古诗词

扬州赏牡丹

张家玉

暖风动地群芳悦,十里香畦怒苞决。nuǎn fēng dòng dì qún fāng yuè,shí lǐ xiāng qí nù bāo jué。
蒸云炙日不胜春,坐见檀心一夜发。zhēng yún zhì rì bù shèng chūn,zuò jiàn tán xīn yī yè fā。
绿叶枝疏翠箔搴,天香国色各争妍。lǜ yè zhī shū cuì bó qiān,tiān xiāng guó sè gè zhēng yán。
杨妃睡起娇无力,鹦鹉杯中紫气度。yáng fēi shuì qǐ jiāo wú lì,yīng wǔ bēi zhōng zǐ qì dù。
碧槛雕阑十二重,牢锁春风不遣去。bì kǎn diāo lán shí èr zhòng,láo suǒ chūn fēng bù qiǎn qù。
青莲学士昔挥毫,赋就清平调独高。qīng lián xué shì xī huī háo,fù jiù qīng píng diào dú gāo。
姚黄魏紫黯无色,妒杀花前宫锦袍。yáo huáng wèi zǐ àn wú sè,dù shā huā qián gōng jǐn páo。

张家玉

明广东东莞人,字元子。崇祯十六年进士。李自成破京师时被执,劝自成收人望。自成败,南归。隆武帝授翰林侍讲,监郑彩军。隆武帝败,回东莞。永历元年,举乡兵攻克东莞城,旋失。永历帝任之为兵部尚书。又结连草泽豪士,集兵数千,转战归善、博罗等地,旋为清重兵所围,力尽投水死。永历帝谥文烈。 张家玉的作品>>

猜您喜欢

舟中月夜

张家玉

渺渺长江水接天,帝京西望转凄然。miǎo miǎo zhǎng jiāng shuǐ jiē tiān,dì jīng xī wàng zhuǎn qī rán。
金戈铁马无宁土,锦缆牙樯有战船。jīn gē tiě mǎ wú níng tǔ,jǐn lǎn yá qiáng yǒu zhàn chuán。
离乱烽烟丛此日,风流箫鼓换当年。lí luàn fēng yān cóng cǐ rì,fēng liú xiāo gǔ huàn dāng nián。
谁堪旧日长安月,多照平沙白骨连。shuí kān jiù rì zhǎng ān yuè,duō zhào píng shā bái gǔ lián。

自吊

张家玉

命也何当百六秋,尘途空戴楚冠游。mìng yě hé dāng bǎi liù qiū,chén tú kōng dài chǔ guān yóu。
神能奋处仍飞涕,石有灵兮亦点头。shén néng fèn chù réng fēi tì,shí yǒu líng xī yì diǎn tóu。
报国谁堪追定远,传家我已愧留侯。bào guó shuí kān zhuī dìng yuǎn,chuán jiā wǒ yǐ kuì liú hóu。
姓名他日昭人目,幸不遗污史册羞。xìng míng tā rì zhāo rén mù,xìng bù yí wū shǐ cè xiū。

伤我明所用不得人致有今日之祸

张家玉

徵兵转饷日何穷,少府金钱尽废供。zhēng bīng zhuǎn xiǎng rì hé qióng,shǎo fǔ jīn qián jǐn fèi gōng。
不见犁庭歼丑虏,惟闻弃甲走元戎。bù jiàn lí tíng jiān chǒu lǔ,wéi wén qì jiǎ zǒu yuán róng。
摧残禁苑煤山火,零落朝仪建业钟。cuī cán jìn yuàn méi shān huǒ,líng luò cháo yí jiàn yè zhōng。
遥忆鼎湖兼雪窖,忠魂曾有几从龙。yáo yì dǐng hú jiān xuě jiào,zhōng hún céng yǒu jǐ cóng lóng。

