古诗词

答赠王子启

刘崧

晨得故人书,握发再三读。chén dé gù rén shū,wò fā zài sān dú。
缠绵数百言,肝胆豁倾覆。chán mián shù bǎi yán,gān dǎn huō qīng fù。
上承起居问,下感进修勖。shàng chéng qǐ jū wèn,xià gǎn jìn xiū xù。
虽劳鸿燕思,且慰泥涂辱。suī láo hóng yàn sī,qiě wèi ní tú rǔ。
去年所寄诗,徵我当和复。qù nián suǒ jì shī,zhēng wǒ dāng hé fù。
谫材本迟钝,往报愧不速。jiǎn cái běn chí dùn,wǎng bào kuì bù sù。
置书怀袖间,汗出颜腼恧。zhì shū huái xiù jiān,hàn chū yán miǎn nǜ。
永怀通家好,先世辑姻睦。yǒng huái tōng jiā hǎo,xiān shì jí yīn mù。
呜呼我大父,文雅动季叔。wū hū wǒ dà fù,wén yǎ dòng jì shū。
追惟所自出,实本王氏族。zhuī wéi suǒ zì chū,shí běn wáng shì zú。
风流齐阀阅,情谊均骨肉。fēng liú qí fá yuè,qíng yì jūn gǔ ròu。
兔丝附长松,柔弱易摧蹙。tù sī fù zhǎng sōng,róu ruò yì cuī cù。
矧我后生辈,疏略坐拘束。shěn wǒ hòu shēng bèi,shū lüè zuò jū shù。
饥寒役道路,时序少攀属。jī hán yì dào lù,shí xù shǎo pān shǔ。
缅思老成会,光景同转烛。miǎn sī lǎo chéng huì,guāng jǐng tóng zhuǎn zhú。
每过城西隅,低回怆心目。měi guò chéng xī yú,dī huí chuàng xīn mù。
时寻贤者居,邈在?湾曲。shí xún xián zhě jū,miǎo zài wān qū。
方畦带寒蔬,斜径出修竹。fāng qí dài hán shū,xié jìng chū xiū zhú。
升堂奉甘旨,宴客湑醽醁。shēng táng fèng gān zhǐ,yàn kè xū líng lù。
委蛇伯仲间,颜色何婉郁。wěi shé bó zhòng jiān,yán sè hé wǎn yù。
往时客南浦,公馆蕃乐育。wǎng shí kè nán pǔ,gōng guǎn fān lè yù。
学子来趋风,簦笈奋远躅。xué zi lái qū fēng,dēng jí fèn yuǎn zhú。
襜襜讲帷侧,济济森立玉。chān chān jiǎng wéi cè,jì jì sēn lì yù。
敷扬六义旨,骈叠雅颂录。fū yáng liù yì zhǐ,pián dié yǎ sòng lù。
咏歌逾金石,剖析见丝粟。yǒng gē yú jīn shí,pōu xī jiàn sī sù。
似闻厌尘鞅,欲访匡庐麓。shì wén yàn chén yāng,yù fǎng kuāng lú lù。
重湖涉深渺,把卷面飞瀑。zhòng hú shè shēn miǎo,bǎ juǎn miàn fēi pù。
云林固深窈,问学伤寡独。yún lín gù shēn yǎo,wèn xué shāng guǎ dú。
岂必远人群,终然起岩谷。qǐ bì yuǎn rén qún,zhōng rán qǐ yán gǔ。
贱子罕所谐,微陋等朴?。jiàn zi hǎn suǒ xié,wēi lòu děng pǔ。
偶从将军幕,未决詹尹卜。ǒu cóng jiāng jūn mù,wèi jué zhān yǐn bo。
老亲困痹疾,稚子抱寒瘃。lǎo qīn kùn bì jí,zhì zi bào hán zhú。
内顾环堵空,何以甘藿菽。nèi gù huán dǔ kōng,hé yǐ gān huò shū。
筠阳近留滞,风土渐谙熟。yún yáng jìn liú zhì,fēng tǔ jiàn ān shú。
锦水流郡西,闾阎散平陆。jǐn shuǐ liú jùn xī,lǘ yán sàn píng lù。
长云亘浮梁,车马竞驰逐。zhǎng yún gèn fú liáng,chē mǎ jìng chí zhú。
风激仙洞凉,江浮凤山绿。fēng jī xiān dòng liáng,jiāng fú fèng shān lǜ。
苏扬遗赋咏,草木含清淑。sū yáng yí fù yǒng,cǎo mù hán qīng shū。
至今民俗淳,守业不出屋。zhì jīn mín sú chún,shǒu yè bù chū wū。
反思好游子,奔走何碌碌。fǎn sī hǎo yóu zi,bēn zǒu hé lù lù。
故园久芜秽,荷耒思穜稑。gù yuán jiǔ wú huì,hé lěi sī zhǒng lù。
轩裳苦乖违,农圃岂污渎。xuān shang kǔ guāi wéi,nóng pǔ qǐ wū dú。
勉意慰所亲,志愿在昔夙。miǎn yì wèi suǒ qīn,zhì yuàn zài xī sù。
感君同心言,义重秋兰馥。gǎn jūn tóng xīn yán,yì zhòng qiū lán fù。
抽辞酬远意,焉得不醇笃。chōu cí chóu yuǎn yì,yān dé bù chún dǔ。
扬矣合并期,悲歌睇鸿鹄。yáng yǐ hé bìng qī,bēi gē dì hóng gǔ。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

