古诗词

军中遗稿读史十首

张家玉

忆昔悬帆出建阳,桥头卜肆尚传芳。yì xī xuán fān chū jiàn yáng,qiáo tóu bo sì shàng chuán fāng。
而今不管天人数,却笑劳劳谢侍郎。ér jīn bù guǎn tiān rén shù,què xiào láo láo xiè shì láng。

张家玉

明广东东莞人,字元子。崇祯十六年进士。李自成破京师时被执,劝自成收人望。自成败,南归。隆武帝授翰林侍讲,监郑彩军。隆武帝败,回东莞。永历元年,举乡兵攻克东莞城,旋失。永历帝任之为兵部尚书。又结连草泽豪士,集兵数千,转战归善、博罗等地,旋为清重兵所围,力尽投水死。永历帝谥文烈。 张家玉的作品>>

猜您喜欢

北上咏雪

张家玉

冰销催就鲛人织,珠帐逶迤施九緎。bīng xiāo cuī jiù jiāo rén zhī,zhū zhàng wēi yí shī jiǔ yù。
浑河昨日绿千寻,一点鸭头留不得。hún hé zuó rì lǜ qiān xún,yī diǎn yā tóu liú bù dé。
塞上平沙漾月华,北风剪水作飞花。sāi shàng píng shā yàng yuè huá,běi fēng jiǎn shuǐ zuò fēi huā。
闲凭古树啸云际,却似乘来银汉槎。xián píng gǔ shù xiào yún jì,què shì chéng lái yín hàn chá。
碛西日没重城闭,一带女墙飞白雉。qì xī rì méi zhòng chéng bì,yī dài nǚ qiáng fēi bái zhì。
玉人何处把琼枝,笑指诸峰挽银髻。yù rén hé chù bǎ qióng zhī,xiào zhǐ zhū fēng wǎn yín jì。
山河大地碧琉璃,壮士寒威生铁衣。shān hé dà dì bì liú lí,zhuàng shì hán wēi shēng tiě yī。
胡儿紫貂遮不迭,无复临边散马蹄。hú ér zǐ diāo zhē bù dié,wú fù lín biān sàn mǎ tí。
红旗半掩残霞片,细柳营中夜张宴。hóng qí bàn yǎn cán xiá piàn,xì liǔ yíng zhōng yè zhāng yàn。
将军揖客坐氍毹,绣幕锦筝围兽炭。jiāng jūn yī kè zuò qú shū,xiù mù jǐn zhēng wéi shòu tàn。
梅花空忆故园春,水啮重茵梦不成。méi huā kōng yì gù yuán chūn,shuǐ niè zhòng yīn mèng bù chéng。
欲招橘叟手相语,更向瀛州赌玉尘。yù zhāo jú sǒu shǒu xiāng yǔ,gèng xiàng yíng zhōu dǔ yù chén。

相逢行

张家玉

瑶池仙女何人谪,明玉雕成云外质。yáo chí xiān nǚ hé rén zhé,míng yù diāo chéng yún wài zhì。
记得夜深烛灭时,光艳犹堪照一室。jì dé yè shēn zhú miè shí,guāng yàn yóu kān zhào yī shì。
轻盈广袖来翩翩,疑在缑山鹤背悬。qīng yíng guǎng xiù lái piān piān,yí zài gōu shān hè bèi xuán。
芳兰竟体直堪把,玉树临风殊可怜。fāng lán jìng tǐ zhí kān bǎ,yù shù lín fēng shū kě lián。
花前一见两相许,笑隔夭桃私致语。huā qián yī jiàn liǎng xiāng xǔ,xiào gé yāo táo sī zhì yǔ。
竹叶深杯常互持,春葱纤手频相挽。zhú yè shēn bēi cháng hù chí,chūn cōng xiān shǒu pín xiāng wǎn。
酒阑背烛解罗衣,鸳枕频催欲就迟。jiǔ lán bèi zhú jiě luó yī,yuān zhěn pín cuī yù jiù chí。
梨花院宇沉沉夜,正是倾情倒意时。lí huā yuàn yǔ chén chén yè,zhèng shì qīng qíng dào yì shí。
日光渐透纱窗紫,犹倚绣帏娇不起。rì guāng jiàn tòu shā chuāng zǐ,yóu yǐ xiù wéi jiāo bù qǐ。
依依杨柳梦初回,绿发参差云半委。yī yī yáng liǔ mèng chū huí,lǜ fā cān chà yún bàn wěi。
须臾呼茗涤馀薰,迥眸引睇方殷勤。xū yú hū míng dí yú xūn,jiǒng móu yǐn dì fāng yīn qín。
三生寒□曾相缔,一死从今拚与君。sān shēng hán céng xiāng dì,yī sǐ cóng jīn pàn yǔ jūn。
君情我意方萦系,长指青松对寒岁。jūn qíng wǒ yì fāng yíng xì,zhǎng zhǐ qīng sōng duì hán suì。
岂谓欢来不毕输,遂使爱深还割袂。qǐ wèi huān lái bù bì shū,suì shǐ ài shēn hái gē mèi。
人前作别两相看,虽复强笑摧心肝。rén qián zuò bié liǎng xiāng kàn,suī fù qiáng xiào cuī xīn gān。
谁云合易离还易,自觉留难去更难。shuí yún hé yì lí hái yì,zì jué liú nán qù gèng nán。
舆人驾车疾如驶,咫尺相看成万里。yú rén jià chē jí rú shǐ,zhǐ chǐ xiāng kàn chéng wàn lǐ。
离愁飞过岭头云,别泪洒添江上水。lí chóu fēi guò lǐng tóu yún,bié lèi sǎ tiān jiāng shàng shuǐ。
江雨潇萧江路漫,归舟永夜梦魂寒。jiāng yǔ xiāo xiāo jiāng lù màn,guī zhōu yǒng yè mèng hún hán。
春明好赴西陵约,莫遣东风花鸟阑。chūn míng hǎo fù xī líng yuē,mò qiǎn dōng fēng huā niǎo lán。

