古诗词

艾如张

王邦畿

艾而张罗,罗如何。ài ér zhāng luó,luó rú hé。
我主寿,田谷多。wǒ zhǔ shòu,tián gǔ duō。
有雀有雀山之阿,自歌自舞不而罗。yǒu què yǒu què shān zhī ā,zì gē zì wǔ bù ér luó。
黄金百斤,珍重尔心。huáng jīn bǎi jīn,zhēn zhòng ěr xīn。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

思悲翁

王邦畿

思悲翁,譬如龙。sī bēi wēng,pì rú lóng。
兴云雨,下土功。xīng yún yǔ,xià tǔ gōng。
雷霹雳,蛟蟒息。léi pī lì,jiāo mǎng xī。
电光烨烨开罅隙。diàn guāng yè yè kāi xià xì。
夜以旦,朝以夕。yè yǐ dàn,cháo yǐ xī。
驾长虹,游八极。jià zhǎng hóng,yóu bā jí。

上之回

王邦畿

上之回,于铄哉。shàng zhī huí,yú shuò zāi。
旗行云,车行雷。qí xíng yún,chē xíng léi。
克膺上帝,命辟蒿莱。kè yīng shàng dì,mìng pì hāo lái。
历酒泉,扬武威。lì jiǔ quán,yáng wǔ wēi。
归我燕支山,登我黄金台。guī wǒ yàn zhī shān,dēng wǒ huáng jīn tái。
左手乌,右手兔,玉帛车书一九土。zuǒ shǒu wū,yòu shǒu tù,yù bó chē shū yī jiǔ tǔ。

有所思

王邦畿

有所思,乃在海水西。yǒu suǒ sī,nǎi zài hǎi shuǐ xī。
思君如驿骑,昼夜不停蹄。sī jūn rú yì qí,zhòu yè bù tíng tí。
怀中金叵罗,饰以白玉歌,道远当奈何。huái zhōng jīn pǒ luó,shì yǐ bái yù gē,dào yuǎn dāng nài hé。
当奈何,付之大海波。dāng nài hé,fù zhī dà hǎi bō。
从今已往,勿复唱歌。cóng jīn yǐ wǎng,wù fù chàng gē。
歌声不能遏兄嫂,耳里谓我为如何。gē shēng bù néng è xiōng sǎo,ěr lǐ wèi wǒ wèi rú hé。
伊那阿鲤鱼,蓰蓰晨风多,黄鹄高飞避网罗。yī nà ā lǐ yú,xǐ xǐ chén fēng duō,huáng gǔ gāo fēi bì wǎng luó。

上邪

王邦畿

上邪,予其天于何而舍旃。shàng xié,yǔ qí tiān yú hé ér shě zhān。
东之西,南之北。dōng zhī xī,nán zhī běi。
泰山高高,沧海渊渊。tài shān gāo gāo,cāng hǎi yuān yuān。
晦之期,星微微。huì zhī qī,xīng wēi wēi。
于昭思,不可离。yú zhāo sī,bù kě lí。

公无渡河

王邦畿

公无渡河,河水浊。gōng wú dù hé,hé shuǐ zhuó。
公曰渡河,匪公独。gōng yuē dù hé,fěi gōng dú。
众惟人,公惟独。zhòng wéi rén,gōng wéi dú。
公无渡河,公踯躅,河之曲。gōng wú dù hé,gōng zhí zhú,hé zhī qū。

君子行

王邦畿

蚁居识海水,雀巢识天风。yǐ jū shí hǎi shuǐ,què cháo shí tiān fēng。
阴阳岂无端,胡昧处其中。yīn yáng qǐ wú duān,hú mèi chù qí zhōng。
君子防未然,舍世求其躬。jūn zi fáng wèi rán,shě shì qiú qí gōng。
世崄君子夷,世竞君子慵。shì xiǎn jūn zi yí,shì jìng jūn zi yōng。
世刻君子仁,世慢君子恭。shì kè jūn zi rén,shì màn jūn zi gōng。
世谀君子直,世迫君子容。shì yú jūn zi zhí,shì pò jūn zi róng。
光明以为怀,疑似避若锋。guāng míng yǐ wèi huái,yí shì bì ruò fēng。
富贵不为荣,贫贱不为穷。fù guì bù wèi róng,pín jiàn bù wèi qióng。
先己而后人,尤悔何繇丛。xiān jǐ ér hòu rén,yóu huǐ hé yáo cóng。