同舒伯源自双溪口度桥登高山望幽谷诸峰赋八绝

刘崧

团薄者谁子,捕鱼溪水中。tuán báo zhě shuí zi,bǔ yú xī shuǐ zhōng。
林深不见日,寒杀石楠风。lín shēn bù jiàn rì,hán shā shí nán fēng。

同舒伯源自双溪口度桥登高山望幽谷诸峰赋八绝

刘崧

南登龙山亭,北望幽谷风。nán dēng lóng shān tíng,běi wàng yōu gǔ fēng。
云气不成雨,蒙蒙散高松。yún qì bù chéng yǔ,méng méng sàn gāo sōng。

同舒伯源自双溪口度桥登高山望幽谷诸峰赋八绝

刘崧

绝顶太古石,秋风生紫苔。jué dǐng tài gǔ shí,qiū fēng shēng zǐ tái。
寻云山下客,终岁不曾来。xún yún shān xià kè,zhōng suì bù céng lái。

同舒伯源自双溪口度桥登高山望幽谷诸峰赋八绝

刘崧

引手扪石壁,俯身落林端。yǐn shǒu mén shí bì,fǔ shēn luò lín duān。
只言上山易,不道下山难。zhǐ yán shàng shān yì,bù dào xià shān nán。

题墨兰

刘崧

杜若满中洲,沧江日夜流。dù ruò mǎn zhōng zhōu,cāng jiāng rì yè liú。
水深愁不渡,思杀木兰舟。shuǐ shēn chóu bù dù,sī shā mù lán zhōu。

题墨兰

刘崧

何日春风来,幽兰绿如剪。hé rì chūn fēng lái,yōu lán lǜ rú jiǎn。
细雨山气凉,秋香入苔藓。xì yǔ shān qì liáng,qiū xiāng rù tái xiǎn。

感旧

刘崧

去年看花处,不见有人行。qù nián kàn huā chù,bù jiàn yǒu rén xíng。
蝴蝶犹飞去,满园芳草生。hú dié yóu fēi qù,mǎn yuán fāng cǎo shēng。

过山下见人有将稗子者

刘崧

饥民瘦如鹄,将稗野田里。jī mín shòu rú gǔ,jiāng bài yě tián lǐ。
相视不能言,悲风草间起。xiāng shì bù néng yán,bēi fēng cǎo jiān qǐ。

题鸳鸯

刘崧

金殿锁闲情,罗襦绣不成。jīn diàn suǒ xián qíng,luó rú xiù bù chéng。
何年芳草绿,相倚睡春晴。hé nián fāng cǎo lǜ,xiāng yǐ shuì chūn qíng。

戏题墨兰

刘崧

自有幽闲姿,本无出山志。zì yǒu yōu xián zī,běn wú chū shān zhì。
谁使清风来,吹香落人世。shuí shǐ qīng fēng lái,chuī xiāng luò rén shì。

题雪枝伯劳

刘崧

雪外高飞尽,寒枝足自容。xuě wài gāo fēi jǐn,hán zhī zú zì róng。
如何风雪里,燕子不相逢。rú hé fēng xuě lǐ,yàn zi bù xiāng féng。

题瘦马图

刘崧

玉塞三千里,天闲十二重。yù sāi sān qiān lǐ,tiān xián shí èr zhòng。
惟应霜骨出,识得是飞龙。wéi yīng shuāng gǔ chū,shí dé shì fēi lóng。

古意四首

刘崧

山女不照镜,愁来看深井。shān nǚ bù zhào jìng,chóu lái kàn shēn jǐng。
井底那得风,摇波乱人影。jǐng dǐ nà dé fēng,yáo bō luàn rén yǐng。

古意四首

刘崧

佳人掷青梅,戏打黄莺雏。jiā rén zhì qīng méi,xì dǎ huáng yīng chú。
莺雏忽惊起,花落满平湖。yīng chú hū jīng qǐ,huā luò mǎn píng hú。

古意四首

刘崧

闲随玉蝴蝶,步出花前去。xián suí yù hú dié,bù chū huā qián qù。
不知春草生,忘却南园路。bù zhī chūn cǎo shēng,wàng què nán yuán lù。