伤我明所用不得人致有今日之祸

张家玉

北向天骄愤未平,无衣痛哭不成声。běi xiàng tiān jiāo fèn wèi píng,wú yī tòng kū bù chéng shēng。
摅忠若个真披沥,报国何人死战争。shū zhōng ruò gè zhēn pī lì,bào guó hé rén sǐ zhàn zhēng。
汉室威仪他日望,商郊禾黍此时情。hàn shì wēi yí tā rì wàng,shāng jiāo hé shǔ cǐ shí qíng。
鏖兵几厌民心苦,犹见经天太白横。áo bīng jǐ yàn mín xīn kǔ,yóu jiàn jīng tiān tài bái héng。

伤我明所用不得人致有今日之祸

张家玉

防边岁岁事耑征,不见颠连九庙惊。fáng biān suì suì shì duān zhēng,bù jiàn diān lián jiǔ miào jīng。
古堞有城荒白下,斜阳无语老燕京。gǔ dié yǒu chéng huāng bái xià,xié yáng wú yǔ lǎo yàn jīng。
单于夜啸巡屯马,上将坛空宿卫兵。dān yú yè xiào xún tún mǎ,shàng jiāng tán kōng sù wèi bīng。
惆怅行吟秋月白,不知今夕为何明。chóu chàng xíng yín qiū yuè bái,bù zhī jīn xī wèi hé míng。

早路

张家玉

征衣才解又严装,只为戎机尽夜忙。zhēng yī cái jiě yòu yán zhuāng,zhǐ wèi róng jī jǐn yè máng。
九县飘摇何日定,三精昏暗几时光。jiǔ xiàn piāo yáo hé rì dìng,sān jīng hūn àn jǐ shí guāng。
中原痛哭悲涂炭,左衽惊看尽犬羊。zhōng yuán tòng kū bēi tú tàn,zuǒ rèn jīng kàn jǐn quǎn yáng。
惭愧皇唐谁再造,千秋吾欲吊汾阳。cán kuì huáng táng shuí zài zào,qiān qiū wú yù diào fén yáng。

黄牛径

张家玉

踏遍天涯雪复霜,举头西望望冠裳。tà biàn tiān yá xuě fù shuāng,jǔ tóu xī wàng wàng guān shang。
从拚侠骨齐生死,终笑奴颜拜犬羊。cóng pàn xiá gǔ qí shēng sǐ,zhōng xiào nú yán bài quǎn yáng。
敢谓龙韬兼豹略,能图铁券与貂珰。gǎn wèi lóng tāo jiān bào lüè,néng tú tiě quàn yǔ diāo dāng。
愿酬明圣垂衣日,即向烟霞卧子房。yuàn chóu míng shèng chuí yī rì,jí xiàng yān xiá wò zi fáng。

悲秋

张家玉

一夜苍山万木枯,霜风飒飒满平芜。yī yè cāng shān wàn mù kū,shuāng fēng sà sà mǎn píng wú。
凉回宋玉悲难写,愁剧张衡咏亦无。liáng huí sòng yù bēi nán xiě,chóu jù zhāng héng yǒng yì wú。
玉署昔年酣翰墨,泥涂今日饱驰驱。yù shǔ xī nián hān hàn mò,ní tú jīn rì bǎo chí qū。
可怜司寇堂堂职,忍负君王作叛奴。kě lián sī kòu táng táng zhí,rěn fù jūn wáng zuò pàn nú。

灯下偶读武子十三篇

张家玉

期许当年颇觉迂,壮怀曾爱读阴符。qī xǔ dāng nián pǒ jué yū,zhuàng huái céng ài dú yīn fú。
人间任笑侬狂士,我亦还怜彼鄙夫。rén jiān rèn xiào nóng kuáng shì,wǒ yì hái lián bǐ bǐ fū。
饮恨愁来思复楚,忧天奋处欲吞胡。yǐn hèn chóu lái sī fù chǔ,yōu tiān fèn chù yù tūn hú。
封侯自是寻常事,不数功成万骨枯。fēng hóu zì shì xún cháng shì,bù shù gōng chéng wàn gǔ kū。

