古诗词

相逢行

张家玉

瑶池仙女何人谪,明玉雕成云外质。yáo chí xiān nǚ hé rén zhé,míng yù diāo chéng yún wài zhì。
记得夜深烛灭时,光艳犹堪照一室。jì dé yè shēn zhú miè shí,guāng yàn yóu kān zhào yī shì。
轻盈广袖来翩翩,疑在缑山鹤背悬。qīng yíng guǎng xiù lái piān piān,yí zài gōu shān hè bèi xuán。
芳兰竟体直堪把,玉树临风殊可怜。fāng lán jìng tǐ zhí kān bǎ,yù shù lín fēng shū kě lián。
花前一见两相许,笑隔夭桃私致语。huā qián yī jiàn liǎng xiāng xǔ,xiào gé yāo táo sī zhì yǔ。
竹叶深杯常互持,春葱纤手频相挽。zhú yè shēn bēi cháng hù chí,chūn cōng xiān shǒu pín xiāng wǎn。
酒阑背烛解罗衣,鸳枕频催欲就迟。jiǔ lán bèi zhú jiě luó yī,yuān zhěn pín cuī yù jiù chí。
梨花院宇沉沉夜,正是倾情倒意时。lí huā yuàn yǔ chén chén yè,zhèng shì qīng qíng dào yì shí。
日光渐透纱窗紫,犹倚绣帏娇不起。rì guāng jiàn tòu shā chuāng zǐ,yóu yǐ xiù wéi jiāo bù qǐ。
依依杨柳梦初回,绿发参差云半委。yī yī yáng liǔ mèng chū huí,lǜ fā cān chà yún bàn wěi。
须臾呼茗涤馀薰,迥眸引睇方殷勤。xū yú hū míng dí yú xūn,jiǒng móu yǐn dì fāng yīn qín。
三生寒□曾相缔,一死从今拚与君。sān shēng hán céng xiāng dì,yī sǐ cóng jīn pàn yǔ jūn。
君情我意方萦系,长指青松对寒岁。jūn qíng wǒ yì fāng yíng xì,zhǎng zhǐ qīng sōng duì hán suì。
岂谓欢来不毕输,遂使爱深还割袂。qǐ wèi huān lái bù bì shū,suì shǐ ài shēn hái gē mèi。
人前作别两相看,虽复强笑摧心肝。rén qián zuò bié liǎng xiāng kàn,suī fù qiáng xiào cuī xīn gān。
谁云合易离还易,自觉留难去更难。shuí yún hé yì lí hái yì,zì jué liú nán qù gèng nán。
舆人驾车疾如驶,咫尺相看成万里。yú rén jià chē jí rú shǐ,zhǐ chǐ xiāng kàn chéng wàn lǐ。
离愁飞过岭头云,别泪洒添江上水。lí chóu fēi guò lǐng tóu yún,bié lèi sǎ tiān jiāng shàng shuǐ。
江雨潇萧江路漫,归舟永夜梦魂寒。jiāng yǔ xiāo xiāo jiāng lù màn,guī zhōu yǒng yè mèng hún hán。
春明好赴西陵约,莫遣东风花鸟阑。chūn míng hǎo fù xī líng yuē,mò qiǎn dōng fēng huā niǎo lán。

张家玉

明广东东莞人,字元子。崇祯十六年进士。李自成破京师时被执,劝自成收人望。自成败,南归。隆武帝授翰林侍讲,监郑彩军。隆武帝败,回东莞。永历元年,举乡兵攻克东莞城,旋失。永历帝任之为兵部尚书。又结连草泽豪士,集兵数千,转战归善、博罗等地,旋为清重兵所围,力尽投水死。永历帝谥文烈。 张家玉的作品>>

猜您喜欢

怀内二首

张家玉

连江风雨雁争飞,目送南天泪满衣。lián jiāng fēng yǔ yàn zhēng fēi,mù sòng nán tiān lèi mǎn yī。
少妇夜深休闭阁,征人多向梦中归。shǎo fù yè shēn xiū bì gé,zhēng rén duō xiàng mèng zhōng guī。

军中遗稿读史十首

张家玉

读史高斋日正红,书生予夺笑谈中。dú shǐ gāo zhāi rì zhèng hóng,shū shēng yǔ duó xiào tán zhōng。
帝秦不是奇男子,也有强梁向海东。dì qín bù shì qí nán zi,yě yǒu qiáng liáng xiàng hǎi dōng。

军中遗稿读史十首

张家玉

汉使堂堂出朔边,微茫海北锁寒烟。hàn shǐ táng táng chū shuò biān,wēi máng hǎi běi suǒ hán yān。
青羝白雪如逢我,耐得苏卿十九年。qīng dī bái xuě rú féng wǒ,nài dé sū qīng shí jiǔ nián。

