古诗词

客中寄内

王邦畿

客逢风雨衣裳薄,望转乡园道路遥。kè féng fēng yǔ yī shang báo,wàng zhuǎn xiāng yuán dào lù yáo。
梦见仪容来昨夜,修将书信寄今朝。mèng jiàn yí róng lái zuó yè,xiū jiāng shū xìn jì jīn cháo。
应知晓日开明镜,若忆行人在此桥。yīng zhī xiǎo rì kāi míng jìng,ruò yì xíng rén zài cǐ qiáo。
不及巢中双燕子,怯寒抬眼把人瞧。bù jí cháo zhōng shuāng yàn zi,qiè hán tái yǎn bǎ rén qiáo。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

留别

王邦畿

落日荒郊远,高天古渡寒。luò rì huāng jiāo yuǎn,gāo tiān gǔ dù hán。
未潮先候信,有酒且同欢。wèi cháo xiān hòu xìn,yǒu jiǔ qiě tóng huān。
水白渔镫湿,霜黄海气乾。shuǐ bái yú dèng shī,shuāng huáng hǎi qì qián。
乡心与朋好,去住两情难。xiāng xīn yǔ péng hǎo,qù zhù liǎng qíng nán。

寄怀顿修山品二关主

王邦畿

关门从惜别,茅屋自为扃。guān mén cóng xī bié,máo wū zì wèi jiōng。
山霭分双树,春风共一亭。shān ǎi fēn shuāng shù,chūn fēng gòng yī tíng。
鹤归潮海白,鸠唤竹林青。hè guī cháo hǎi bái,jiū huàn zhú lín qīng。
东望殊清切,横塘永夜星。dōng wàng shū qīng qiè,héng táng yǒng yè xīng。

夜归

王邦畿

不觉归来夜,夜深寒气增。bù jué guī lái yè,yè shēn hán qì zēng。
风飘前屋瓦,鼠啮后山藤。fēng piāo qián wū wǎ,shǔ niè hòu shān téng。
欲落上弦月,犹存亡妇灯。yù luò shàng xián yuè,yóu cún wáng fù dēng。
垂帘就襟枕,竟夕寐无能。chuí lián jiù jīn zhěn,jìng xī mèi wú néng。

拥被

王邦畿

拥被贪馀暖,香梅冻懒看。yōng bèi tān yú nuǎn,xiāng méi dòng lǎn kàn。
考诗心自苦,却病体能安。kǎo shī xīn zì kǔ,què bìng tǐ néng ān。
鸟唤山门晓,鱼潜石井寒。niǎo huàn shān mén xiǎo,yú qián shí jǐng hán。
此时庐岳顶,茅屋雪漫漫。cǐ shí lú yuè dǐng,máo wū xuě màn màn。

山居

王邦畿

晓起竹林青,凭高一草亭。xiǎo qǐ zhú lín qīng,píng gāo yī cǎo tíng。
文禽多慧语,选石半奇形。wén qín duō huì yǔ,xuǎn shí bàn qí xíng。
井水浇牙菜,山花插胆瓶。jǐng shuǐ jiāo yá cài,shān huā chā dǎn píng。
东篱新甲坼,朝日未全经。dōng lí xīn jiǎ chè,cháo rì wèi quán jīng。

山居

王邦畿

高居若天外,茅屋不劳扃。gāo jū ruò tiān wài,máo wū bù láo jiōng。
避石松形古,当泉竹脚青。bì shí sōng xíng gǔ,dāng quán zhú jiǎo qīng。
虫声秋入户,山色晚宜亭。chóng shēng qiū rù hù,shān sè wǎn yí tíng。
更自闻寒籁,林僧夜教经。gèng zì wén hán lài,lín sēng yè jiào jīng。

海幢寺

王邦畿

离城呼小艇,隔岸过禅林。lí chéng hū xiǎo tǐng,gé àn guò chán lín。
背地山形小,当门海气深。bèi dì shān xíng xiǎo,dāng mén hǎi qì shēn。
鹤过云有梦,松去月无心。hè guò yún yǒu mèng,sōng qù yuè wú xīn。
对此清闲意,宁忘长者金。duì cǐ qīng xián yì,níng wàng zhǎng zhě jīn。

