古诗词

赠欧阳济可主簿自金陵复归济宁府

刘崧

兵曹限清切,退食釐所务。bīng cáo xiàn qīng qiè,tuì shí lí suǒ wù。
趋庭有来谒,乃是长清簿。qū tíng yǒu lái yè,nǎi shì zhǎng qīng bù。
揽衣闻乡语,出袖惊柬素。lǎn yī wén xiāng yǔ,chū xiù jīng jiǎn sù。
自云欧阳氏,文物乃吾故。zì yún ōu yáng shì,wén wù nǎi wú gù。
家藏两诰命,上代崇公祖。jiā cáng liǎng gào mìng,shàng dài chóng gōng zǔ。
紫锦绚春云,回鸾掞玄雾。zǐ jǐn xuàn chūn yún,huí luán shàn xuán wù。
每启必三盥,兢兢惧沾污。měi qǐ bì sān guàn,jīng jīng jù zhān wū。
维时有侍讲,泒别长沙住。wéi shí yǒu shì jiǎng,gū bié zhǎng shā zhù。
兄持往访之,题赠得佳句。xiōng chí wǎng fǎng zhī,tí zèng dé jiā jù。
群公继挥发,浩瀚倒词赋。qún gōng jì huī fā,hào hàn dào cí fù。
后来兄入海,缇袭甚完具。hòu lái xiōng rù hǎi,tí xí shén wán jù。
持携遂不返,旅殡石龙寓。chí xié suì bù fǎn,lǚ bìn shí lóng yù。
苍皇凶燄起,燔烈剧毛羽。cāng huáng xiōng yàn qǐ,fán liè jù máo yǔ。
至今梦寐间,恍惚见题署。zhì jīn mèng mèi jiān,huǎng hū jiàn tí shǔ。
兹从山东来,王事属驰骛。zī cóng shān dōng lái,wáng shì shǔ chí wù。
永怀家室坠,毒若心火炷。yǒng huái jiā shì zhuì,dú ruò xīn huǒ zhù。
偶赖记诵存,手笔得缮注。ǒu lài jì sòng cún,shǒu bǐ dé shàn zhù。
惟君尚友谊,每恨缺告诉。wéi jūn shàng yǒu yì,měi hèn quē gào sù。
便当乞一言,庶以偿企慕。biàn dāng qǐ yī yán,shù yǐ cháng qǐ mù。
言已复怆然,泪雨纷悬注。yán yǐ fù chuàng rán,lèi yǔ fēn xuán zhù。
我惭縻廪禄,学殖成废圃。wǒ cán mí lǐn lù,xué zhí chéng fèi pǔ。
先训既莫承,壁藏乃漂蠹。xiān xùn jì mò chéng,bì cáng nǎi piāo dù。
感子重彝伦,矧复执义固。gǎn zi zhòng yí lún,shěn fù zhí yì gù。
勿伤昔贤远,勿叹来者暮。wù shāng xī xián yuǎn,wù tàn lái zhě mù。
骅骝苟纵辔,千里起尺步。huá liú gǒu zòng pèi,qiān lǐ qǐ chǐ bù。
古人重收族,桑梓恭爱护。gǔ rén zhòng shōu zú,sāng zǐ gōng ài hù。
孝忠可特立,荣显非幸遇。xiào zhōng kě tè lì,róng xiǎn fēi xìng yù。
千年兖公传,星日焕昭布。qiān nián yǎn gōng chuán,xīng rì huàn zhāo bù。
烟尘暂纷纭,得丧奚足惧。yān chén zàn fēn yún,dé sàng xī zú jù。
似闻四泒绪,凋落少联属。shì wén sì gū xù,diāo luò shǎo lián shǔ。
振先近捐世,南泒亦微斁。zhèn xiān jìn juān shì,nán gū yì wēi yì。
颍上存者稀,庐陵盛宗聚。yǐng shàng cún zhě xī,lú líng shèng zōng jù。
维时秋气肃,圻树飒凉露。wéi shí qiū qì sù,qí shù sà liáng lù。
别子秦淮湄,明当发前路。bié zi qín huái méi,míng dāng fā qián lù。
驿马向悲鸣,河水恐凝冱。yì mǎ xiàng bēi míng,hé shuǐ kǒng níng hù。
还官觐慎保,世泽常衍裕。hái guān jìn shèn bǎo,shì zé cháng yǎn yù。
乱馀丘垄荒,樵牧方交愈。luàn yú qiū lǒng huāng,qiáo mù fāng jiāo yù。
何当望南归,一省泷冈墓。hé dāng wàng nán guī,yī shěng lóng gāng mù。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题欧阳氏仲元墨梅

刘崧

写梅近说欧阳氏,中有兰亭笔意存。xiě méi jìn shuō ōu yáng shì,zhōng yǒu lán tíng bǐ yì cún。
昨日张家亭上见,令人忘却水东村。zuó rì zhāng jiā tíng shàng jiàn,lìng rén wàng què shuǐ dōng cūn。