结客少年场

王邦畿

白鼻赤华酉,朱膺饰玉钩。bái bí chì huá yǒu,zhū yīng shì yù gōu。
结客少年场,驰骋轻九州。jié kè shǎo nián chǎng,chí chěng qīng jiǔ zhōu。
手持古匕首,笑指秦王头。shǒu chí gǔ bǐ shǒu,xiào zhǐ qín wáng tóu。
胸中无难事,辄许人报仇。xiōng zhōng wú nán shì,zhé xǔ rén bào chóu。
感激匪受恩,所志耻封侯。gǎn jī fěi shòu ēn,suǒ zhì chǐ fēng hóu。
相逢都市间,脱赠千金裘。xiāng féng dōu shì jiān,tuō zèng qiān jīn qiú。
忼慨不使酒,清醒雄双眸。kāng kǎi bù shǐ jiǔ,qīng xǐng xióng shuāng móu。
厌弃易水歌,悲酸非壮犹。yàn qì yì shuǐ gē,bēi suān fēi zhuàng yóu。

燕歌行

王邦畿

天气肃肃霜气深,草木黄落日白沉。tiān qì sù sù shuāng qì shēn,cǎo mù huáng luò rì bái chén。
凤皇不鸣朱丝琴,君行不远伤人心。fèng huáng bù míng zhū sī qín,jūn xíng bù yuǎn shāng rén xīn。
四时疾转无停针,鸳鸯刺绣成锦衾。sì shí jí zhuǎn wú tíng zhēn,yuān yāng cì xiù chéng jǐn qīn。
鸳鸯不栖远树林,林风吹有南北音。yuān yāng bù qī yuǎn shù lín,lín fēng chuī yǒu nán běi yīn。
谅君不是边地尘,胡为一飞不可寻。liàng jūn bù shì biān dì chén,hú wèi yī fēi bù kě xún。
谅君不是边地城,胡为一立不移形。liàng jūn bù shì biān dì chéng,hú wèi yī lì bù yí xíng。
北云冉冉南云升,安得撞面肝肠冰。běi yún rǎn rǎn nán yún shēng,ān dé zhuàng miàn gān cháng bīng。

淮南篇

王邦畿

淮南王,好神仙,轻薄千岁少万年。huái nán wáng,hǎo shén xiān,qīng báo qiān suì shǎo wàn nián。
水晶屏风珍珠帘,日火不生光见天。shuǐ jīng píng fēng zhēn zhū lián,rì huǒ bù shēng guāng jiàn tiān。
光见天,游天衢。guāng jiàn tiān,yóu tiān qú。
天衢欲登天中枢,青鸾白凤鸣区区。tiān qú yù dēng tiān zhōng shū,qīng luán bái fèng míng qū qū。
桑田沧海隙日尘,须臾变化成昔今。sāng tián cāng hǎi xì rì chén,xū yú biàn huà chéng xī jīn。
成昔今,贵明达,求仙不求至仙伯。chéng xī jīn,guì míng dá,qiú xiān bù qiú zhì xiān bó。
愿乘云气游九州,九州远大心无忧。yuàn chéng yún qì yóu jiǔ zhōu,jiǔ zhōu yuǎn dà xīn wú yōu。

白纻辞

王邦畿

满天明月花欲光,朱颜绮陌草欲香。mǎn tiān míng yuè huā yù guāng,zhū yán qǐ mò cǎo yù xiāng。
歌声婉转夜何良,千尺高竹来凤皇。gē shēng wǎn zhuǎn yè hé liáng,qiān chǐ gāo zhú lái fèng huáng。
翩翩双袖金凤翔,抑之不下高不昂。piān piān shuāng xiù jīn fèng xiáng,yì zhī bù xià gāo bù áng。
白云为衣水为裳,流盻忽及心不忘。bái yún wèi yī shuǐ wèi shang,liú xì hū jí xīn bù wàng。
佳人变化何太神,光华软玉能屈信。jiā rén biàn huà hé tài shén,guāng huá ruǎn yù néng qū xìn。
盈盈独立如停云,胡然疾转如轻轮。yíng yíng dú lì rú tíng yún,hú rán jí zhuǎn rú qīng lún。
明珠十乘夜照人,桃花李花当青春。míng zhū shí chéng yè zhào rén,táo huā lǐ huā dāng qīng chūn。
嘉宾满座酒满樽,今日之乐难具陈。jiā bīn mǎn zuò jiǔ mǎn zūn,jīn rì zhī lè nán jù chén。

前有一樽酒行

王邦畿

前有一尊酒,后无千岁忧。qián yǒu yī zūn jiǔ,hòu wú qiān suì yōu。
何用求神仙,神仙恒此求。hé yòng qiú shén xiān,shén xiān héng cǐ qiú。
神仙寿我我寿宾,坐中饮客皆千春。shén xiān shòu wǒ wǒ shòu bīn,zuò zhōng yǐn kè jiē qiān chūn。
阴阳日日好日辰,大门有斗车有轮。yīn yáng rì rì hǎo rì chén,dà mén yǒu dòu chē yǒu lún。
宜尔子孙无夭贫,所在上位皆仁人。yí ěr zi sūn wú yāo pín,suǒ zài shàng wèi jiē rén rén。