昨日

王邦畿

昨日春初至,今朝鸟尽鸣。zuó rì chūn chū zhì,jīn cháo niǎo jǐn míng。
似兹生物意,宁不感人情。shì zī shēng wù yì,níng bù gǎn rén qíng。
岁月忙中过,忧思静里生。suì yuè máng zhōng guò,yōu sī jìng lǐ shēng。
无为览明镜,形影太分明。wú wèi lǎn míng jìng,xíng yǐng tài fēn míng。

昨日

王邦畿

昨日白露降,今朝鸿雁鸣。zuó rì bái lù jiàng,jīn cháo hóng yàn míng。
人能重出处,谁敢背时情。rén néng zhòng chū chù,shuí gǎn bèi shí qíng。
田上禾皆熟,林端叶渐轻。tián shàng hé jiē shú,lín duān yè jiàn qīng。
自当乘两屐,拱手谢时名。zì dāng chéng liǎng jī,gǒng shǒu xiè shí míng。

借居禅林陶昭辑过访

王邦畿

守寂养天倪,禅林此借栖。shǒu jì yǎng tiān ní,chán lín cǐ jiè qī。
古堂深背北,大路直朝西。gǔ táng shēn bèi běi,dà lù zhí cháo xī。
好事晴相过,行人雨欲稽。hǎo shì qíng xiāng guò,xíng rén yǔ yù jī。
只须留一宿,檐燕已归齐。zhǐ xū liú yī sù,yán yàn yǐ guī qí。

春夜月

王邦畿

暖入南风正,晴光此夕过。nuǎn rù nán fēng zhèng,qíng guāng cǐ xī guò。
山堂望高处,潮路细明河。shān táng wàng gāo chù,cháo lù xì míng hé。
好景春逢少,闲人夜会多。hǎo jǐng chūn féng shǎo,xián rén yè huì duō。
兹焉谁忍寐,钟尽尚吟哦。zī yān shuí rěn mèi,zhōng jǐn shàng yín ó。

喻法师祈雨悉验

王邦畿

三月云霓望,今朝雨泽倾。sān yuè yún ní wàng,jīn cháo yǔ zé qīng。
祈求凭咒力,感激尽精诚。qí qiú píng zhòu lì,gǎn jī jǐn jīng chéng。
柱础沾云气,堂阶滴水声。zhù chǔ zhān yún qì,táng jiē dī shuǐ shēng。
上天生物意,于此复多情。shàng tiān shēng wù yì,yú cǐ fù duō qíng。

雨歇

王邦畿

一雨歇平林,虚庭生夕阴。yī yǔ xiē píng lín,xū tíng shēng xī yīn。
浅凉初适体,明月最宜心。qiǎn liáng chū shì tǐ,míng yuè zuì yí xīn。
野鹤安恬梦,山虫善苦吟。yě hè ān tián mèng,shān chóng shàn kǔ yín。
西峰有高士,契阔到于今。xī fēng yǒu gāo shì,qì kuò dào yú jīn。

送潘浣先之官

王邦畿

此际歌行迈,深情怨别离。cǐ jì gē xíng mài,shēn qíng yuàn bié lí。
家宜诸弟壮,仕有为贫时。jiā yí zhū dì zhuàng,shì yǒu wèi pín shí。
高誉人皆仰,小官何足卑。gāo yù rén jiē yǎng,xiǎo guān hé zú bēi。
山榛如起兴,宁不美人思。shān zhēn rú qǐ xīng,níng bù měi rén sī。

访友人村居

王邦畿

高树出村烟,行行近个边。gāo shù chū cūn yān,xíng xíng jìn gè biān。
沿涯潮路湿,入巷竹门偏。yán yá cháo lù shī,rù xiàng zhú mén piān。
晚饭才当熟,时鱼正值鲜。wǎn fàn cái dāng shú,shí yú zhèng zhí xiān。
不堪重复计,离月几回圆。bù kān zhòng fù jì,lí yuè jǐ huí yuán。
3191234567»