古诗词

癸巳岁

王邦畿

不敢耽休逸,耕田却未能。bù gǎn dān xiū yì,gēng tián què wèi néng。
晚餐苦岁俭,晨起祝年登。wǎn cān kǔ suì jiǎn,chén qǐ zhù nián dēng。
欲祭嗟无位,惟心重有恒。yù jì jiē wú wèi,wéi xīn zhòng yǒu héng。
穷途风雨夕,良友每多承。qióng tú fēng yǔ xī,liáng yǒu měi duō chéng。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

喜见欧阳三一

王邦畿

屈指违君已十年,十年魂梦在君前。qū zhǐ wéi jūn yǐ shí nián,shí nián hún mèng zài jūn qián。
今朝聚首犹疑梦,积想逢人似遇仙。jīn cháo jù shǒu yóu yí mèng,jī xiǎng féng rén shì yù xiān。
乱世幸生惟有醉,旧游多死不须怜。luàn shì xìng shēng wéi yǒu zuì,jiù yóu duō sǐ bù xū lián。
笑看老大殊堪慰,七十须眉白未全。xiào kàn lǎo dà shū kān wèi,qī shí xū méi bái wèi quán。

送刘见颙海宪还楚

王邦畿

泽兰湘芷待行人,越海离情去鸟频。zé lán xiāng zhǐ dài xíng rén,yuè hǎi lí qíng qù niǎo pín。
数四乞归今始许,十年旅宦已全贫。shù sì qǐ guī jīn shǐ xǔ,shí nián lǚ huàn yǐ quán pín。
看山莫忆前时路,学道偏宜未老身。kàn shān mò yì qián shí lù,xué dào piān yí wèi lǎo shēn。
惭愧天南旧桃李,东风三月不成春。cán kuì tiān nán jiù táo lǐ,dōng fēng sān yuè bù chéng chūn。

送王又宣司铎长乐

王邦畿

多士称师非小可,儒林喜见简贤豪。duō shì chēng shī fēi xiǎo kě,rú lín xǐ jiàn jiǎn xián háo。
清斋无事心能贵,大笔如椽手重操。qīng zhāi wú shì xīn néng guì,dà bǐ rú chuán shǒu zhòng cāo。
今日为官闲自好,尼山在上仕偏高。jīn rì wèi guān xián zì hǎo,ní shān zài shàng shì piān gāo。
东风马首从兹别,芳草于人梦寐劳。dōng fēng mǎ shǒu cóng zī bié,fāng cǎo yú rén mèng mèi láo。

柬友人擢第南还

王邦畿

擢第京中大称情,初还谁不羡尊荣。zhuó dì jīng zhōng dà chēng qíng,chū hái shuí bù xiàn zūn róng。
论文至此偏增价,饮酒从今亦有名。lùn wén zhì cǐ piān zēng jià,yǐn jiǔ cóng jīn yì yǒu míng。
胜笔争来求吉兆,乡人添得读书声。shèng bǐ zhēng lái qiú jí zhào,xiāng rén tiān dé dú shū shēng。
为官自是多忙事,曾向溪头听晓莺。wèi guān zì shì duō máng shì,céng xiàng xī tóu tīng xiǎo yīng。

与潘浣先定男女婚姻

王邦畿

情怀开畅爱高吟,吉兆先教见六壬。qíng huái kāi chàng ài gāo yín,jí zhào xiān jiào jiàn liù rén。
坦腹敢夸先世事,名山时引向平心。tǎn fù gǎn kuā xiān shì shì,míng shān shí yǐn xiàng píng xīn。
啾啾稚鸟依高树,矫矫长松下昼阴。jiū jiū zhì niǎo yī gāo shù,jiǎo jiǎo zhǎng sōng xià zhòu yīn。
最喜新盟联旧好,交情一倍重南金。zuì xǐ xīn méng lián jiù hǎo,jiāo qíng yī bèi zhòng nán jīn。

人日

王邦畿

喜逢人日人宜醉,此日逢人醉转宜。xǐ féng rén rì rén yí zuì,cǐ rì féng rén zuì zhuǎn yí。
人世百年能有几,春风双鬓总无私。rén shì bǎi nián néng yǒu jǐ,chūn fēng shuāng bìn zǒng wú sī。
晴明卜得无灾难,安乐时犹记乱离。qíng míng bo dé wú zāi nán,ān lè shí yóu jì luàn lí。
良会不妨期达旦,梅花剩有过墙枝。liáng huì bù fáng qī dá dàn,méi huā shèng yǒu guò qiáng zhī。

冬夜有怀杨无见

王邦畿

月光照出梅枝瘦,人影寒归露气深。yuè guāng zhào chū méi zhī shòu,rén yǐng hán guī lù qì shēn。
安得良朋通夜讲,只须浓酒满杯斟。ān dé liáng péng tōng yè jiǎng,zhǐ xū nóng jiǔ mǎn bēi zhēn。
寻常见面多轻别,寂寞怀思倍痛心。xún cháng jiàn miàn duō qīng bié,jì mò huái sī bèi tòng xīn。
对就雁书明日寄,名山踪迹恐难寻。duì jiù yàn shū míng rì jì,míng shān zōng jì kǒng nán xún。

