古诗词

途中八绝

张家玉

马上看山叠叠青,青山无地不膻腥。mǎ shàng kàn shān dié dié qīng,qīng shān wú dì bù shān xīng。
谁堪满目苍凉处,俯仰兴思一涕零。shuí kān mǎn mù cāng liáng chù,fǔ yǎng xīng sī yī tì líng。

张家玉

明广东东莞人,字元子。崇祯十六年进士。李自成破京师时被执,劝自成收人望。自成败,南归。隆武帝授翰林侍讲,监郑彩军。隆武帝败,回东莞。永历元年,举乡兵攻克东莞城,旋失。永历帝任之为兵部尚书。又结连草泽豪士,集兵数千,转战归善、博罗等地,旋为清重兵所围,力尽投水死。永历帝谥文烈。 张家玉的作品>>

猜您喜欢

答绣水李青来

张家玉

啸竹高踪继昔贤,御风行处亦泠然。xiào zhú gāo zōng jì xī xián,yù fēng xíng chù yì líng rán。
粉香犹着佳人赋,侠客争传白马篇。fěn xiāng yóu zhe jiā rén fù,xiá kè zhēng chuán bái mǎ piān。
万卷足轻南面贵,千金难易国门悬。wàn juǎn zú qīng nán miàn guì,qiān jīn nán yì guó mén xuán。
入林把臂仍嫌晚,何待山阴雪夜船。rù lín bǎ bì réng xián wǎn,hé dài shān yīn xuě yè chuán。

金陵春日逢友

张家玉

钟陵过雨紫烟开,南浦清江隐薄雷。zhōng líng guò yǔ zǐ yān kāi,nán pǔ qīng jiāng yǐn báo léi。
春水满堤春草绿,故园千里故人来。chūn shuǐ mǎn dī chūn cǎo lǜ,gù yuán qiān lǐ gù rén lái。
莺声弱柳传歌板,燕蹴飞花落酒杯。yīng shēng ruò liǔ chuán gē bǎn,yàn cù fēi huā luò jiǔ bēi。
一醉萍踪任分散,不劳风笛夜相催。yī zuì píng zōng rèn fēn sàn,bù láo fēng dí yè xiāng cuī。

南阳经武侯故宅

张家玉

眼前非复旧青徐,千载琅琊有故居。yǎn qián fēi fù jiù qīng xú,qiān zài láng yá yǒu gù jū。
歌舞漫悲漳水雀,风云犹忆汉江鱼。gē wǔ màn bēi zhāng shuǐ què,fēng yún yóu yì hàn jiāng yú。
隆中未竟生前略,箧里空藏去后书。lóng zhōng wèi jìng shēng qián lüè,qiè lǐ kōng cáng qù hòu shū。
不尽英雄满襟泪,为君凭吊重踟蹰。bù jǐn yīng xióng mǎn jīn lèi,wèi jūn píng diào zhòng chí chú。

南阳经武侯故宅

张家玉

衰柳残堤锁夕阳,行人犹忆卧龙岗。shuāi liǔ cán dī suǒ xī yáng,xíng rén yóu yì wò lóng gǎng。
半犁烟雨长吟处,万古乾坤一草堂。bàn lí yān yǔ zhǎng yín chù,wàn gǔ qián kūn yī cǎo táng。
夜月有时归鹤氅,秋风无复莅戎行。yè yuè yǒu shí guī hè chǎng,qiū fēng wú fù lì róng xíng。
可怜旧业荒芜尽,空博成都几树桑。kě lián jiù yè huāng wú jǐn,kōng bó chéng dōu jǐ shù sāng。

燕郊春暮

张家玉

晓来清梦破梨云,帝苑馀芳尚带芬。xiǎo lái qīng mèng pò lí yún,dì yuàn yú fāng shàng dài fēn。
雨雨风风空善妒,莺莺燕燕自为群。yǔ yǔ fēng fēng kōng shàn dù,yīng yīng yàn yàn zì wèi qún。
澧兰沅芷同心见,径李蹊桃一笑分。lǐ lán yuán zhǐ tóng xīn jiàn,jìng lǐ qī táo yī xiào fēn。
紫陌旧斜扶醉去,春城无处不氤氲。zǐ mò jiù xié fú zuì qù,chūn chéng wú chù bù yīn yūn。

燕市吊袁督师

张家玉

黄沙白雾皂雕旗,独赖孤臣两臂挥。huáng shā bái wù zào diāo qí,dú lài gū chén liǎng bì huī。
啮血作书招死士,裹疮临战立重围。niè xuè zuò shū zhāo sǐ shì,guǒ chuāng lín zhàn lì zhòng wéi。
遂令汉卒闻笳奋,共扫妖氛奏凯归。suì lìng hàn zú wén jiā fèn,gòng sǎo yāo fēn zòu kǎi guī。
劳苦功高谁得似,中山何事谤书飞。láo kǔ gōng gāo shuí dé shì,zhōng shān hé shì bàng shū fēi。

相思江

张家玉

津楼欲曙角声催,舟子招招唤渡开。jīn lóu yù shǔ jiǎo shēng cuī,zhōu zi zhāo zhāo huàn dù kāi。
乡树万重将目断,湍流千尺共肠回。xiāng shù wàn zhòng jiāng mù duàn,tuān liú qiān chǐ gòng cháng huí。
风生水面江神过,云暗滩头瘴母来。fēng shēng shuǐ miàn jiāng shén guò,yún àn tān tóu zhàng mǔ lái。
销尽孤魂君不见,相思江上独徘徊。xiāo jǐn gū hún jūn bù jiàn,xiāng sī jiāng shàng dú pái huái。

