古诗词

戊子歌

王邦畿

岁维戊子,月建乙卯。suì wéi wù zi,yuè jiàn yǐ mǎo。
饥谨为灾,多食不饱。jī jǐn wèi zāi,duō shí bù bǎo。
当胃腕间,如虚若燥。dāng wèi wàn jiān,rú xū ruò zào。
小妇不量,多病又恼。xiǎo fù bù liàng,duō bìng yòu nǎo。
薪贵于玉,人贱于畜。xīn guì yú yù,rén jiàn yú chù。
一豕万钱,一妾斗粟。yī shǐ wàn qián,yī qiè dòu sù。
见于陌者,藤行肿足。jiàn yú mò zhě,téng xíng zhǒng zú。
路有死人,白茅不束。lù yǒu sǐ rén,bái máo bù shù。
濯濯者山,明星粲粲。zhuó zhuó zhě shān,míng xīng càn càn。
吁嗟广厦,雕梁析爨。xū jiē guǎng shà,diāo liáng xī cuàn。
鸠居鹊巢,主人鼠窜。jiū jū què cháo,zhǔ rén shǔ cuàn。
不能鼠窜,朝夕供飧。bù néng shǔ cuàn,cháo xī gōng sūn。
虽则供飧,犹怒不繁。suī zé gōng sūn,yóu nù bù fán。
束刀入市,夺民之食。shù dāo rù shì,duó mín zhī shí。
驾言行迈,掳民供役。jià yán xíng mài,lǔ mín gōng yì。
千里不饭,中道绝息。qiān lǐ bù fàn,zhōng dào jué xī。
娥娥者妆,罗列成行。é é zhě zhuāng,luó liè chéng xíng。
几微失意,饮剑以亡。jǐ wēi shī yì,yǐn jiàn yǐ wáng。
或挞未死,逐出路傍。huò tà wèi sǐ,zhú chū lù bàng。
见者吞泣,不敢匿藏。jiàn zhě tūn qì,bù gǎn nì cáng。
莫高匪山,莫卑匪履。mò gāo fěi shān,mò bēi fěi lǚ。
行行行行,必有终止。xíng xíng xíng xíng,bì yǒu zhōng zhǐ。
民之憔悴,莫甚于此。mín zhī qiáo cuì,mò shén yú cǐ。
哀哀苍天,乱何时已。āi āi cāng tiān,luàn hé shí yǐ。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

送何绛适楚

王邦畿

荷叶如箕任簸扬,明珠成雨落池塘。hé yè rú jī rèn bǒ yáng,míng zhū chéng yǔ luò chí táng。
江陵日暮歌声起,且为停车问楚狂。jiāng líng rì mù gē shēng qǐ,qiě wèi tíng chē wèn chǔ kuáng。

光阴

王邦畿

百岁光阴千岁忧,一年春色在楼头。bǎi suì guāng yīn qiān suì yōu,yī nián chūn sè zài lóu tóu。
东风不管人间事,随意花开与水流。dōng fēng bù guǎn rén jiān shì,suí yì huā kāi yǔ shuǐ liú。

江楼待月同易训陶璜

王邦畿

相见今宵亦偶然,高楼同待月明圆。xiāng jiàn jīn xiāo yì ǒu rán,gāo lóu tóng dài yuè míng yuán。
重云不散虚空影,深夜人归大海烟。zhòng yún bù sàn xū kōng yǐng,shēn yè rén guī dà hǎi yān。

住庵

王邦畿

广池高竹小茅庵,咒语频宣义不谙。guǎng chí gāo zhú xiǎo máo ān,zhòu yǔ pín xuān yì bù ān。
久住僧衣偏借著,瘦容人拟是瞿昙。jiǔ zhù sēng yī piān jiè zhù,shòu róng rén nǐ shì qú tán。

寒夜怀梁佩兰

王邦畿

昨书曾报过吴城,细数行人马上程。zuó shū céng bào guò wú chéng,xì shù xíng rén mǎ shàng chéng。
寒月满湖圆又缺,今宵应到旧南京。hán yuè mǎn hú yuán yòu quē,jīn xiāo yīng dào jiù nán jīng。

易训新婚遽拟楚游诗以寄之

王邦畿

塘柳初花月影新,高烧银烛照青春。táng liǔ chū huā yuè yǐng xīn,gāo shāo yín zhú zhào qīng chūn。
相逢神女如轻别,得见襄王亦笑人。xiāng féng shén nǚ rú qīng bié,dé jiàn xiāng wáng yì xiào rén。

江上吟

王邦畿

沿江万里绝人烟,草色青青远到天。yán jiāng wàn lǐ jué rén yān,cǎo sè qīng qīng yuǎn dào tiān。
八月鸬鹚闲自立,农夫不种水潮田。bā yuè lú cí xián zì lì,nóng fū bù zhǒng shuǐ cháo tián。

赠何昆调

王邦畿

何事深山与广池,幽人住处即相宜。hé shì shēn shān yǔ guǎng chí,yōu rén zhù chù jí xiāng yí。
半间板阁西城外,听得琴声月上时。bàn jiān bǎn gé xī chéng wài,tīng dé qín shēng yuè shàng shí。

闺情

王邦畿

绣户轻烟柳叶遮,长堤隔水日西斜。xiù hù qīng yān liǔ yè zhē,zhǎng dī gé shuǐ rì xī xié。
年年空种当归草,白马何曾解到家。nián nián kōng zhǒng dāng guī cǎo,bái mǎ hé céng jiě dào jiā。

闺情

王邦畿

红日低沉复上天,月光破缺又生圆。hóng rì dī chén fù shàng tiān,yuè guāng pò quē yòu shēng yuán。
如何一去无消息,惟见楼头柳树烟。rú hé yī qù wú xiāo xī,wéi jiàn lóu tóu liǔ shù yān。

闺情

王邦畿

日出东方花满枝,繁忧如草暗生时。rì chū dōng fāng huā mǎn zhī,fán yōu rú cǎo àn shēng shí。
洛阳城下多灵卜,断得归期意亦疑。luò yáng chéng xià duō líng bo,duàn dé guī qī yì yì yí。

送朱士琏归南州

王邦畿

南天风雨黯南州,折柳春江南渡头。nán tiān fēng yǔ àn nán zhōu,zhé liǔ chūn jiāng nán dù tóu。
聚散一时君莫叹,百年终有此离忧。jù sàn yī shí jūn mò tàn,bǎi nián zhōng yǒu cǐ lí yōu。

送朱士琏归南州

王邦畿

青青江草白头官,樽酒离亭心暂宽。qīng qīng jiāng cǎo bái tóu guān,zūn jiǔ lí tíng xīn zàn kuān。
莫话归期轻易得,廿年人事试君看。mò huà guī qī qīng yì dé,niàn nián rén shì shì jūn kàn。

赠百岁人

王邦畿

斯世人如上世人,游鱼天外不惊纶。sī shì rén rú shàng shì rén,yóu yú tiān wài bù jīng lún。
百年治乱无闻见,却笑桃花更避秦。bǎi nián zhì luàn wú wén jiàn,què xiào táo huā gèng bì qín。

留别池公兰若

王邦畿

云气须臾变化中,海潮雨过夕阳红。yún qì xū yú biàn huà zhōng,hǎi cháo yǔ guò xī yáng hóng。
浮生那得长闲者,纵有扁舟不任风。fú shēng nà dé zhǎng xián zhě,zòng yǒu biǎn zhōu bù rèn fēng。