古诗词

枇杷子

王邦畿

枇杷子熟柚花香,游子东风欲断肠。pí pá zi shú yòu huā xiāng,yóu zi dōng fēng yù duàn cháng。
溪上有云谁可渡,数声啼鸟在斜阳。xī shàng yǒu yún shuí kě dù,shù shēng tí niǎo zài xié yáng。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

眼热

王邦畿

成仙真不易,无病且将难。chéng xiān zhēn bù yì,wú bìng qiě jiāng nán。
近得眼中热,知为火在肝。jìn dé yǎn zhōng rè,zhī wèi huǒ zài gān。
市分桃核散,人惠菊花乾。shì fēn táo hé sàn,rén huì jú huā qián。
只着关门坐,唏嘘静五官。zhǐ zhe guān mén zuò,xī xū jìng wǔ guān。

客中送徐圣甫

王邦畿

客舍难为夜,人情易感秋。kè shě nán wèi yè,rén qíng yì gǎn qiū。
江城怀夙昔,风雨重衿裯。jiāng chéng huái sù xī,fēng yǔ zhòng jīn chóu。
文在仁堪辅,心同道可谋。wén zài rén kān fǔ,xīn tóng dào kě móu。
更愁今夕尽,明发送行舟。gèng chóu jīn xī jǐn,míng fā sòng xíng zhōu。

访冯诏生村居留饮弟子学堂醉而成赋

王邦畿

林麓雨初轻,东风恣野情。lín lù yǔ chū qīng,dōng fēng zì yě qíng。
竹生流水处,人听读书声。zhú shēng liú shuǐ chù,rén tīng dú shū shēng。
子弟皆能学,先生擅令名。zi dì jiē néng xué,xiān shēng shàn lìng míng。
令予心已醉,况复酒尊倾。lìng yǔ xīn yǐ zuì,kuàng fù jiǔ zūn qīng。

寄闲自

王邦畿

清风生净几,明月照虚斋。qīng fēng shēng jìng jǐ,míng yuè zhào xū zhāi。
有梦皆能语,无书可寄怀。yǒu mèng jiē néng yǔ,wú shū kě jì huái。
高花红映石,细草绿盈阶。gāo huā hóng yìng shí,xì cǎo lǜ yíng jiē。
遥忆文心暇,园亭渐次佳。yáo yì wén xīn xiá,yuán tíng jiàn cì jiā。

石公房罗中谦至

王邦畿

竹院茶初熟,虚堂客正宜。zhú yuàn chá chū shú,xū táng kè zhèng yí。
老僧出定后,居士得闲时。lǎo sēng chū dìng hòu,jū shì dé xián shí。
树影圆清昼,墙光漾绿池。shù yǐng yuán qīng zhòu,qiáng guāng yàng lǜ chí。
几时东海去,一试把情移。jǐ shí dōng hǎi qù,yī shì bǎ qíng yí。

答人

王邦畿

近况劳相问,微言答笔间。jìn kuàng láo xiāng wèn,wēi yán dá bǐ jiān。
拙鸠无己屋,野鹿有僧山。zhuō jiū wú jǐ wū,yě lù yǒu sēng shān。
辟牖教云去,开帘待月还。pì yǒu jiào yún qù,kāi lián dài yuè hái。
几时携杖笠,一扣竹林关。jǐ shí xié zhàng lì,yī kòu zhú lín guān。

喜雨

王邦畿

江城三月雨,海国万家春。jiāng chéng sān yuè yǔ,hǎi guó wàn jiā chūn。
对此困穷日,感兹天地仁。duì cǐ kùn qióng rì,gǎn zī tiān dì rén。
农夫炊午黍,插种及佳辰。nóng fū chuī wǔ shǔ,chā zhǒng jí jiā chén。
予亦爱予圃,扶篱豆叶新。yǔ yì ài yǔ pǔ,fú lí dòu yè xīn。