忆京华

张家玉

岧峣天府两金汤,妖气苍茫白日荒。tiáo yáo tiān fǔ liǎng jīn tāng,yāo qì cāng máng bái rì huāng。
玉减香消虚少嫔,花残歌散冷朝阳。yù jiǎn xiāng xiāo xū shǎo pín,huā cán gē sàn lěng cháo yáng。
铜驼北望沉荆棘,铁骑南侵满战场。tóng tuó běi wàng chén jīng jí,tiě qí nán qīn mǎn zhàn chǎng。
回首可怜关塞月,捣衣砧上为谁忙。huí shǒu kě lián guān sāi yuè,dǎo yī zhēn shàng wèi shuí máng。

忆朝

张家玉

忆昔京华玉署连,五更清佩入朝天。yì xī jīng huá yù shǔ lián,wǔ gèng qīng pèi rù cháo tiān。
阗阗丝管华灯下,济济夔龙彩仗前。tián tián sī guǎn huá dēng xià,jì jì kuí lóng cǎi zhàng qián。
虎帐罢收宫漏箭,螭阶初袅御炉烟。hǔ zhàng bà shōu gōng lòu jiàn,chī jiē chū niǎo yù lú yān。
只今羊犬纵横处,谁挽天河洗秽膻。zhǐ jīn yáng quǎn zòng héng chù,shuí wǎn tiān hé xǐ huì shān。

感愤

张家玉

积弊和戎久已知,不图大木竟难支。jī bì hé róng jiǔ yǐ zhī,bù tú dà mù jìng nán zhī。
昆仑漫忆三通鼓,淝水难同一局棋。kūn lún màn yì sān tōng gǔ,féi shuǐ nán tóng yī jú qí。
今古无穷终是幻,死生有尽亦何悲。jīn gǔ wú qióng zhōng shì huàn,sǐ shēng yǒu jǐn yì hé bēi。
夷齐去后无知己,欲上西山继采薇。yí qí qù hòu wú zhī jǐ,yù shàng xī shān jì cǎi wēi。

榕溪晓发

张家玉

风送牙樯复溯流,此身漂泊一虚舟。fēng sòng yá qiáng fù sù liú,cǐ shēn piāo pō yī xū zhōu。
虽无诸葛平蛮策,且作宗生破浪游。suī wú zhū gé píng mán cè,qiě zuò zōng shēng pò làng yóu。
死去不妨蝇作客,生还何必爵封侯。sǐ qù bù fáng yíng zuò kè,shēng hái hé bì jué fēng hóu。
年来怒发冲如戟,愤处犹堪刺虏头。nián lái nù fā chōng rú jǐ,fèn chù yóu kān cì lǔ tóu。

忆昔燕畿之变

张家玉

首逆何人卖国先,遂令滋祸竟绵延。shǒu nì hé rén mài guó xiān,suì lìng zī huò jìng mián yán。
内廷已失金吾守,外地宁夸铁瓮坚。nèi tíng yǐ shī jīn wú shǒu,wài dì níng kuā tiě wèng jiān。
万井桑麻铺战垒,千家城郭静炊烟。wàn jǐng sāng má pù zhàn lěi,qiān jiā chéng guō jìng chuī yān。
谁怜去国孤臣远,禾黍兴悲几涕涟。shuí lián qù guó gū chén yuǎn,hé shǔ xīng bēi jǐ tì lián。

宿田家早起

张家玉

咿喔鸡声促曙光,劳劳人起戒行装。yī ō jī shēng cù shǔ guāng,láo láo rén qǐ jiè xíng zhuāng。
乱离几厌兵戎苦,迢递徒悲道路长。luàn lí jǐ yàn bīng róng kǔ,tiáo dì tú bēi dào lù zhǎng。
半榻云窝犹未暖,一宵萍水又他乡。bàn tà yún wō yóu wèi nuǎn,yī xiāo píng shuǐ yòu tā xiāng。
何时得似王摩诘,睡听啼莺懒下床。hé shí dé shì wáng mó jí,shuì tīng tí yīng lǎn xià chuáng。

哭杨邦达

张家玉

昨夜西风折义旗,今朝邦达竟何之。zuó yè xī fēng zhé yì qí,jīn cháo bāng dá jìng hé zhī。
丰标无复张文远,酣战谁方许虎痴。fēng biāo wú fù zhāng wén yuǎn,hān zhàn shuí fāng xǔ hǔ chī。
忠魄想应随烈帝,英魂犹自绕王师。zhōng pò xiǎng yīng suí liè dì,yīng hún yóu zì rào wáng shī。
睢阳誓志终为厉,愿壮山河殄裔夷。suī yáng shì zhì zhōng wèi lì,yuàn zhuàng shān hé tiǎn yì yí。

秋宵月夜

张家玉

刁斗烽烟处处惊,长途来往尽游兵。diāo dòu fēng yān chù chù jīng,zhǎng tú lái wǎng jǐn yóu bīng。
那堪冷月寒砧夜,又听西风北雁鸣。nà kān lěng yuè hán zhēn yè,yòu tīng xī fēng běi yàn míng。
京国几年金阙梦,乡关何处白云情。jīng guó jǐ nián jīn quē mèng,xiāng guān hé chù bái yún qíng。
愤来按剑辕门坐,愁对旄头斗外横。fèn lái àn jiàn yuán mén zuò,chóu duì máo tóu dòu wài héng。
1291234567»