古诗词

咸阳怀古

王邦畿

西风马过雍州地,叹息山河果异常。xī fēng mǎ guò yōng zhōu dì,tàn xī shān hé guǒ yì cháng。
天府自堪传万世,人情惟诵法三章。tiān fǔ zì kān chuán wàn shì,rén qíng wéi sòng fǎ sān zhāng。
数竿野竹侵宫殿,七尺高坟葬帝王。shù gān yě zhú qīn gōng diàn,qī chǐ gāo fén zàng dì wáng。
禾黍正当秋晚熟,不胜愁思在斜阳。hé shǔ zhèng dāng qiū wǎn shú,bù shèng chóu sī zài xié yáng。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

客中七夕

王邦畿

今夜河星昨夜秋,水光如练月如钩。jīn yè hé xīng zuó yè qiū,shuǐ guāng rú liàn yuè rú gōu。
离鸾泣向梧桐树,灵鹊声归翡翠楼。lí luán qì xiàng wú tóng shù,líng què shēng guī fěi cuì lóu。
东海微云晴不起,西山爽气暑全收。dōng hǎi wēi yún qíng bù qǐ,xī shān shuǎng qì shǔ quán shōu。
百年俯仰三千界,谁似仙郎不白头。bǎi nián fǔ yǎng sān qiān jiè,shuí shì xiān láng bù bái tóu。

为隼儿娶妇承程舍人周量惠以雅什赋此奉答并呈芝五震生

王邦畿

流水桃花大海东,明星灿灿竹灯红。liú shuǐ táo huā dà hǎi dōng,míng xīng càn càn zhú dēng hóng。
礼仪岂为贫家设,诗句多承贵客工。lǐ yí qǐ wèi pín jiā shè,shī jù duō chéng guì kè gōng。
稚齿昨朝初及长,壮怀今日已成翁。zhì chǐ zuó cháo chū jí zhǎng,zhuàng huái jīn rì yǐ chéng wēng。
聪明无事频妆减,不听阳春耳便聋。cōng míng wú shì pín zhuāng jiǎn,bù tīng yáng chūn ěr biàn lóng。

和梁芝五琴六莹典人十七月几不归癸卯牛女夕得金赎还喜赋之作

王邦畿

银烛生花月上弦,小星双渡大河前。yín zhú shēng huā yuè shàng xián,xiǎo xīng shuāng dù dà hé qián。
箫声谙得红楼语,琴曲欣逢白雪篇。xiāo shēng ān dé hóng lóu yǔ,qín qū xīn féng bái xuě piān。
今夜忽然还太古,玄音终是属高贤。jīn yè hū rán hái tài gǔ,xuán yīn zhōng shì shǔ gāo xián。
欢情似为离情倍,莫恨西风动隔年。huān qíng shì wèi lí qíng bèi,mò hèn xī fēng dòng gé nián。

病居酬震生见讯

王邦畿

一时贫病两相亲,造化仁人亦太深。yī shí pín bìng liǎng xiāng qīn,zào huà rén rén yì tài shēn。
传得验方难致药,凭将耐性强持心。chuán dé yàn fāng nán zhì yào,píng jiāng nài xìng qiáng chí xīn。
且教痛苦消前业,漫托幽闲理旧吟。qiě jiào tòng kǔ xiāo qián yè,màn tuō yōu xián lǐ jiù yín。
过日午云秋热减,寺僧迟尔一追寻。guò rì wǔ yún qiū rè jiǎn,sì sēng chí ěr yī zhuī xún。

赠屈贲士仪部泰士职方

王邦畿

吁嗟漠漠步维艰,不敢安居有愧颜。xū jiē mò mò bù wéi jiān,bù gǎn ān jū yǒu kuì yán。
劳瘁十年双泪尽,飘零万里一生还。láo cuì shí nián shuāng lèi jǐn,piāo líng wàn lǐ yī shēng hái。
禁承母命论时事,爱著僧衣住旧山。jìn chéng mǔ mìng lùn shí shì,ài zhù sēng yī zhù jiù shān。
兄弟壮年怀并美,风流谁复与追攀。xiōng dì zhuàng nián huái bìng měi,fēng liú shuí fù yǔ zhuī pān。

赠旋庵阇黎

王邦畿

骨气昂藏大丈夫,生成罗汉画中图。gǔ qì áng cáng dà zhàng fū,shēng chéng luó hàn huà zhōng tú。
动将脚板千人饱,静到心头一事无。dòng jiāng jiǎo bǎn qiān rén bǎo,jìng dào xīn tóu yī shì wú。
菩萨肝肠痴不断,瞿昙颜色血全枯。pú sà gān cháng chī bù duàn,qú tán yán sè xuè quán kū。
问年五十才添一,生日盘兰斋满盂。wèn nián wǔ shí cái tiān yī,shēng rì pán lán zhāi mǎn yú。

赠岑梵则

王邦畿

廿载须眉似一朝,精神炯炯行昭昭。niàn zài xū méi shì yī cháo,jīng shén jiǒng jiǒng xíng zhāo zhāo。
多轻喜怒天怀直,少见忧愁乐事饶。duō qīng xǐ nù tiān huái zhí,shǎo jiàn yōu chóu lè shì ráo。
绝妙诗篇传后辈,太平人世历先朝。jué miào shī piān chuán hòu bèi,tài píng rén shì lì xiān cháo。
长生参得无生理,奉佛堂西种药苗。zhǎng shēng cān dé wú shēng lǐ,fèng fú táng xī zhǒng yào miáo。