王明君

王邦畿

金殿月出白日匿,兽香啮断鸾雏泣。jīn diàn yuè chū bái rì nì,shòu xiāng niè duàn luán chú qì。
祖龙痛饮老鼋沥,赤气腾腾水不湿。zǔ lóng tòng yǐn lǎo yuán lì,chì qì téng téng shuǐ bù shī。
谁家有女不嫁人,汉宫减损兰蕙春。shuí jiā yǒu nǚ bù jià rén,hàn gōng jiǎn sǔn lán huì chūn。
妖虹凝结蛾眉颦,画屏冷落如冻云。yāo hóng níng jié é méi pín,huà píng lěng luò rú dòng yún。
红颜不识天子面,愿嫁单于诣便殿。hóng yán bù shí tiān zi miàn,yuàn jià dān yú yì biàn diàn。
靓妆亭亭却团扇,丹青要使人人见。jìng zhuāng tíng tíng què tuán shàn,dān qīng yào shǐ rén rén jiàn。
翡翠电闪绣栊开,银筝枨枨临高台。fěi cuì diàn shǎn xiù lóng kāi,yín zhēng chéng chéng lín gāo tái。
凤凰叫笑何时回,吴蚕蜀桐徒夜哀。fèng huáng jiào xiào hé shí huí,wú cán shǔ tóng tú yè āi。
毛生喑哑面目黑,短项瘦倚寒驴立。máo shēng yīn yǎ miàn mù hēi,duǎn xiàng shòu yǐ hán lǘ lì。
锦光镜影排云日,始詈黄金贱于笠。jǐn guāng jìng yǐng pái yún rì,shǐ lì huáng jīn jiàn yú lì。
北风如刀刮面寒,桃花血渍琵琶瘢。běi fēng rú dāo guā miàn hán,táo huā xuè zì pí pá bān。
欲弹不弹声阑漫,黄沙浩浩碧草乾。yù dàn bù dàn shēng lán màn,huáng shā hào hào bì cǎo qián。
红旗翻翻赤毳索,马蹄踏踏乐音窄。hóng qí fān fān chì cuì suǒ,mǎ tí tà tà lè yīn zhǎi。
蓦地一声吓魂魄,众中突出乘龙客。mò dì yī shēng xià hún pò,zhòng zhōng tū chū chéng lóng kè。

海天谣

王邦畿

海视天,庶几配合云相连。hǎi shì tiān,shù jǐ pèi hé yún xiāng lián。
天视海,窅窅冥冥一勺水。tiān shì hǎi,yǎo yǎo míng míng yī sháo shuǐ。
天高海深,云升水沉。tiān gāo hǎi shēn,yún shēng shuǐ chén。

海上谣

王邦畿

东方日升,西方日落。dōng fāng rì shēng,xī fāng rì luò。
皛皛淼淼,不可量度。xiǎo xiǎo miǎo miǎo,bù kě liàng dù。
西方日落,东方日升。xī fāng rì luò,dōng fāng rì shēng。
光光满满,有如镜平,仙人饮酒镜光里。guāng guāng mǎn mǎn,yǒu rú jìng píng,xiān rén yǐn jiǔ jìng guāng lǐ。
西请王母,东请洛妃。xī qǐng wáng mǔ,dōng qǐng luò fēi。
仙人来,镜光紫。xiān rén lái,jìng guāng zǐ。
大赤脚,行实地。dà chì jiǎo,xíng shí dì。

海市歌

王邦畿

虹蜺驾海海市开,海人骑马海市来。hóng ní jià hǎi hǎi shì kāi,hǎi rén qí mǎ hǎi shì lái。
白玉板阁黄金台,以宝易宝不易财。bái yù bǎn gé huáng jīn tái,yǐ bǎo yì bǎo bù yì cái。
骊龙之珠大于斗,透彻光芒悬马首。lí lóng zhī zhū dà yú dòu,tòu chè guāng máng xuán mǎ shǒu。
若将海宝掷人间,小者亦能亡桀纣。ruò jiāng hǎi bǎo zhì rén jiān,xiǎo zhě yì néng wáng jié zhòu。
海市市人非世人,东风皎洁梨花春。hǎi shì shì rén fēi shì rén,dōng fēng jiǎo jié lí huā chūn。
海市人服非世服,龙文象眼鲛绡幅。hǎi shì rén fú fēi shì fú,lóng wén xiàng yǎn jiāo xiāo fú。
海市人事非世事,至宝不妨轻相示。hǎi shì rén shì fēi shì shì,zhì bǎo bù fáng qīng xiāng shì。
市翁之老不知年,提篮直立海市前。shì wēng zhī lǎo bù zhī nián,tí lán zhí lì hǎi shì qián。
篮中鸡子如日紫,要换市姑真龙子。lán zhōng jī zi rú rì zǐ,yào huàn shì gū zhēn lóng zi。
龙子入海云雨兴,九州之大无炎蒸。lóng zi rù hǎi yún yǔ xīng,jiǔ zhōu zhī dà wú yán zhēng。