古诗词

十月十三日燕相府知印张观复从江西来承大兄六月八日家问捧诵之馀悲喜交集因赋五言长歌一首奉报匪敢言诗姑述怀耳

刘崧

张生江西来,手持家问至。zhāng shēng jiāng xī lái,shǒu chí jiā wèn zhì。
剥封未及读,先讯伯与季。bō fēng wèi jí dú,xiān xùn bó yǔ jì。
书题八月写,上有平安字。shū tí bā yuè xiě,shàng yǒu píng ān zì。
孟冬始获承,道远良不易。mèng dōng shǐ huò chéng,dào yuǎn liáng bù yì。
首云念我病,迩只复何似。shǒu yún niàn wǒ bìng,ěr zhǐ fù hé shì。
中陈困书社,驱勒乱迁次。zhōng chén kùn shū shè,qū lēi luàn qiān cì。
末述儿子顽,刍牧荒诵肄。mò shù ér zi wán,chú mù huāng sòng yì。
又云先茔木,里横肆戕毁。yòu yún xiān yíng mù,lǐ héng sì qiāng huǐ。
官府呼不闻,樵竖剧跳戏。guān fǔ hū bù wén,qiáo shù jù tiào xì。
次云今夏旱,坐食困憔悴。cì yún jīn xià hàn,zuò shí kùn qiáo cuì。
私储乏担石,何以供卒岁。sī chǔ fá dān shí,hé yǐ gōng zú suì。
仲兄往黄陂,迎女别子婿。zhòng xiōng wǎng huáng bēi,yíng nǚ bié zi xù。
季弟石台馆,游从盛修贽。jì dì shí tái guǎn,yóu cóng shèng xiū zhì。
阿鸾缔姻早,诸侄亦勤勚。ā luán dì yīn zǎo,zhū zhí yì qín yì。
抒词良激切,苦语杂琐僿。shū cí liáng jī qiè,kǔ yǔ zá suǒ sài。
如聆丁宁教,如获左右侍。rú líng dīng níng jiào,rú huò zuǒ yòu shì。
始惭终作恶,扑簌纷洒泪。shǐ cán zhōng zuò è,pū sù fēn sǎ lèi。
我本疏野资,遭时误登试。wǒ běn shū yě zī,zāo shí wù dēng shì。
事兄且未能,从政安足齿。shì xiōng qiě wèi néng,cóng zhèng ān zú chǐ。
往者被徵迫,欲走不得避。wǎng zhě bèi zhēng pò,yù zǒu bù dé bì。
仓皇赴京阙,惨戚去田里。cāng huáng fù jīng quē,cǎn qī qù tián lǐ。
渺如蛙望海,茫若蠓发甀。miǎo rú wā wàng hǎi,máng ruò měng fā zhuì。
春官书题目,冢宰叩言议。chūn guān shū tí mù,zhǒng zǎi kòu yán yì。
拜命黄金门,亲题职方氏。bài mìng huáng jīn mén,qīn tí zhí fāng shì。
天颜正温穆,谕旨极谆致。tiān yán zhèng wēn mù,yù zhǐ jí zhūn zhì。
退朝感恩隆,际遇荷明世。tuì cháo gǎn ēn lóng,jì yù hé míng shì。
从兹谬通籍,出入清要地。cóng zī miù tōng jí,chū rù qīng yào dì。
含香大明殿,赐食光禄寺。hán xiāng dà míng diàn,cì shí guāng lù sì。
庙庭严奉瓒,坛壝恭执币。miào tíng yán fèng zàn,tán wěi gōng zhí bì。
厚禄既宠叨,宫衣亦沾被。hòu lù jì chǒng dāo,gōng yī yì zhān bèi。
迟回历初考,艰险尝百事。chí huí lì chū kǎo,jiān xiǎn cháng bǎi shì。
前年调北平,滥擢宪府贰。qián nián diào běi píng,làn zhuó xiàn fǔ èr。
言议久疏儒,条章昉师吏。yán yì jiǔ shū rú,tiáo zhāng fǎng shī lì。
山河八府辏,辽海三陲寄。shān hé bā fǔ còu,liáo hǎi sān chuí jì。
土风混戎俗,吏治尚沈鸷。tǔ fēng hùn róng sú,lì zhì shàng shěn zhì。
贪婪乃蚕食,剽掠更狼戾。tān lán nǎi cán shí,piāo lüè gèng láng lì。
论当虑乖违,拟步恐颠踬。lùn dāng lǜ guāi wéi,nǐ bù kǒng diān zhì。
忧多变容发,务冗废寝寐。yōu duō biàn róng fā,wù rǒng fèi qǐn mèi。
倦禽困长云,羸马伤促辔。juàn qín kùn zhǎng yún,léi mǎ shāng cù pèi。
离居形吊影,鞅掌蒙接瞆。lí jū xíng diào yǐng,yāng zhǎng méng jiē kuì。
得书暂慰莞,抚已重唏喟。dé shū zàn wèi guǎn,fǔ yǐ zhòng xī kuì。
违离路五千,契阔弥六祀。wéi lí lù wǔ qiān,qì kuò mí liù sì。
事生与追远,俯仰两蒙愧。shì shēng yǔ zhuī yuǎn,fǔ yǎng liǎng méng kuì。
归休期莫竟,追赠仰朝制。guī xiū qī mò jìng,zhuī zèng yǎng cháo zhì。
华纷倘欢聚,泉壤亦荣贲。huá fēn tǎng huān jù,quán rǎng yì róng bēn。
君恩未能报,私愿焉得遂。jūn ēn wèi néng bào,sī yuàn yān dé suì。
乾坤等籧篨,今古一奔驷。qián kūn děng qú chú,jīn gǔ yī bēn sì。
勿忧时事艰,勿以外物累。wù yōu shí shì jiān,wù yǐ wài wù lèi。
消闲且时教,娱老宜日醉。xiāo xián qiě shí jiào,yú lǎo yí rì zuì。
中情更谁谕,此责当我致。zhōng qíng gèng shuí yù,cǐ zé dāng wǒ zhì。
由来紫荆树,一气共荣悴。yóu lái zǐ jīng shù,yī qì gòng róng cuì。
岂以连理枝,同根乃殊植。qǐ yǐ lián lǐ zhī,tóng gēn nǎi shū zhí。
世机纷倚伏,强悍焉足恃。shì jī fēn yǐ fú,qiáng hàn yān zú shì。
要当戒盈溢,奚必较钝利。yào dāng jiè yíng yì,xī bì jiào dùn lì。
蜉蝣常撼树,蝜蝂亦排礩。fú yóu cháng hàn shù,fù bǎn yì pái zhì。
永念珠浦源,绵延本仁义。yǒng niàn zhū pǔ yuán,mián yán běn rén yì。
滋培藉先德,振拓属来嗣。zī péi jí xiān dé,zhèn tuò shǔ lái sì。
天意苟从欲,此志终可觊。tiān yì gǒu cóng yù,cǐ zhì zhōng kě jì。
作诗报兄前,庶以见微意。zuò shī bào xiōng qián,shù yǐ jiàn wēi yì。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题墨梅寄友人