登逍遥楼

王邦畿

逍遥楼上与人同,犹见明河昨夜风。xiāo yáo lóu shàng yǔ rén tóng,yóu jiàn míng hé zuó yè fēng。
半白潮痕沧海外,大红云气绿窗中。bàn bái cháo hén cāng hǎi wài,dà hóng yún qì lǜ chuāng zhōng。
坐看金地平如镜,拟待银钩曲似弓。zuò kàn jīn dì píng rú jìng,nǐ dài yín gōu qū shì gōng。
忽听夕阳一声磬,无边诗思在桥东。hū tīng xī yáng yī shēng qìng,wú biān shī sī zài qiáo dōng。

寄送当路

王邦畿

野人耳里久闻名,况有良朋每道情。yě rén ěr lǐ jiǔ wén míng,kuàng yǒu liáng péng měi dào qíng。
正拟朝昏频请教,又逢车马动行旌。zhèng nǐ cháo hūn pín qǐng jiào,yòu féng chē mǎ dòng xíng jīng。
高山昨夜遥同月,流水深秋近隔城。gāo shān zuó yè yáo tóng yuè,liú shuǐ shēn qiū jìn gé chéng。
不羡古人夸半面,梦魂相见即平生。bù xiàn gǔ rén kuā bàn miàn,mèng hún xiāng jiàn jí píng shēng。

己亥立秋

王邦畿

年来树木摧应尽,衰落何因别蚤秋。nián lái shù mù cuī yīng jǐn,shuāi luò hé yīn bié zǎo qiū。
近海好风初及岸,远山微月渐生楼。jìn hǎi hǎo fēng chū jí àn,yuǎn shān wēi yuè jiàn shēng lóu。
吟诗不厌吟千遍,饮酒何妨饮百瓯。yín shī bù yàn yín qiān biàn,yǐn jiǔ hé fáng yǐn bǎi ōu。
惆怅一年今又半,渔竿辜负蓼花洲。chóu chàng yī nián jīn yòu bàn,yú gān gū fù liǎo huā zhōu。

己亥八月十四夜望月书怀

王邦畿

经年别梦到于今,犹隔清光一夜心。jīng nián bié mèng dào yú jīn,yóu gé qīng guāng yī yè xīn。
金殿桂香攀不远,玉楼人影望偏沉。jīn diàn guì xiāng pān bù yuǎn,yù lóu rén yǐng wàng piān chén。
有期思比无期切,既见情如未见深。yǒu qī sī bǐ wú qī qiè,jì jiàn qíng rú wèi jiàn shēn。
翘首中天已如昼,不妨饮醉大声吟。qiào shǒu zhōng tiān yǐ rú zhòu,bù fáng yǐn zuì dà shēng yín。

己亥小除立春

王邦畿

重云漠漠雨霏霏,炉火初红影共依。zhòng yún mò mò yǔ fēi fēi,lú huǒ chū hóng yǐng gòng yī。
病妇卜云今日起,稚儿师放读书归。bìng fù bo yún jīn rì qǐ,zhì ér shī fàng dú shū guī。
沿堤绿浅春光蚤,近海寒深酒力微。yán dī lǜ qiǎn chūn guāng zǎo,jìn hǎi hán shēn jiǔ lì wēi。
门径不须劳再掩,贵人车马到应稀。mén jìng bù xū láo zài yǎn,guì rén chē mǎ dào yīng xī。

送尹右民

王邦畿

满街灯火初冬夜,于此逢人慰郁陶。mǎn jiē dēng huǒ chū dōng yè,yú cǐ féng rén wèi yù táo。
十载须眉将我老,同年气谊见兄高。shí zài xū méi jiāng wǒ lǎo,tóng nián qì yì jiàn xiōng gāo。
光辉好月临遥海,冷落残云念敝袍。guāng huī hǎo yuè lín yáo hǎi,lěng luò cán yún niàn bì páo。
聚首几宵今又别,相思依旧梦魂劳。jù shǒu jǐ xiāo jīn yòu bié,xiāng sī yī jiù mèng hún láo。

秋九咏

王邦畿

绕屋寒塘水气空,竹篱疏映拒霜红。rào wū hán táng shuǐ qì kōng,zhú lí shū yìng jù shuāng hóng。
笛声犊返斜阳里,人语鸡鸣晓露中。dí shēng dú fǎn xié yáng lǐ,rén yǔ jī míng xiǎo lù zhōng。
酒兴并高时岁稔,诗情多向菊花丛。jiǔ xīng bìng gāo shí suì rěn,shī qíng duō xiàng jú huā cóng。
年来古木稀能贵,留得孤松在社东。nián lái gǔ mù xī néng guì,liú dé gū sōng zài shè dōng。

秋九咏

王邦畿

挹彼寒泉感素心,此时人事有升沉。yì bǐ hán quán gǎn sù xīn,cǐ shí rén shì yǒu shēng chén。
后园寂寞金瓶冷,废宅荒凉野草深。hòu yuán jì mò jīn píng lěng,fèi zhái huāng liáng yě cǎo shēn。
词客正苏消渴病,幽人时倚槁梧吟。cí kè zhèng sū xiāo kě bìng,yōu rén shí yǐ gǎo wú yín。
罗浮剩有求仙处,明月苍烟不可寻。luó fú shèng yǒu qiú xiān chù,míng yuè cāng yān bù kě xún。