题梅图为万砯赋

刘崧

千载梅仙不可招,南昌宫观草萧萧。qiān zài méi xiān bù kě zhāo,nán chāng gōng guān cǎo xiāo xiāo。
岁寒图画今初见,依旧清风洒雪标。suì hán tú huà jīn chū jiàn,yī jiù qīng fēng sǎ xuě biāo。

登白石塘高峰三首

刘崧

西北群峰势最雄,云霞倒影落塘中。xī běi qún fēng shì zuì xióng,yún xiá dào yǐng luò táng zhōng。
几年却上岩前石,坐看匡山出日红。jǐ nián què shàng yán qián shí,zuò kàn kuāng shān chū rì hóng。

登白石塘高峰三首

刘崧

仙人手可接飞鸿,落日长天惨淡中。xiān rén shǒu kě jiē fēi hóng,luò rì zhǎng tiān cǎn dàn zhōng。
赣水直流三百里,越王台下却如弓。gàn shuǐ zhí liú sān bǎi lǐ,yuè wáng tái xià què rú gōng。

登白石塘高峰三首

刘崧

金华金华相望高,城中秋树见毫毛。jīn huá jīn huá xiāng wàng gāo,chéng zhōng qiū shù jiàn háo máo。
武山云气长来往,只驾仙人皮与陶。wǔ shān yún qì zhǎng lái wǎng,zhǐ jià xiān rén pí yǔ táo。

题萱草葵花图

刘崧

绿叶朱英春正稠,丹心何事复忘忧。lǜ yè zhū yīng chūn zhèng chóu,dān xīn hé shì fù wàng yōu。
西风别有葵花在,犹恋馀晖照暮秋。xī fēng bié yǒu kuí huā zài,yóu liàn yú huī zhào mù qiū。

题墨兰

刘崧

谁擢幽兰寘道傍,紫蕤绿叶迥苍苍。shuí zhuó yōu lán zhì dào bàng,zǐ ruí lǜ yè jiǒng cāng cāng。
托根不是浑无地,已分真心到苑香。tuō gēn bù shì hún wú dì,yǐ fēn zhēn xīn dào yuàn xiāng。

题文溪道院四首

刘崧

白石苍苔一径荒,鸟啼仙馆落花香。bái shí cāng tái yī jìng huāng,niǎo tí xiān guǎn luò huā xiāng。
新来抽得西林笋,更比琅玕数尺长。xīn lái chōu dé xī lín sǔn,gèng bǐ láng gān shù chǐ zhǎng。

题文溪道院四首

刘崧

雨过池南绿涨肥,水沉香袅午风微。yǔ guò chí nán lǜ zhǎng féi,shuǐ chén xiāng niǎo wǔ fēng wēi。
闲来自拾青松子,惊起梢头独鹤飞。xián lái zì shí qīng sōng zi,jīng qǐ shāo tóu dú hè fēi。

题文溪道院四首

刘崧

桂花风定暮云闲,夜静江声鹤未还。guì huā fēng dìng mù yún xián,yè jìng jiāng shēng hè wèi hái。
天上月明秋似水,时闻玉佩出松关。tiān shàng yuè míng qiū shì shuǐ,shí wén yù pèi chū sōng guān。

题文溪道院四首

刘崧

门对龙湾雪未消,乱山寒日思迢迢。mén duì lóng wān xuě wèi xiāo,luàn shān hán rì sī tiáo tiáo。
道人神气如春酒,自倚梅花品玉箫。dào rén shén qì rú chūn jiǔ,zì yǐ méi huā pǐn yù xiāo。

题散兰图花叶狼藉若采而弃之者有松枝竹叶杂之盖戏墨也进士刘仲炯以示余因为赋此

刘崧

曾向深山采蕙兰,佩纫未试忽春残。céng xiàng shēn shān cǎi huì lán,pèi rèn wèi shì hū chūn cán。
飘零亦有同心者,莫作寻常斗草看。piāo líng yì yǒu tóng xīn zhě,mò zuò xún cháng dòu cǎo kàn。

承王子与伯仲枉顾敝庐不果迎候奉次留题二首

刘崧

汛扫柴门出候君,春泥野草绿纷纷。xùn sǎo chái mén chū hòu jūn,chūn ní yě cǎo lǜ fēn fēn。
宁知夜半山阴雪,翻作江东日暮云。níng zhī yè bàn shān yīn xuě,fān zuò jiāng dōng rì mù yún。

承王子与伯仲枉顾敝庐不果迎候奉次留题二首

刘崧

春日寻芳偶未回,不知江上故人来。chūn rì xún fāng ǒu wèi huí,bù zhī jiāng shàng gù rén lái。
归来惊见留题处,踏破林阴一片苔。guī lái jīng jiàn liú tí chù,tà pò lín yīn yī piàn tái。

偶阅胡思斋诗追忆故友范实夫李子翀

刘崧

曾共云边看晚晴,芙蓉峰下听滩声。céng gòng yún biān kàn wǎn qíng,fú róng fēng xià tīng tān shēng。
当时范李今何在,愁向诗中见姓名。dāng shí fàn lǐ jīn hé zài,chóu xiàng shī zhōng jiàn xìng míng。