刘崧

向来千树江头雪,零落东风满路尘。xiàng lái qiān shù jiāng tóu xuě,líng luò dōng fēng mǎn lù chén。
何似画图偏貌得,要教空谷见斯人。hé shì huà tú piān mào dé,yào jiào kōng gǔ jiàn sī rén。

春暮归自石壁泷偶题柬鹏举

刘崧

十日山行归较晚,燕雏飞起过西家。shí rì shān xíng guī jiào wǎn,yàn chú fēi qǐ guò xī jiā。
东风也似无聊赖,开遍墙头白白花。dōng fēng yě shì wú liáo lài,kāi biàn qiáng tóu bái bái huā。

题松下弹琴图

刘崧

丹崖翠壁三千尺,白发苍颜一老翁。dān yá cuì bì sān qiān chǐ,bái fā cāng yán yī lǎo wēng。
但觉弦中写流水,不知天外起松风。dàn jué xián zhōng xiě liú shuǐ,bù zhī tiān wài qǐ sōng fēng。

题疏懒生卷

刘崧

瓢弃不缘春去早,门扃不为客来稀。piáo qì bù yuán chūn qù zǎo,mén jiōng bù wèi kè lái xī。
床前书乱何曾卷,卧看林花过午飞。chuáng qián shū luàn hé céng juǎn,wò kàn lín huā guò wǔ fēi。

赋得临清亭四时词四首就录奉寄窦逸士

刘崧

门外东风吹柳条,晴烟翡翠满兰苕。mén wài dōng fēng chuī liǔ tiáo,qíng yān fěi cuì mǎn lán sháo。
殷勤几曲洪陂水,漂得飞花出画桥。yīn qín jǐ qū hóng bēi shuǐ,piāo dé fēi huā chū huà qiáo。

