古诗词

青萝山房诗为金华宋先生赋

刘崧

我有尘外想,长悬山水间。wǒ yǒu chén wài xiǎng,zhǎng xuán shān shuǐ jiān。
昨逢金华客,因问青萝山。zuó féng jīn huá kè,yīn wèn qīng luó shān。
青萝几千仞,翠色净如洗。qīng luó jǐ qiān rèn,cuì sè jìng rú xǐ。
江上见数峰,分明紫霞里。jiāng shàng jiàn shù fēng,fēn míng zǐ xiá lǐ。
缅慕宋夫子,高栖在丘樊。miǎn mù sòng fū zi,gāo qī zài qiū fán。
扣舷沿桂溆,翻帙上松门。kòu xián yán guì xù,fān zhì shàng sōng mén。
幽寻聆涧淙,静坐看庭绿。yōu xún líng jiàn cóng,jìng zuò kàn tíng lǜ。
著书三径荒,饮水一瓢足。zhù shū sān jìng huāng,yǐn shuǐ yī piáo zú。
昔在山中住,声名天下闻。xī zài shān zhōng zhù,shēng míng tiān xià wén。
一朝被徵起,长笑下秋云。yī cháo bèi zhēng qǐ,zhǎng xiào xià qiū yún。
官联玉堂署,诏入金銮殿。guān lián yù táng shǔ,zhào rù jīn luán diàn。
元史公是非,雄文掞雷电。yuán shǐ gōng shì fēi,xióng wén shàn léi diàn。
今年谢山县,稽礼移春官。jīn nián xiè shān xiàn,jī lǐ yí chūn guān。
并结芙蓉绶,仍餐苜蓿盘。bìng jié fú róng shòu,réng cān mù xu pán。
翩翩霞上鸾,皎皎雪中鹤。piān piān xiá shàng luán,jiǎo jiǎo xuě zhōng hè。
振佩朝天衢,回车睇云壑。zhèn pèi cháo tiān qú,huí chē dì yún hè。
自从出山远,芳草满岩扃。zì cóng chū shān yuǎn,fāng cǎo mǎn yán jiōng。
弟子感时雨,里人瞻德星。dì zi gǎn shí yǔ,lǐ rén zhān dé xīng。
岂无京华乐,只念山房好。qǐ wú jīng huá lè,zhǐ niàn shān fáng hǎo。
恒恐归来迟,青萝笑人老。héng kǒng guī lái chí,qīng luó xiào rén lǎo。
仙岩勘灵笈,禹穴探古辞。xiān yán kān líng jí,yǔ xué tàn gǔ cí。
此意在千载,世人安得知。cǐ yì zài qiān zài,shì rén ān dé zhī。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

出长径蓝陂

刘崧

行人三五度回溪,乱后人家井灶迷。xíng rén sān wǔ dù huí xī,luàn hòu rén jiā jǐng zào mí。
苍耳黄蒿无路入,断垣细雨鹁鸠啼。cāng ěr huáng hāo wú lù rù,duàn yuán xì yǔ bó jiū tí。

度岭

刘崧

芦叶萧萧乱压头,石攒山拥路如钩。lú yè xiāo xiāo luàn yā tóu,shí zǎn shān yōng lù rú gōu。
阴沉不见天边日,鸟自喧啾水自流。yīn chén bù jiàn tiān biān rì,niǎo zì xuān jiū shuǐ zì liú。

茆坪

刘崧

断垄荒冈少树林,翩翩何许一幽禽。duàn lǒng huāng gāng shǎo shù lín,piān piān hé xǔ yī yōu qín。
欲栖不定还飞去,白苇黄茆秋正深。yù qī bù dìng hái fēi qù,bái wěi huáng máo qiū zhèng shēn。

小庄

刘崧

老虎庙前溪水长,白羊坪下晚山苍。lǎo hǔ miào qián xī shuǐ zhǎng,bái yáng píng xià wǎn shān cāng。
到家尚远心先近,指点行人问小庄。dào jiā shàng yuǎn xīn xiān jìn,zhǐ diǎn xíng rén wèn xiǎo zhuāng。