雨中喜马澹河过访

王邦畿

忧时心气病,几日未能平。yōu shí xīn qì bìng,jǐ rì wèi néng píng。
对雨止繁想,听鸿忆寄声。duì yǔ zhǐ fán xiǎng,tīng hóng yì jì shēng。
何期之子过,渐爱野烟轻。hé qī zhī zi guò,jiàn ài yě yān qīng。
为写寒山色,疏林细雨情。wèi xiě hán shān sè,shū lín xì yǔ qíng。

石涧

王邦畿

空山振孤响,十里听秋声。kōng shān zhèn gū xiǎng,shí lǐ tīng qiū shēng。
叶落青天色,风多古陌情。yè luò qīng tiān sè,fēng duō gǔ mò qíng。
行行山口近,磊磊石头鸣。xíng xíng shān kǒu jìn,lěi lěi shí tóu míng。
一漱寒溪水,肝脾冷欲轻。yī shù hán xī shuǐ,gān pí lěng yù qīng。

出门

王邦畿

昨日方还里,今朝又出门。zuó rì fāng hái lǐ,jīn cháo yòu chū mén。
饥寒能迫我,辛苦复何言。jī hán néng pò wǒ,xīn kǔ fù hé yán。
疲马斜阳路,深烟远树村。pí mǎ xié yáng lù,shēn yān yuǎn shù cūn。
不劳人重问,芳草识王孙。bù láo rén zhòng wèn,fāng cǎo shí wáng sūn。

西樵

王邦畿

望望樵西上,微微石径斜。wàng wàng qiáo xī shàng,wēi wēi shí jìng xié。
高山流水处,深树野人家。gāo shān liú shuǐ chù,shēn shù yě rén jiā。
秋草新行路,云林旧种茶。qiū cǎo xīn xíng lù,yún lín jiù zhǒng chá。
近闻彭泽宰,止酒入烟霞。jìn wén péng zé zǎi,zhǐ jiǔ rù yān xiá。

雷峰道中口号自呈

王邦畿

落日谁为侣,长途只有君。luò rì shuí wèi lǚ,zhǎng tú zhǐ yǒu jūn。
远钟寒带雨,近水暮穿云。yuǎn zhōng hán dài yǔ,jìn shuǐ mù chuān yún。
草坦潮平合,秧田路细分。cǎo tǎn cháo píng hé,yāng tián lù xì fēn。
一灯在林麓,归鹤已声闻。yī dēng zài lín lù,guī hè yǐ shēng wén。

下山留别陈元孝

王邦畿

下山寻旧路,曲径隐微林。xià shān xún jiù lù,qū jìng yǐn wēi lín。
后会何曾定,离居重此心。hòu huì hé céng dìng,lí jū zhòng cǐ xīn。
天光云气浅,秋色野情深。tiān guāng yún qì qiǎn,qiū sè yě qíng shēn。
十里闻流水,高山思素琴。shí lǐ wén liú shuǐ,gāo shān sī sù qín。

怀英卓今

王邦畿

长天发遥思,白露下空阶。zhǎng tiān fā yáo sī,bái lù xià kōng jiē。
近况应何似,秋风料得佳。jìn kuàng yīng hé shì,qiū fēng liào dé jiā。
商金清肺气,寒木感人怀。shāng jīn qīng fèi qì,hán mù gǎn rén huái。
竹杪看明月,兹情谁为排。zhú miǎo kàn míng yuè,zī qíng shuí wèi pái。

薛剑公书斋

王邦畿

傍宅馀三亩,藏书尚一丘。bàng zhái yú sān mǔ,cáng shū shàng yī qiū。
地中分水正,屋角引门幽。dì zhōng fēn shuǐ zhèng,wū jiǎo yǐn mén yōu。
鸟语来初日,山形入小楼。niǎo yǔ lái chū rì,shān xíng rù xiǎo lóu。
坐深惬怀抱,庭草自忘忧。zuò shēn qiè huái bào,tíng cǎo zì wàng yōu。
3191234567»