军中遗稿读史十首

张家玉

顺水长驱事已非,龙潜虎伏失干旗。shùn shuǐ zhǎng qū shì yǐ fēi,lóng qián hǔ fú shī gàn qí。
南阳果系真天子,定有王丰勒马归。nán yáng guǒ xì zhēn tiān zi,dìng yǒu wáng fēng lēi mǎ guī。

军中遗稿读史十首

张家玉

宣阳门外汉重围,日落华林掩夕晖。xuān yáng mén wài hàn zhòng wéi,rì luò huá lín yǎn xī huī。
国破家亡今古事,肯随会稽着青衣。guó pò jiā wáng jīn gǔ shì,kěn suí huì jī zhe qīng yī。

军中遗稿读史十首

张家玉

晋室倾颓事莫当,鸡声啼起铁肝肠。jìn shì qīng tuí shì mò dāng,jī shēng tí qǐ tiě gān cháng。
诸君莫洒新亭泪,好向中原识范阳。zhū jūn mò sǎ xīn tíng lèi,hǎo xiàng zhōng yuán shí fàn yáng。

军中遗稿读史十首

张家玉

渔阳鼙鼓动燕京,若个传来骂贼声。yú yáng pí gǔ dòng yàn jīng,ruò gè chuán lái mà zéi shēng。
记得当年颜太守,洛阳桥畔舌纵横。jì dé dāng nián yán tài shǒu,luò yáng qiáo pàn shé zòng héng。

军中遗稿读史十首

张家玉

摩诘才名噪一时,孤臣喷薄又成诗。mó jí cái míng zào yī shí,gū chén pēn báo yòu chéng shī。
可怜一片珠江水,翻作当年凝碧池。kě lián yī piàn zhū jiāng shuǐ,fān zuò dāng nián níng bì chí。

军中遗稿读史十首

张家玉

望断厓门不忍闻,今今昨昨总纷纷。wàng duàn yá mén bù rěn wén,jīn jīn zuó zuó zǒng fēn fēn。
碙州纵有黄龙瑞,丞相传来不姓文。náo zhōu zòng yǒu huáng lóng ruì,chéng xiāng chuán lái bù xìng wén。

军中遗稿读史十首

张家玉

忆昔悬帆出建阳,桥头卜肆尚传芳。yì xī xuán fān chū jiàn yáng,qiáo tóu bo sì shàng chuán fāng。
而今不管天人数,却笑劳劳谢侍郎。ér jīn bù guǎn tiān rén shù,què xiào láo láo xiè shì láng。

军中遗稿读史十首

张家玉

绛阙天魔舞不休,义旗昨日起濠州。jiàng quē tiān mó wǔ bù xiū,yì qí zuó rì qǐ háo zhōu。
东官曾有夸封禅,扫却毡裘拜冕旒。dōng guān céng yǒu kuā fēng chán,sǎo què zhān qiú bài miǎn liú。

读文文山先生集不觉饮泣集先生句成六绝

张家玉

南望端门泪雨流,衣冠涂炭可胜羞。nán wàng duān mén lèi yǔ liú,yī guān tú tàn kě shèng xiū。
遥怜海上今尘土,无限斜阳故国愁。yáo lián hǎi shàng jīn chén tǔ,wú xiàn xié yáng gù guó chóu。

读文文山先生集不觉饮泣集先生句成六绝

张家玉

风打船头系夕阳,孤臣性命寄何乡。fēng dǎ chuán tóu xì xī yáng,gū chén xìng mìng jì hé xiāng。
江山有恨销人骨,南北今年几战场。jiāng shān yǒu hèn xiāo rén gǔ,nán běi jīn nián jǐ zhàn chǎng。

读文文山先生集不觉饮泣集先生句成六绝

张家玉

鲁连大节岂容磨,回首中天感慨多。lǔ lián dà jié qǐ róng mó,huí shǒu zhōng tiān gǎn kǎi duō。
春事暗随流水去,江山如此故都何。chūn shì àn suí liú shuǐ qù,jiāng shān rú cǐ gù dōu hé。

读文文山先生集不觉饮泣集先生句成六绝

张家玉

国亡家破见忠臣,何事痴儿竟误身。guó wáng jiā pò jiàn zhōng chén,hé shì chī ér jìng wù shēn。
借问一门朱与紫,黄金横带为何人。jiè wèn yī mén zhū yǔ zǐ,huáng jīn héng dài wèi hé rén。
129«3456789