猪龙潭

刘崧

猪龙已化潭中石,石上空馀人虎迹。zhū lóng yǐ huà tán zhōng shí,shí shàng kōng yú rén hǔ jì。
老僧骑虎不曾归,溪水潺潺山叶碧。lǎo sēng qí hǔ bù céng guī,xī shuǐ chán chán shān yè bì。

老兵

刘崧

丁男战死籍名存,主将呼名更点屯。dīng nán zhàn sǐ jí míng cún,zhǔ jiāng hū míng gèng diǎn tún。
白发满头筋力尽,却教随伴守营门。bái fā mǎn tóu jīn lì jǐn,què jiào suí bàn shǒu yíng mén。

与郭约别

刘崧

火烧桥畔草离离,野水寒山日暮时。huǒ shāo qiáo pàn cǎo lí lí,yě shuǐ hán shān rì mù shí。
已渡前溪更回首,知君独立尚归迟。yǐ dù qián xī gèng huí shǒu,zhī jūn dú lì shàng guī chí。

东原对月

刘崧

土屋无风尚不关,屋前遥见两青山。tǔ wū wú fēng shàng bù guān,wū qián yáo jiàn liǎng qīng shān。
瓦盆盛酒茆铺席,何日柴门望月还。wǎ pén shèng jiǔ máo pù xí,hé rì chái mén wàng yuè hái。

寄湛上人

刘崧

当时曾共北沙游,把酒哦诗赏素秋。dāng shí céng gòng běi shā yóu,bǎ jiǔ ó shī shǎng sù qiū。
十载故人零落尽,东山依旧说汤休。shí zài gù rén líng luò jǐn,dōng shān yī jiù shuō tāng xiū。

流江春日

刘崧

山绕平原屋绕山,两溪流水结回环。shān rào píng yuán wū rào shān,liǎng xī liú shuǐ jié huí huán。
绿杨如画花如锦,长日鸟啼烟雾间。lǜ yáng rú huà huā rú jǐn,zhǎng rì niǎo tí yān wù jiān。

过郎湖

刘崧

山中春鸟夜相呼,岸上谁家酒可沽。shān zhōng chūn niǎo yè xiāng hū,àn shàng shuí jiā jiǔ kě gū。
风露满船眠不得,长歌乘月过郎湖。fēng lù mǎn chuán mián bù dé,zhǎng gē chéng yuè guò láng hú。

酒醒

刘崧

野人乱后无归处,惟有尊前似故乡。yě rén luàn hòu wú guī chù,wéi yǒu zūn qián shì gù xiāng。
昨夜流江水亭上,五更酒醒月如霜。zuó yè liú jiāng shuǐ tíng shàng,wǔ gèng jiǔ xǐng yuè rú shuāng。

纪梦

刘崧

风雨潇潇鸡乱啼,去年春梦使人迷。fēng yǔ xiāo xiāo jī luàn tí,qù nián chūn mèng shǐ rén mí。
环波亭下东湖路,依旧荷花水满堤。huán bō tíng xià dōng hú lù,yī jiù hé huā shuǐ mǎn dī。

题上元周伯宁所赠僧惟善山水小图

刘崧

北苑南宫意所亲,早于挥洒见天真。běi yuàn nán gōng yì suǒ qīn,zǎo yú huī sǎ jiàn tiān zhēn。
僧郎前月金陵去,卷得淮山一片春。sēng láng qián yuè jīn líng qù,juǎn dé huái shān yī piàn chūn。

出水口望牛头诸峰不见

刘崧

万壑千林掩翠岑,出山自浅入山深。wàn hè qiān lín yǎn cuì cén,chū shān zì qiǎn rù shān shēn。
桃源未必真无路,正恐重来自莫寻。táo yuán wèi bì zhēn wú lù,zhèng kǒng zhòng lái zì mò xún。