古诗词

城破领老妻逃入仙游胡岭二首

陈昂

触目惊犹故,逢茅伏自遮。chù mù jīng yóu gù,féng máo fú zì zhē。
扶行衣尽刺,衰削面如瓜。fú xíng yī jǐn cì,shuāi xuē miàn rú guā。
桥断深宜厉,途昏曲恐差。qiáo duàn shēn yí lì,tú hūn qū kǒng chà。
斜风飘细雨,啼杀未栖鸦。xié fēng piāo xì yǔ,tí shā wèi qī yā。

陈昂

明福建南靖人,字钦颙。成化间举人。授太常寺典簿,明饬礼乐,考究律吕,累迁太仆寺少卿。有《法夔遗论》。 陈昂的作品>>

猜您喜欢

行歌偶成

陈昂

岸涨潮初起,帆开风正匀。àn zhǎng cháo chū qǐ,fān kāi fēng zhèng yún。
偷生今老耄,避地久吴秦。tōu shēng jīn lǎo mào,bì dì jiǔ wú qín。
留眼看明世,行歌混逸民。liú yǎn kàn míng shì,xíng gē hùn yì mín。
远师陶靖节,漉酒用乌巾。yuǎn shī táo jìng jié,lù jiǔ yòng wū jīn。

天问

陈昂

春光从到后,物物露春情。chūn guāng cóng dào hòu,wù wù lù chūn qíng。
雨养枯泉活,烟医病草生。yǔ yǎng kū quán huó,yān yī bìng cǎo shēng。
梁间添乳燕,柳外啭新莺。liáng jiān tiān rǔ yàn,liǔ wài zhuàn xīn yīng。
一饱将天问,何时愿可成?yī bǎo jiāng tiān wèn,hé shí yuàn kě chéng?

关吾道

陈昂

物物关吾道,予情即若情。wù wù guān wú dào,yǔ qíng jí ruò qíng。
泥衔飞燕去,花抱仰蜂行。ní xián fēi yàn qù,huā bào yǎng fēng xíng。
浪染秋沙白,云妆晚巘明。làng rǎn qiū shā bái,yún zhuāng wǎn yǎn míng。
衰年赖酿黍,方法似生成。shuāi nián lài niàng shǔ,fāng fǎ shì shēng chéng。

愁坐

陈昂

兀坐愁何事,方方八节滩。wù zuò chóu hé shì,fāng fāng bā jié tān。
孤村浮水上,一雁叫江干。gū cūn fú shuǐ shàng,yī yàn jiào jiāng gàn。
谁挂仰天瓦,空扳下坂丸。shuí guà yǎng tiān wǎ,kōng bān xià bǎn wán。
邻家来冀北,翘首问长安。lín jiā lái jì běi,qiào shǒu wèn zhǎng ān。

入清流山宿云庵访忠公

陈昂

虽愧许玄度,远寻支道林。suī kuì xǔ xuán dù,yuǎn xún zhī dào lín。
溪光围净室,山色证禅心。xī guāng wéi jìng shì,shān sè zhèng chán xīn。
落日飞黄叶,寒风定远禽。luò rì fēi huáng yè,hán fēng dìng yuǎn qín。
对床两知己,十载怅分襟。duì chuáng liǎng zhī jǐ,shí zài chàng fēn jīn。

江南旅情

陈昂

日落青溪栅,潮平白鹭洲。rì luò qīng xī zhà,cháo píng bái lù zhōu。
林深常似雨,江静易生秋。lín shēn cháng shì yǔ,jiāng jìng yì shēng qiū。
凉月来天外,明河俯渡头。liáng yuè lái tiān wài,míng hé fǔ dù tóu。
飞飞鸿雁影,不见尺书留。fēi fēi hóng yàn yǐng,bù jiàn chǐ shū liú。

残秋落日

陈昂

败叶如相约,时时竞远飞。bài yè rú xiāng yuē,shí shí jìng yuǎn fēi。
露浓秋欲去,寒急市先稀。lù nóng qiū yù qù,hán jí shì xiān xī。
天变扬沧海,山昏失翠微。tiān biàn yáng cāng hǎi,shān hūn shī cuì wēi。
鸣鸦千百点,为我送将归。míng yā qiān bǎi diǎn,wèi wǒ sòng jiāng guī。

早发

陈昂

亦知挂席便,遂听棹歌行。yì zhī guà xí biàn,suì tīng zhào gē xíng。
病叶星前色,新蝉露里声。bìng yè xīng qián sè,xīn chán lù lǐ shēng。
稍分山影出,遥见海潮明。shāo fēn shān yǐng chū,yáo jiàn hǎi cháo míng。
舟子呼同侣,潮头渐渐生。zhōu zi hū tóng lǚ,cháo tóu jiàn jiàn shēng。

小至

陈昂

天涯除客子,何者却飘蓬。tiān yá chú kè zi,hé zhě què piāo péng。
病待微阳起,诗怜小至穷。bìng dài wēi yáng qǐ,shī lián xiǎo zhì qióng。
峰阴分鬼火,溪北断渔筒。fēng yīn fēn guǐ huǒ,xī běi duàn yú tǒng。
闷坐梅花下,吹来酿雪风。mèn zuò méi huā xià,chuī lái niàng xuě fēng。

岁暮书所见

陈昂

老苍到此际,无意作冬天。lǎo cāng dào cǐ jì,wú yì zuò dōng tiān。
山冻颜先活,冰悬腹不坚。shān dòng yán xiān huó,bīng xuán fù bù jiān。
雪飞勾细雨,春近逼残年。xuě fēi gōu xì yǔ,chūn jìn bī cán nián。
若与梅花隔,斯愁未坦然。ruò yǔ méi huā gé,sī chóu wèi tǎn rán。

暑夜与葛九惟善步信州浮桥

陈昂

与子立河麋,于时暑渐歇。yǔ zi lì hé mí,yú shí shǔ jiàn xiē。
一鸣峰杪钟,遂见沙头月。yī míng fēng miǎo zhōng,suì jiàn shā tóu yuè。
村火射偏红,萤灯飞欲没。cūn huǒ shè piān hóng,yíng dēng fēi yù méi。
安得绪风凉,凉风吹濯发。ān dé xù fēng liáng,liáng fēng chuī zhuó fā。
41123