古诗词

游海淀题石上

张家玉

棱棱碧山骨,奇与巧兼擅。léng léng bì shān gǔ,qí yǔ qiǎo jiān shàn。
似经鬼斧斫,谁遣神鞭转。shì jīng guǐ fǔ zhuó,shuí qiǎn shén biān zhuǎn。
主人国柱石,搜罗置亭院。zhǔ rén guó zhù shí,sōu luó zhì tíng yuàn。
岩壑相蔽亏,峰峦互隐现。yán hè xiāng bì kuī,fēng luán hù yǐn xiàn。
云生莲势动,雨过苔文绚。yún shēng lián shì dòng,yǔ guò tái wén xuàn。
既藏宛委篇,亦竖韩陵片。jì cáng wǎn wěi piān,yì shù hán líng piàn。
铿铿流赋响,铮铮答歌串。kēng kēng liú fù xiǎng,zhēng zhēng dá gē chuàn。
生成补天物,五色不待鍊。shēng chéng bǔ tiān wù,wǔ sè bù dài liàn。
岫幌昼常开,磴道时独践。xiù huǎng zhòu cháng kāi,dèng dào shí dú jiàn。
会当逐灵槎,言归天汉畔。huì dāng zhú líng chá,yán guī tiān hàn pàn。
岁旱望为霖,好作零陵燕。suì hàn wàng wèi lín,hǎo zuò líng líng yàn。

张家玉

明广东东莞人,字元子。崇祯十六年进士。李自成破京师时被执,劝自成收人望。自成败,南归。隆武帝授翰林侍讲,监郑彩军。隆武帝败,回东莞。永历元年,举乡兵攻克东莞城,旋失。永历帝任之为兵部尚书。又结连草泽豪士,集兵数千,转战归善、博罗等地,旋为清重兵所围,力尽投水死。永历帝谥文烈。 张家玉的作品>>

猜您喜欢

园居

张家玉

翛然小刍林,独枕江皋远。xiāo rán xiǎo chú lín,dú zhěn jiāng gāo yuǎn。
竹篱通复隔,花径穷又转。zhú lí tōng fù gé,huā jìng qióng yòu zhuǎn。
近植旃檀香,远峰青莲展。jìn zhí zhān tán xiāng,yuǎn fēng qīng lián zhǎn。
主人日多暇,疏茅手日剪。zhǔ rén rì duō xiá,shū máo shǒu rì jiǎn。
芝田放鹤耕,萝幌呼猿卷。zhī tián fàng hè gēng,luó huǎng hū yuán juǎn。
有时纵短筇,独自下兰坂。yǒu shí zòng duǎn qióng,dú zì xià lán bǎn。
寒云送疏钟,遥惊隔林犬。hán yún sòng shū zhōng,yáo jīng gé lín quǎn。
归来到蒲团,坐看松云绚。guī lái dào pú tuán,zuò kàn sōng yún xuàn。

过江皋留题

张家玉

幽栖异人境,永日息众纷。yōu qī yì rén jìng,yǒng rì xī zhòng fēn。
池塘过凉雨,窗户犹蒸云。chí táng guò liáng yǔ,chuāng hù yóu zhēng yún。
石奇屡延屐,花落自成茵。shí qí lǚ yán jī,huā luò zì chéng yīn。
停策听莺啼,隔水望鸥群。tíng cè tīng yīng tí,gé shuǐ wàng ōu qún。
是时日在参,嘉禾犹欣欣。shì shí rì zài cān,jiā hé yóu xīn xīn。
绿醑泻碧筒,香饭煮青芹。lǜ xǔ xiè bì tǒng,xiāng fàn zhǔ qīng qín。
彼美区中人,逍遥自采真。bǐ měi qū zhōng rén,xiāo yáo zì cǎi zhēn。
地偏绝攀援,心远无垢氛。dì piān jué pān yuán,xīn yuǎn wú gòu fēn。
伊予秉微尚,愿与木石邻。yī yǔ bǐng wēi shàng,yuàn yǔ mù shí lín。
相期拾瑶草,永结握兰芬。xiāng qī shí yáo cǎo,yǒng jié wò lán fēn。
徘徊长林下,敬谢修竹君。pái huái zhǎng lín xià,jìng xiè xiū zhú jūn。
好为开芳径,毋令隔青尘。hǎo wèi kāi fāng jìng,wú lìng gé qīng chén。