忆余为诸生时痛哭当事素餐者若而人通籍后转痛当事误国者若而人甚于若而人也吁祖宗三百年大器遂使獐头鼠目辈一朝堕甑良可痛也良可哭也

张家玉

朦胧推毂委耑征,无限伤心叹我明。méng lóng tuī gǔ wěi duān zhēng,wú xiàn shāng xīn tàn wǒ míng。
大老高谋惟避地,将军妙策只行成。dà lǎo gāo móu wéi bì dì,jiāng jūn miào cè zhǐ xíng chéng。
轻弓短箭来胡马,弃甲投戈走汉兵。qīng gōng duǎn jiàn lái hú mǎ,qì jiǎ tóu gē zǒu hàn bīng。
谁使至尊虚拊髀,坐令谈笑失周京。shuí shǐ zhì zūn xū fǔ bì,zuò lìng tán xiào shī zhōu jīng。

军中怀罗徵士孺文从军不果

张家玉

渺渺伊人忽我思,山川回望隔黄旗。miǎo miǎo yī rén hū wǒ sī,shān chuān huí wàng gé huáng qí。
南阳肯信能长卧,采石遥怜待出奇。nán yáng kěn xìn néng zhǎng wò,cǎi shí yáo lián dài chū qí。
孤愤久知思汉室,同仇应共振王师。gū fèn jiǔ zhī sī hàn shì,tóng chóu yīng gòng zhèn wáng shī。
寒光夜发芙蓉剑,正是期君出匣时。hán guāng yè fā fú róng jiàn,zhèng shì qī jūn chū xiá shí。

军中怀康之侄

张家玉

荏苒星霜节已徂,天涯零落各欷歔。rěn rǎn xīng shuāng jié yǐ cú,tiān yá líng luò gè xī xū。
传予被掳情原伪,闻尔从胡事亦迂。chuán yǔ bèi lǔ qíng yuán wěi,wén ěr cóng hú shì yì yū。
斩佞莫忘朱子剑,传家休负石公书。zhǎn nìng mò wàng zhū zi jiàn,chuán jiā xiū fù shí gōng shū。
当年淝水称能事,折屐遥缄望有馀。dāng nián féi shuǐ chēng néng shì,zhé jī yáo jiān wàng yǒu yú。

屡欲提师入卫西京奈前途阻绝不果

张家玉

透甲霜风扑面沙,孤臣飘泊久无家。tòu jiǎ shuāng fēng pū miàn shā,gū chén piāo pō jiǔ wú jiā。
北怜戎犬栖黄屋,西望冠裳举翠华。běi lián róng quǎn qī huáng wū,xī wàng guān shang jǔ cuì huá。
我寄猗兰幽里操,谁吹胡拍惨中笳。wǒ jì yī lán yōu lǐ cāo,shuí chuī hú pāi cǎn zhōng jiā。
摇摇念此心逾折,三匝愁听绕树鸦。yáo yáo niàn cǐ xīn yú zhé,sān zā chóu tīng rào shù yā。

军中同诸谋士夜谈

张家玉

戍鼓风高杀气浮,横天太白几时休。shù gǔ fēng gāo shā qì fú,héng tiān tài bái jǐ shí xiū。
犯疆厌见狼头虏,奇相难逢燕颔侯。fàn jiāng yàn jiàn láng tóu lǔ,qí xiāng nán féng yàn hàn hóu。
只为纲常争万世,宁徼竹帛记千秋。zhǐ wèi gāng cháng zhēng wàn shì,níng jiǎo zhú bó jì qiān qiū。
何当铁骑犁庭日,重见燕然片石留。hé dāng tiě qí lí tíng rì,zhòng jiàn yàn rán piàn shí liú。

月夜避地徵兵

张家玉

惨惨西风动客衣,伤心回首月明时。cǎn cǎn xī fēng dòng kè yī,shāng xīn huí shǒu yuè míng shí。
皇天有意应相福,白刃无情亦不辞。huáng tiān yǒu yì yīng xiāng fú,bái rèn wú qíng yì bù cí。
昔日边疆喧战马,于今邑里竖旌旗。xī rì biān jiāng xuān zhàn mǎ,yú jīn yì lǐ shù jīng qí。
功成何日酬明主,再见垂衣驭四夷。gōng chéng hé rì chóu míng zhǔ,zài jiàn chuí yī yù sì yí。
1291234567»