古诗词

淮南篇

王邦畿

淮南王,好神仙,轻薄千岁少万年。huái nán wáng,hǎo shén xiān,qīng báo qiān suì shǎo wàn nián。
水晶屏风珍珠帘,日火不生光见天。shuǐ jīng píng fēng zhēn zhū lián,rì huǒ bù shēng guāng jiàn tiān。
光见天,游天衢。guāng jiàn tiān,yóu tiān qú。
天衢欲登天中枢,青鸾白凤鸣区区。tiān qú yù dēng tiān zhōng shū,qīng luán bái fèng míng qū qū。
桑田沧海隙日尘,须臾变化成昔今。sāng tián cāng hǎi xì rì chén,xū yú biàn huà chéng xī jīn。
成昔今,贵明达,求仙不求至仙伯。chéng xī jīn,guì míng dá,qiú xiān bù qiú zhì xiān bó。
愿乘云气游九州,九州远大心无忧。yuàn chéng yún qì yóu jiǔ zhōu,jiǔ zhōu yuǎn dà xīn wú yōu。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

送行

王邦畿

野塘飞扑柳花新,想见城边已暮春。yě táng fēi pū liǔ huā xīn,xiǎng jiàn chéng biān yǐ mù chūn。
十载尚馀如许话,不堪风雨送行人。shí zài shàng yú rú xǔ huà,bù kān fēng yǔ sòng xíng rén。

海云寺咏木棉花

王邦畿

水气凉生晓日中,阶前过雨寺前风。shuǐ qì liáng shēng xiǎo rì zhōng,jiē qián guò yǔ sì qián fēng。
坐忘一树无青地,疑是霜林叶尽红。zuò wàng yī shù wú qīng dì,yí shì shuāng lín yè jǐn hóng。

咏木棉花

王邦畿

奇花烂熳半天中,天上云霞相映红。qí huā làn màn bàn tiān zhōng,tiān shàng yún xiá xiāng yìng hóng。
自是月宫丹桂种,嫦娥移植海门东。zì shì yuè gōng dān guì zhǒng,cháng é yí zhí hǎi mén dōng。

金陵书事

王邦畿

绣帘春色酒旗风,堤上桃花对面红。xiù lián chūn sè jiǔ qí fēng,dī shàng táo huā duì miàn hóng。
歌拍满楼人满月,不知青草六朝中。gē pāi mǎn lóu rén mǎn yuè,bù zhī qīng cǎo liù cháo zhōng。

寒雨

王邦畿

寒雨潇潇生暮烟,西风黄叶落无边。hán yǔ xiāo xiāo shēng mù yān,xī fēng huáng yè luò wú biān。
昨宵关外飞书至,不是廷臣不与传。zuó xiāo guān wài fēi shū zhì,bù shì tíng chén bù yǔ chuán。

王邦畿

玄燕西飞入楚乡,洞庭秋色起微霜。xuán yàn xī fēi rù chǔ xiāng,dòng tíng qiū sè qǐ wēi shuāng。
月明千里行人绝,杨柳萧萧江水长。yuè míng qiān lǐ xíng rén jué,yáng liǔ xiāo xiāo jiāng shuǐ zhǎng。

春已去

王邦畿

荒郊寂寂雨初晴,燕语莺啼野水清。huāng jiāo jì jì yǔ chū qíng,yàn yǔ yīng tí yě shuǐ qīng。
日暮落花春已去,东风依旧尉陀城。rì mù luò huā chūn yǐ qù,dōng fēng yī jiù wèi tuó chéng。

江城三月曲

王邦畿

渺渺江云欲雨天,一溪遥在白云边。miǎo miǎo jiāng yún yù yǔ tiān,yī xī yáo zài bái yún biān。
东风日暮频相望,流水春深未满田。dōng fēng rì mù pín xiāng wàng,liú shuǐ chūn shēn wèi mǎn tián。

江城三月曲

王邦畿

江天漠漠雁鸿飞,草色青青麦叶稀。jiāng tiān mò mò yàn hóng fēi,cǎo sè qīng qīng mài yè xī。
犹忆溪边旧时节,店花三月鲤鱼肥。yóu yì xī biān jiù shí jié,diàn huā sān yuè lǐ yú féi。

江城三月曲

王邦畿

江城如带一烟中,溪水无人木槿红。jiāng chéng rú dài yī yān zhōng,xī shuǐ wú rén mù jǐn hóng。
啼鸟未阑山雨去,夕阳多在板桥东。tí niǎo wèi lán shān yǔ qù,xī yáng duō zài bǎn qiáo dōng。

溪女

王邦畿

十里晴云霭绿烟,桃花红绽落梅边。shí lǐ qíng yún ǎi lǜ yān,táo huā hóng zhàn luò méi biān。
隔溪浣女时相谑,道是今年胜去年。gé xī huàn nǚ shí xiāng xuè,dào shì jīn nián shèng qù nián。

晓漏

王邦畿

白简朱衣晓漏催,平明春色御门开。bái jiǎn zhū yī xiǎo lòu cuī,píng míng chūn sè yù mén kāi。
不知辇下承恩者,谁从銮舆入楚来。bù zhī niǎn xià chéng ēn zhě,shuí cóng luán yú rù chǔ lái。

日中

王邦畿

日中晴色出云端,楚楚精神晔晔冠。rì zhōng qíng sè chū yún duān,chǔ chǔ jīng shén yè yè guān。
路遇故人频告语,承恩新拜广文官。lù yù gù rén pín gào yǔ,chéng ēn xīn bài guǎng wén guān。

枇杷子

王邦畿

枇杷子熟柚花香,游子东风欲断肠。pí pá zi shú yòu huā xiāng,yóu zi dōng fēng yù duàn cháng。
溪上有云谁可渡,数声啼鸟在斜阳。xī shàng yǒu yún shuí kě dù,shù shēng tí niǎo zài xié yáng。

庚寅冬夜宿诃林

王邦畿

飒飒西风万木平,微微古寺一灯明。sà sà xī fēng wàn mù píng,wēi wēi gǔ sì yī dēng míng。
虚堂独坐闻寒雨,疑有孤魂泣夜声。xū táng dú zuò wén hán yǔ,yí yǒu gū hún qì yè shēng。