古诗词

赠州掾李复亨

刘崧

李君青原英,早辟此州掾。lǐ jūn qīng yuán yīng,zǎo pì cǐ zhōu yuàn。
遭时极艰虞,酬酢周万变。zāo shí jí jiān yú,chóu cù zhōu wàn biàn。
轩昂七尺躯,磊砢出群彦。xuān áng qī chǐ qū,lěi kē chū qún yàn。
摅词犹转丸,制胜若激电。shū cí yóu zhuǎn wán,zhì shèng ruò jī diàn。
以兹悟贤侯,允矣获深眷。yǐ zī wù xián hóu,yǔn yǐ huò shēn juàn。
请从去年说,从事实展转。qǐng cóng qù nián shuō,cóng shì shí zhǎn zhuǎn。
寇兴自淮河,焚劫遍宇县。kòu xīng zì huái hé,fén jié biàn yǔ xiàn。
仓惶蹙大府,闻者惊战眩。cāng huáng cù dà fǔ,wén zhě jīng zhàn xuàn。
我侯力区画,建义急防援。wǒ hóu lì qū huà,jiàn yì jí fáng yuán。
戈矛首奋勇,城壁次修缮。gē máo shǒu fèn yǒng,chéng bì cì xiū shàn。
视民勿惊畏,出入兼守战。shì mín wù jīng wèi,chū rù jiān shǒu zhàn。
当时筹帷幄,裨益总优衍。dāng shí chóu wéi wò,bì yì zǒng yōu yǎn。
慅慅西土氓,啸聚郁相煽。sāo sāo xī tǔ máng,xiào jù yù xiāng shān。
侯曰往靖之,君时实在遣。hóu yuē wǎng jìng zhī,jūn shí shí zài qiǎn。
高冠晨簪笔,轻骑夕鞬箭。gāo guān chén zān bǐ,qīng qí xī jiān jiàn。
落日猿狖号,石门路如线。luò rì yuán yòu hào,shí mén lù rú xiàn。
摧凶意已决,拥槊身独先。cuī xiōng yì yǐ jué,yōng shuò shēn dú xiān。
我兵偶失利,蛇虺纷纠缠。wǒ bīng ǒu shī lì,shé huī fēn jiū chán。
愤呼突重围,脱兔不可罥。fèn hū tū zhòng wéi,tuō tù bù kě juàn。
生还趋进讨,汛扫何捷便。shēng hái qū jìn tǎo,xùn sǎo hé jié biàn。
矧怀疾恶心,直道昭烂炫。shěn huái jí è xīn,zhí dào zhāo làn xuàn。
奸攘速夷戮,仇狱谢贿眩。jiān rǎng sù yí lù,chóu yù xiè huì xuàn。
温温自盈拱,凿凿真百鍊。wēn wēn zì yíng gǒng,záo záo zhēn bǎi liàn。
从容就三考,著绩伟自见。cóng róng jiù sān kǎo,zhù jì wěi zì jiàn。
或同文子升,偶遇于公荐。huò tóng wén zi shēng,ǒu yù yú gōng jiàn。
青云一攀附,腾趠超紫燕。qīng yún yī pān fù,téng chuò chāo zǐ yàn。
汉史徵循良,终言托佳传。hàn shǐ zhēng xún liáng,zhōng yán tuō jiā chuán。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

三月十日承辛侯好礼南赴临汀舣舟寄诗而去

刘崧

辛侯三月赴闽中,细雨轻帆扬北风。xīn hóu sān yuè fù mǐn zhōng,xì yǔ qīng fān yáng běi fēng。
快阁矶头不相见,独留诗句上崆峒。kuài gé jī tóu bù xiāng jiàn,dú liú shī jù shàng kōng dòng。

题曾道士岭后退居

刘崧

鸡栖茅屋青苔上,犬吠白云流水边。jī qī máo wū qīng tái shàng,quǎn fèi bái yún liú shuǐ biān。
白发老仙人不识,草衣自种岭西田。bái fā lǎo xiān rén bù shí,cǎo yī zì zhǒng lǐng xī tián。

出西岩下寄萧翀

刘崧

云岩西麓石林开,便拟从君卜筑来。yún yán xī lù shí lín kāi,biàn nǐ cóng jūn bo zhù lái。
乱后有田谁种得,好山过尽首空回。luàn hòu yǒu tián shuí zhǒng dé,hǎo shān guò jǐn shǒu kōng huí。