读李烟客集有赋

张家玉

茫茫尘海无边际,万里青天蒙气闭。máng máng chén hǎi wú biān jì,wàn lǐ qīng tiān méng qì bì。
但逢故纸作生涯,谁识笔头有三昧。dàn féng gù zhǐ zuò shēng yá,shuí shí bǐ tóu yǒu sān mèi。
羡君艺苑独超群,含毫解作千秋计。xiàn jūn yì yuàn dú chāo qún,hán háo jiě zuò qiān qiū jì。
赫蹄片片生春云,墨池飞出罗浮翠。hè tí piàn piàn shēng chūn yún,mò chí fēi chū luó fú cuì。

赠琼敷堂主人

张家玉

双龙剑怒吼春雷,五色笔落云霞开。shuāng lóng jiàn nù hǒu chūn léi,wǔ sè bǐ luò yún xiá kāi。
共道青莲李居士,本为金粟旧如来。gòng dào qīng lián lǐ jū shì,běn wèi jīn sù jiù rú lái。
谁园深处垂萝幌,一室能该九州广。shuí yuán shēn chù chuí luó huǎng,yī shì néng gāi jiǔ zhōu guǎng。
坐拥牙签万卷书,不羡人间百城长。zuò yōng yá qiān wàn juǎn shū,bù xiàn rén jiān bǎi chéng zhǎng。
有时醉卧绛纱帷,落花绕梦风前飞。yǒu shí zuì wò jiàng shā wéi,luò huā rào mèng fēng qián fēi。
大人先生自高寄,乡里小儿那得知。dà rén xiān shēng zì gāo jì,xiāng lǐ xiǎo ér nà dé zhī。
与余相视而莫逆,把臂入林共昕夕。yǔ yú xiāng shì ér mò nì,bǎ bì rù lín gòng xīn xī。
花下一杯常互持,枕中鸿宝互相析。huā xià yī bēi cháng hù chí,zhěn zhōng hóng bǎo hù xiāng xī。
群鸡迥然分鹤立,丈夫岂合分风尘。qún jī jiǒng rán fēn hè lì,zhàng fū qǐ hé fēn fēng chén。
飞腾变化会有日,愿子为龙我作云。fēi téng biàn huà huì yǒu rì,yuàn zi wèi lóng wǒ zuò yún。

题真州寄园四首

张家玉

水榭茅堂分峙,溪桥石磴相连。shuǐ xiè máo táng fēn zhì,xī qiáo shí dèng xiāng lián。
记得春山深处,丹崖碧洞依然。jì dé chūn shān shēn chù,dān yá bì dòng yī rán。

题真州寄园四首

张家玉

莫怪愚公移山,信有神人鞭石。mò guài yú gōng yí shān,xìn yǒu shén rén biān shí。
请看一片平芜,幻出数峰秋碧。qǐng kàn yī piàn píng wú,huàn chū shù fēng qiū bì。

题真州寄园四首

张家玉

红树山亭自远,落花一卷无尘。hóng shù shān tíng zì yuǎn,luò huā yī juǎn wú chén。
鸡犬不知有汉,鱼鸟自来亲人。jī quǎn bù zhī yǒu hàn,yú niǎo zì lái qīn rén。

题真州寄园四首

张家玉

古道近通杨子,名园直偶辟疆。gǔ dào jìn tōng yáng zi,míng yuán zhí ǒu pì jiāng。
借问竹西歌吹,何如花下壶觞。jiè wèn zhú xī gē chuī,hé rú huā xià hú shāng。

军中夜感

张家玉

惨澹天昏与地荒,西风残月冷沙场。cǎn dàn tiān hūn yǔ dì huāng,xī fēng cán yuè lěng shā chǎng。
裹屍马革英雄事,纵死终令汗竹香。guǒ shī mǎ gé yīng xióng shì,zòng sǐ zhōng lìng hàn zhú xiāng。
129«3456789