录别

张家玉

鸳鸯戏清池,两两常相倚。yuān yāng xì qīng chí,liǎng liǎng cháng xiāng yǐ。
羽翼临当乖,风波中道起。yǔ yì lín dāng guāi,fēng bō zhōng dào qǐ。
相对尚难知,何况万馀里。xiāng duì shàng nán zhī,hé kuàng wàn yú lǐ。
毛褐虽云贱,不夺于纨绮。máo hè suī yún jiàn,bù duó yú wán qǐ。
来亲去者疏,毋为贵君子。lái qīn qù zhě shū,wú wèi guì jūn zi。
一心抱区区,君谅执高谊。yī xīn bào qū qū,jūn liàng zhí gāo yì。

阻风江上

张家玉

凉飙撼江树,骤雨鸣相应。liáng biāo hàn jiāng shù,zhòu yǔ míng xiāng yīng。
引领盼前峰,重云隐飞磴。yǐn lǐng pàn qián fēng,zhòng yún yǐn fēi dèng。
回舟向浅渚,遥赴烟林暝。huí zhōu xiàng qiǎn zhǔ,yáo fù yān lín míng。
虽阻利涉心,颇尽沿洄兴。suī zǔ lì shè xīn,pǒ jǐn yán huí xīng。
蒹葭共托咏,幽兰相折赠。jiān jiā gòng tuō yǒng,yōu lán xiāng zhé zèng。
不乱鸥鸟群,翻取风涛静。bù luàn ōu niǎo qún,fān qǔ fēng tāo jìng。
夷险皆有适,行止原无定。yí xiǎn jiē yǒu shì,xíng zhǐ yuán wú dìng。
焚香理素琴,坐看归帆竞。fén xiāng lǐ sù qín,zuò kàn guī fān jìng。

金陵别陈髯公

张家玉

双鸿泊故林,弋者忽言慕。shuāng hóng pō gù lín,yì zhě hū yán mù。
惊飞来远天,栖迟汉阳树。jīng fēi lái yuǎn tiān,qī chí hàn yáng shù。
缯缴稍疏脱,饮啄方为故。zēng jiǎo shāo shū tuō,yǐn zhuó fāng wèi gù。
拟此暂闲适,悠悠狎烟渚。nǐ cǐ zàn xián shì,yōu yōu xiá yān zhǔ。
薰风自南来,又尔振其羽。xūn fēng zì nán lái,yòu ěr zhèn qí yǔ。
江烟半入吴,水色犹连楚。jiāng yān bàn rù wú,shuǐ sè yóu lián chǔ。
中道各言迈,羽翼乖其处。zhōng dào gè yán mài,yǔ yì guāi qí chù。
我破燕山云,子披钱塘雾。wǒ pò yàn shān yún,zi pī qián táng wù。
燕雀恋低枝,区区何足数。yàn què liàn dī zhī,qū qū hé zú shù。
振翮淩霄汉,翱翔向云路。zhèn hé líng xiāo hàn,áo xiáng xiàng yún lù。
飞飞念旧群,九万仍回顾。fēi fēi niàn jiù qún,jiǔ wàn réng huí gù。
落日动离愁,含情怅南浦。luò rì dòng lí chóu,hán qíng chàng nán pǔ。

白门舟中

张家玉

栖迟白门下,行采青溪蕨。qī chí bái mén xià,xíng cǎi qīng xī jué。
隔水望三山,迢迢不可越。gé shuǐ wàng sān shān,tiáo tiáo bù kě yuè。
中路逢胜友,相携理兰楫。zhōng lù féng shèng yǒu,xiāng xié lǐ lán jí。
霜叶兼帆度,江花背棹发。shuāng yè jiān fān dù,jiāng huā bèi zhào fā。
东迎晨曦出,西送素辉没。dōng yíng chén xī chū,xī sòng sù huī méi。
彼美隔蒹葭,一水如天末。bǐ měi gé jiān jiā,yī shuǐ rú tiān mò。
琼枝未获攀,瑶草何由掇。qióng zhī wèi huò pān,yáo cǎo hé yóu duō。
相期赴良晤,毋令蕙草歇。xiāng qī fù liáng wù,wú lìng huì cǎo xiē。