八月十五夜玩月

王邦畿

几宵风雨暗江城,月到圆时天便晴。jǐ xiāo fēng yǔ àn jiāng chéng,yuè dào yuán shí tiān biàn qíng。
胜事于人难得料,秋光入树易成声。shèng shì yú rén nán dé liào,qiū guāng rù shù yì chéng shēng。
千寻丹桂生空碧,一颗明珠出太清。qiān xún dān guì shēng kōng bì,yī kē míng zhū chū tài qīng。
云鬓嫦娥曾不改,急将灵药学长生。yún bìn cháng é céng bù gǎi,jí jiāng líng yào xué zhǎng shēng。

八月十五夜玩月

王邦畿

当头明月任人看,此夜嫦娥也不寒。dāng tóu míng yuè rèn rén kàn,cǐ yè cháng é yě bù hán。
宝塔佛空金世界,霓裳人倚玉栏杆。bǎo tǎ fú kōng jīn shì jiè,ní shang rén yǐ yù lán gān。
山河有影归魂魄,冰雪成灵入肺肝。shān hé yǒu yǐng guī hún pò,bīng xuě chéng líng rù fèi gān。
万里管弦专一夕,鸣鸡三叠未曾阑。wàn lǐ guǎn xián zhuān yī xī,míng jī sān dié wèi céng lán。

寄翁山子

王邦畿

几载音书隔广陵,海潮空落月空升。jǐ zài yīn shū gé guǎng líng,hǎi cháo kōng luò yuè kōng shēng。
自闻归棹思携手,得见新诗辄服膺。zì wén guī zhào sī xié shǒu,dé jiàn xīn shī zhé fú yīng。
蝉噪高枝声自远,鹤还故里感方兴。chán zào gāo zhī shēng zì yuǎn,hè hái gù lǐ gǎn fāng xīng。
如何慰藉离人梦,肯信秋风不可乘。rú hé wèi jí lí rén mèng,kěn xìn qiū fēng bù kě chéng。

送尹右民北上

王邦畿

遥望长安暗路尘,北风催客雁声频。yáo wàng zhǎng ān àn lù chén,běi fēng cuī kè yàn shēng pín。
文心此去高时价,好语偏留慰旧人。wén xīn cǐ qù gāo shí jià,hǎo yǔ piān liú wèi jiù rén。
桂树影摇波底月,梅花香透岭头春。guì shù yǐng yáo bō dǐ yuè,méi huā xiāng tòu lǐng tóu chūn。
竹林未必皆贤隐,曾见山公据要津。zhú lín wèi bì jiē xián yǐn,céng jiàn shān gōng jù yào jīn。

席上有赠呈芝五

王邦畿

台上莺声台下听,截然诸乐一时停。tái shàng yīng shēng tái xià tīng,jié rán zhū lè yī shí tíng。
只因郎在歌偏误,不怕人知眼屡青。zhǐ yīn láng zài gē piān wù,bù pà rén zhī yǎn lǚ qīng。
当众故开题赠扇,疑人时隐绣花屏。dāng zhòng gù kāi tí zèng shàn,yí rén shí yǐn xiù huā píng。
定情岂必烦盟约,醉不逢君意不醒。dìng qíng qǐ bì fán méng yuē,zuì bù féng jūn yì bù xǐng。

集自公房

王邦畿

菩提树北戒坛西,禅侣相依好并栖。pú tí shù běi jiè tán xī,chán lǚ xiāng yī hǎo bìng qī。
苔藓喜幽沿地绿,芙蓉宜日与人齐。tái xiǎn xǐ yōu yán dì lǜ,fú róng yí rì yǔ rén qí。
看将劫火归鳌背,觅得残碑剩马蹄。kàn jiāng jié huǒ guī áo bèi,mì dé cán bēi shèng mǎ tí。
有月今宵圆未缺,竹篱新粉不妨题。yǒu yuè jīn xiāo yuán wèi quē,zhú lí xīn fěn bù fáng tí。

集自公房

王邦畿

粤台兵半移家去,虞苑僧多奉佛还。yuè tái bīng bàn yí jiā qù,yú yuàn sēng duō fèng fú hái。
荒草久墟戎马地,茅堂新置两三间。huāng cǎo jiǔ xū róng mǎ dì,máo táng xīn zhì liǎng sān jiān。
门当朱殿明如火,屋背高城隐似山。mén dāng zhū diàn míng rú huǒ,wū bèi gāo chéng yǐn shì shān。
俗客往来曾不厌,菊花开日有人闲。sú kè wǎng lái céng bù yàn,jú huā kāi rì yǒu rén xián。

有怀周还梅

王邦畿

春风送别大江边,烈火桃花照客船。chūn fēng sòng bié dà jiāng biān,liè huǒ táo huā zhào kè chuán。
海屋彩云辞鹤去,石堂明月向人圆。hǎi wū cǎi yún cí hè qù,shí táng míng yuè xiàng rén yuán。
远山缥缈青无影,近水汪洋白有烟。yuǎn shān piāo miǎo qīng wú yǐng,jìn shuǐ wāng yáng bái yǒu yān。
怅望遥天秋雁断,一书三载不曾传。chàng wàng yáo tiān qiū yàn duàn,yī shū sān zài bù céng chuán。