和钟廷方韵赠其弟廷享南归

刘崧

白羊南鸡山木幽,二十年前曾此游。bái yáng nán jī shān mù yōu,èr shí nián qián céng cǐ yóu。
东渡回溪三十六,乱山元自不通舟。dōng dù huí xī sān shí liù,luàn shān yuán zì bù tōng zhōu。

和钟廷方韵赠其弟廷享南归

刘崧

知君伯仲旧名家,学海新澜未有涯。zhī jūn bó zhòng jiù míng jiā,xué hǎi xīn lán wèi yǒu yá。
归到岩前春酒熟,满庭风雨看梅花。guī dào yán qián chūn jiǔ shú,mǎn tíng fēng yǔ kàn méi huā。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

横江清吹发参差,无奈秋风寄远思。héng jiāng qīng chuī fā cān chà,wú nài qiū fēng jì yuǎn sī。
谁似高情闲不厌,半年三度寄新诗。shuí shì gāo qíng xián bù yàn,bàn nián sān dù jì xīn shī。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

石门细草落松花,磊磊圆峰削翠瓜。shí mén xì cǎo luò sōng huā,lěi lěi yuán fēng xuē cuì guā。
夜久风泉听不尽,独看明月咽流霞。yè jiǔ fēng quán tīng bù jǐn,dú kàn míng yuè yàn liú xiá。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

山人出洞归来晚,月上东厓一丈高。shān rén chū dòng guī lái wǎn,yuè shàng dōng yá yī zhàng gāo。
贪着临流看清影,不知风露湿絺袍。tān zhe lín liú kàn qīng yǐng,bù zhī fēng lù shī chī páo。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

青山何日许为邻,愧尔东南漂泊人。qīng shān hé rì xǔ wèi lín,kuì ěr dōng nán piāo pō rén。
纵有桃源堪避世,已无渔子解知津。zòng yǒu táo yuán kān bì shì,yǐ wú yú zi jiě zhī jīn。

墨鹰

刘崧

秋风海上初来日,霜晓林梢独立时。qiū fēng hǎi shàng chū lái rì,shuāng xiǎo lín shāo dú lì shí。
鹏鹗云霄终自得,轩楹绦旋未须期。péng è yún xiāo zhōng zì dé,xuān yíng tāo xuán wèi xū qī。

墨鹰

刘崧

霜落丹崖木叶稀,翩翩劲翮敛寒晞。shuāng luò dān yá mù yè xī,piān piān jìn hé liǎn hán xī。
五原杀气凭陵急,林下鹪鹩只谩飞。wǔ yuán shā qì píng líng jí,lín xià jiāo liáo zhǐ mán fēi。

夜宿城西闻雨有怀新堂瓦覆尚缺感赋二绝

刘崧

草堂新构瓦难求,白日辉辉座上流。cǎo táng xīn gòu wǎ nán qiú,bái rì huī huī zuò shàng liú。
世乱苦无王录事,夜来闻雨不胜愁。shì luàn kǔ wú wáng lù shì,yè lái wén yǔ bù shèng chóu。

夜宿城西闻雨有怀新堂瓦覆尚缺感赋二绝

刘崧

架上残书乱不收,短琴亦挂壁东头。jià shàng cán shū luàn bù shōu,duǎn qín yì guà bì dōng tóu。
直愁沾湿无泥滓,尤恐堂㘭作水流。zhí chóu zhān shī wú ní zǐ,yóu kǒng táng ào zuò shuǐ liú。

余兄弟因避乱山中复有衾枕团栾之乐喜而赋诗

刘崧

幼小长歌棠棣诗,长城江海惜分离。yòu xiǎo zhǎng gē táng dì shī,zhǎng chéng jiāng hǎi xī fēn lí。
谁知中岁团栾乐,正在深山避乱时。shuí zhī zhōng suì tuán luán lè,zhèng zài shēn shān bì luàn shí。

癸夘岁日者推闰二月或传闰三月

刘崧

闰月推移定几时,花晨上巳两持疑。rùn yuè tuī yí dìng jǐ shí,huā chén shàng sì liǎng chí yí。
六年民物遭聋瞽,天地茫茫竟莫知。liù nián mín wù zāo lóng gǔ,tiān dì máng máng jìng mò zhī。