圯上怀留侯

张家玉

楚楚韩公子,意气何慨慷。chǔ chǔ hán gōng zi,yì qì hé kǎi kāng。
破产结壮士,愤此宗国亡。pò chǎn jié zhuàng shì,fèn cǐ zōng guó wáng。
往往感异人,出身为连□。wǎng wǎng gǎn yì rén,chū shēn wèi lián。
惜哉博浪椎,不获摧嬴秦。xī zāi bó làng chuí,bù huò cuī yíng qín。
既谢沧海君,还过圯桥旁。jì xiè cāng hǎi jūn,hái guò yí qiáo páng。
仙人黄石公,素书发秘藏。xiān rén huáng shí gōng,sù shū fā mì cáng。
遂揖隆准公,长驱入咸阳。suì yī lóng zhǔn gōng,zhǎng qū rù xián yáng。
秦摧项亦蹙,托身亡何乡。qín cuī xiàng yì cù,tuō shēn wáng hé xiāng。
良则能用汉,非汉能用良。liáng zé néng yòng hàn,fēi hàn néng yòng liáng。
至今钦英风,激烈动肝肠。zhì jīn qīn yīng fēng,jī liè dòng gān cháng。

与琼敷堂主人论诗

张家玉

雅乐久不振,举世淫其声。yǎ lè jiǔ bù zhèn,jǔ shì yín qí shēng。
繁弦与急响,嘈杂难为听。fán xián yǔ jí xiǎng,cáo zá nán wèi tīng。
之子青莲后,山水寄幽情。zhī zi qīng lián hòu,shān shuǐ jì yōu qíng。
为我鼓瑶琴,指下清泠泠。wèi wǒ gǔ yáo qín,zhǐ xià qīng líng líng。
一曲犹未终,风泉满座生。yī qū yóu wèi zhōng,fēng quán mǎn zuò shēng。
问君何能尔,近得师连成。wèn jūn hé néng ěr,jìn dé shī lián chéng。
吾闻声音道,可以通神明。wú wén shēng yīn dào,kě yǐ tōng shén míng。
靡曼不足耻,所贵在和平。mí màn bù zú chǐ,suǒ guì zài hé píng。
愿君终秘惜,勿为俗耳更。yuàn jūn zhōng mì xī,wù wèi sú ěr gèng。

题虎丘慧日上人雪艇

张家玉

闻师禅坐处,舟居却非水。wén shī chán zuò chù,zhōu jū què fēi shuǐ。
一叶破渺茫,高风继船子。yī yè pò miǎo máng,gāo fēng jì chuán zi。
大地琉璃寒,消息梅花里。dà dì liú lí hán,xiāo xī méi huā lǐ。
谁知火宅中,清凉有如此。shuí zhī huǒ zhái zhōng,qīng liáng yǒu rú cǐ。

闻警

张家玉

妖氛日以逼,天子正宵衣。yāo fēn rì yǐ bī,tiān zi zhèng xiāo yī。
我武岂不张,荷戈常苦饥。wǒ wǔ qǐ bù zhāng,hé gē cháng kǔ jī。
仰给在东西,民力亦已疲。yǎng gěi zài dōng xī,mín lì yì yǐ pí。
四郊复多垒,患不独东时。sì jiāo fù duō lěi,huàn bù dú dōng shí。
寄言肉食者,大厦谁当支。jì yán ròu shí zhě,dà shà shuí dāng zhī。

赠友人小史

张家玉

玉作双欢贝编齿,引睇一堂漾秋水。yù zuò shuāng huān bèi biān chǐ,yǐn dì yī táng yàng qiū shuǐ。
筵前飞去复飞来,花底秦宫那似此。yán qián fēi qù fù fēi lái,huā dǐ qín gōng nà shì cǐ。
约略新诗发万声,绿杨枝上啼春莺。yuē lüè xīn shī fā wàn shēng,lǜ yáng zhī shàng tí chūn yīng。
墨花绣研临池罢,坐令屏幛烟云横。mò huā xiù yán lín chí bà,zuò lìng píng zhàng yān yún héng。
主人向我漫夸说,每过唤醪共披豁。zhǔ rén xiàng wǒ màn kuā shuō,měi guò huàn láo gòng pī huō。
醉向春风玉树旁,欲占氍毹半堂月。zuì xiàng chūn fēng yù shù páng,yù zhàn qú shū bàn táng yuè。

