怒不繁。suī zé gōng sūn,yóu nù bù fán。
束刀入市,夺民之食。shù dāo rù shì,duó mín zhī shí。
驾言行迈,掳民供役。jià yán xíng mài,lǔ mín gōng yì。
千里不饭,中道绝息。qiān lǐ bù fàn,zhōng dào jué xī。
娥娥者妆,罗列成行。é é zhě zhuāng,luó liè chéng xíng。
几微失意,饮剑以亡。jǐ wēi shī yì,yǐn jiàn yǐ wáng。
或挞未死,逐出路傍。huò tà wèi sǐ,zhú chū lù bàng。
见者吞泣,不敢匿藏。jiàn zhě tūn qì,bù gǎn nì cáng。
莫高匪山,莫卑匪履。mò gāo fěi shān,mò bēi fěi lǚ。
行行行行,必有终止。xíng xíng xíng xíng,bì yǒu zhōng zhǐ。
民之憔悴,莫甚于此。mín zhī qiáo cuì,mò shén yú cǐ。
哀哀苍天,乱何时已。āi āi cāng tiān,luàn hé shí yǐ。