赋得临清亭四时词四首就录奉寄窦逸士

刘崧

绿竹阴沈白昼长,石渠流水稻花香。lǜ zhú yīn shěn bái zhòu zhǎng,shí qú liú shuǐ dào huā xiāng。
纶巾羽扇闲无奈,自起开窗送夕阳。lún jīn yǔ shàn xián wú nài,zì qǐ kāi chuāng sòng xī yáng。

赋得临清亭四时词四首就录奉寄窦逸士

刘崧

虚度山头宿雾收,夜来风雨报新秋。xū dù shān tóu sù wù shōu,yè lái fēng yǔ bào xīn qiū。
阶前流水深三尺,不遣渔人系钓舟。jiē qián liú shuǐ shēn sān chǐ,bù qiǎn yú rén xì diào zhōu。

赋得临清亭四时词四首就录奉寄窦逸士

刘崧

碧瓦疏棂带粉墙,梅花照影淡生香。bì wǎ shū líng dài fěn qiáng,méi huā zhào yǐng dàn shēng xiāng。
朔风不解东流水,吹起飞霜满石床。shuò fēng bù jiě dōng liú shuǐ,chuī qǐ fēi shuāng mǎn shí chuáng。

题萧氏永思

刘崧

玉原墟墓草青青,不尽南陔万古情。yù yuán xū mù cǎo qīng qīng,bù jǐn nán gāi wàn gǔ qíng。
听取慈乌中夜起,一声声是断肠声。tīng qǔ cí wū zhōng yè qǐ,yī shēng shēng shì duàn cháng shēng。

小雨约李克正过池上

刘崧

溪南云隔数青峰,别馆秋光也自浓。xī nán yún gé shù qīng fēng,bié guǎn qiū guāng yě zì nóng。
细雨不嫌沙路湿,明朝池上看芙蓉。xì yǔ bù xián shā lù shī,míng cháo chí shàng kàn fú róng。

往时杨清溪为乡先达菊存陈公作种菊图工妙逼真去之六十馀年其五世孙继先乃得之于其仲父有实家盖其家故物也出以示余因题其后以致景仰之意

刘崧

先生风致已丘墟,海上还传种菊图。xiān shēng fēng zhì yǐ qiū xū,hǎi shàng hái chuán zhǒng jú tú。
五世诸孙方学殖,肯教三径只荒芜。wǔ shì zhū sūn fāng xué zhí,kěn jiào sān jìng zhǐ huāng wú。

往时杨清溪为乡先达菊存陈公作种菊图工妙逼真去之六十馀年其五世孙继先乃得之于其仲父有实家盖其家故物也出以示余因题其后以致景仰之意

刘崧

故人好在瓜州上,写得梅花远寄将。gù rén hǎo zài guā zhōu shàng,xiě dé méi huā yuǎn jì jiāng。
愿托江流向千里,江流到海意尤长。yuàn tuō jiāng liú xiàng qiān lǐ,jiāng liú dào hǎi yì yóu zhǎng。

往时杨清溪为乡先达菊存陈公作种菊图工妙逼真去之六十馀年其五世孙继先乃得之于其仲父有实家盖其家故物也出以示余因题其后以致景仰之意

刘崧

青山何处是幽居,生事深怜老向疏。qīng shān hé chù shì yōu jū,shēng shì shēn lián lǎo xiàng shū。
安得短篷仍载酒,松江雪里钓鲈鱼。ān dé duǎn péng réng zài jiǔ,sōng jiāng xuě lǐ diào lú yú。

往时杨清溪为乡先达菊存陈公作种菊图工妙逼真去之六十馀年其五世孙继先乃得之于其仲父有实家盖其家故物也出以示余因题其后以致景仰之意

刘崧

陈丞写竹小尤精,比似湖州太瘦生。chén chéng xiě zhú xiǎo yóu jīng,bǐ shì hú zhōu tài shòu shēng。
何处月明江上白,千枝万叶送秋声。hé chù yuè míng jiāng shàng bái,qiān zhī wàn yè sòng qiū shēng。

往时杨清溪为乡先达菊存陈公作种菊图工妙逼真去之六十馀年其五世孙继先乃得之于其仲父有实家盖其家故物也出以示余因题其后以致景仰之意

刘崧

东园少小曾游处,桑坞茆堂一径通。dōng yuán shǎo xiǎo céng yóu chù,sāng wù máo táng yī jìng tōng。
拄杖叩门头似雪,却从花底觅溪翁。zhǔ zhàng kòu mén tóu shì xuě,què cóng huā dǐ mì xī wēng。