采莲曲

张家玉

芙蓉花发江风香,鸳鸯双飞入金塘。fú róng huā fā jiāng fēng xiāng,yuān yāng shuāng fēi rù jīn táng。
绿杨堤畔谁家女,并着兰桡斗艳妆。lǜ yáng dī pàn shuí jiā nǚ,bìng zhe lán ráo dòu yàn zhuāng。
玉溆烟残初过雨,越罗衣袂淩风举。yù xù yān cán chū guò yǔ,yuè luó yī mèi líng fēng jǔ。
采莲一曲遏红云,却笑荷花不解语。cǎi lián yī qū è hóng yún,què xiào hé huā bù jiě yǔ。
江头扶荔光陆离,千树万树红霞披。jiāng tóu fú lì guāng lù lí,qiān shù wàn shù hóng xiá pī。
烟销初褪玉肌露,双手贻郎不自持。yān xiāo chū tuì yù jī lù,shuāng shǒu yí láng bù zì chí。
越来溪水还东注,那见当年浣纱处。yuè lái xī shuǐ hái dōng zhù,nà jiàn dāng nián huàn shā chù。
人生行乐须及时,不用五丝延命缕。rén shēng xíng lè xū jí shí,bù yòng wǔ sī yán mìng lǚ。

銮江抱月

张家玉

银蟾浩波江骨冷,散步高原踏槐影。yín chán hào bō jiāng gǔ lěng,sàn bù gāo yuán tà huái yǐng。
清辉盈手笑相贻,大地玻璃望中静。qīng huī yíng shǒu xiào xiāng yí,dà dì bō lí wàng zhōng jìng。
自从鼓棹去京畿,两见关山圆又亏。zì cóng gǔ zhào qù jīng jī,liǎng jiàn guān shān yuán yòu kuī。
冰心万里遥相映,一任缁尘变素衣。bīng xīn wàn lǐ yáo xiāng yìng,yī rèn zī chén biàn sù yī。

扬州赏牡丹

张家玉

暖风动地群芳悦,十里香畦怒苞决。nuǎn fēng dòng dì qún fāng yuè,shí lǐ xiāng qí nù bāo jué。
蒸云炙日不胜春,坐见檀心一夜发。zhēng yún zhì rì bù shèng chūn,zuò jiàn tán xīn yī yè fā。
绿叶枝疏翠箔搴,天香国色各争妍。lǜ yè zhī shū cuì bó qiān,tiān xiāng guó sè gè zhēng yán。
杨妃睡起娇无力,鹦鹉杯中紫气度。yáng fēi shuì qǐ jiāo wú lì,yīng wǔ bēi zhōng zǐ qì dù。
碧槛雕阑十二重,牢锁春风不遣去。bì kǎn diāo lán shí èr zhòng,láo suǒ chūn fēng bù qiǎn qù。
青莲学士昔挥毫,赋就清平调独高。qīng lián xué shì xī huī háo,fù jiù qīng píng diào dú gāo。
姚黄魏紫黯无色,妒杀花前宫锦袍。yáo huáng wèi zǐ àn wú sè,dù shā huā qián gōng jǐn páo。

广陵行为林伯隆赠太康校书

张家玉

扬州春色夸前古,百尺危楼瞰江渚。yáng zhōu chūn sè kuā qián gǔ,bǎi chǐ wēi lóu kàn jiāng zhǔ。
翠辇曾闻此地过,司花来梦矜歌舞。cuì niǎn céng wén cǐ dì guò,sī huā lái mèng jīn gē wǔ。
梦残花落掩春衫,无复官河漾锦帆。mèng cán huā luò yǎn chūn shān,wú fù guān hé yàng jǐn fān。
江上月来空自照,临风谁唱望江南。jiāng shàng yuè lái kōng zì zhào,lín fēng shuí chàng wàng jiāng nán。
琼花幻作太康女,霓裳一曲空中举。qióng huā huàn zuò tài kāng nǚ,ní shang yī qū kōng zhōng jǔ。
怜春惜玉有林君,首挂玉钗心自许。lián chūn xī yù yǒu lín jūn,shǒu guà yù chāi xīn zì xǔ。
从君呼酒醉琼瑶,春风无力海棠娇。cóng jūn hū jiǔ zuì qióng yáo,chūn fēng wú lì hǎi táng jiāo。
十二巫山云雨度,三千阆苑鹤笙调。shí èr wū shān yún yǔ dù,sān qiān láng yuàn hè shēng diào。
三千十二谁不羡,过眼韶光急于箭。sān qiān shí èr shuí bù xiàn,guò yǎn sháo guāng jí yú jiàn。
劝君对酒且尽欢,劝君莫负如花面。quàn jūn duì jiǔ qiě jǐn huān,quàn jūn mò fù rú huā miàn。
君不见隋堤日暮飞杨花,堤前垂柳空啼鸦。jūn bù jiàn suí dī rì mù fēi yáng huā,dī qián chuí liǔ kōng tí yā。
129«3456789