古诗词

翁源行

刘崧

大蜡岭,小蜡岭,东南相望两尖顶。dà là lǐng,xiǎo là lǐng,dōng nán xiāng wàng liǎng jiān dǐng。
千崖无人野蕉绿,一涧缘山石泉冷。qiān yá wú rén yě jiāo lǜ,yī jiàn yuán shān shí quán lěng。
伊谁置县当僻源,井邑人废馀荒村。yī shuí zhì xiàn dāng pì yuán,jǐng yì rén fèi yú huāng cūn。
后来分隶曲江县,偏与豹狼生子孙。hòu lái fēn lì qū jiāng xiàn,piān yǔ bào láng shēng zi sūn。
荒山亘连二百里,六寨獠兵连岁起。huāng shān gèn lián èr bǎi lǐ,liù zhài liáo bīng lián suì qǐ。
韶州号令不知闻,势力凭凌自倾傂。sháo zhōu hào lìng bù zhī wén,shì lì píng líng zì qīng zhì。
一从洪武初设官,路启旌旗笳鼓喧。yī cóng hóng wǔ chū shè guān,lù qǐ jīng qí jiā gǔ xuān。
莲塘镇里立廨宇,父老欢呼来聚看。lián táng zhèn lǐ lì xiè yǔ,fù lǎo huān hū lái jù kàn。
往时养马如养牛,腾踔山谷夸豪酋。wǎng shí yǎng mǎ rú yǎng niú,téng chuō shān gǔ kuā háo qiú。
只今买牛还卖马,弃掷弓刀事耕稼。zhǐ jīn mǎi niú hái mài mǎ,qì zhì gōng dāo shì gēng jià。
今年我从英德来,攀岩历壑何艰哉。jīn nián wǒ cóng yīng dé lái,pān yán lì hè hé jiān zāi。
路穷蒲岭见空豁,白昼阴霾浑不开。lù qióng pú lǐng jiàn kōng huō,bái zhòu yīn mái hún bù kāi。
阴风鬼号荒古道,嗟尔遗民真再造。yīn fēng guǐ hào huāng gǔ dào,jiē ěr yí mín zhēn zài zào。
男不事诗书,女不理蚕桑。nán bù shì shī shū,nǚ bù lǐ cán sāng。
草衣蕉布无冬夏,蓬首垢足畏客如麇獐。cǎo yī jiāo bù wú dōng xià,péng shǒu gòu zú wèi kè rú jūn zhāng。
食储岁饱一千户,馀四百石输官粮。shí chǔ suì bǎo yī qiān hù,yú sì bǎi shí shū guān liáng。
自言老死不出乡,官事不生衣食强。zì yán lǎo sǐ bù chū xiāng,guān shì bù shēng yī shí qiáng。
三朝作社共杀牲,十室纳稼同囷仓。sān cháo zuò shè gòng shā shēng,shí shì nà jià tóng qūn cāng。
开畬烧土任耕作,引水激机舂稻粱。kāi shē shāo tǔ rèn gēng zuò,yǐn shuǐ jī jī chōng dào liáng。
榛栗遍秋岭,旨蓄足冬藏。zhēn lì biàn qiū lǐng,zhǐ xù zú dōng cáng。
月上叱牛日入毕,营求易足本天性,耳目不移非外物。yuè shàng chì niú rì rù bì,yíng qiú yì zú běn tiān xìng,ěr mù bù yí fēi wài wù。
况闻畏法如畏虎,道路不遗门不拄。kuàng wén wèi fǎ rú wèi hǔ,dào lù bù yí mén bù zhǔ。
鸡豚日出散如烟,米粟年登贱于土。jī tún rì chū sàn rú yān,mǐ sù nián dēng jiàn yú tǔ。
我怜浑朴若可亲,岂有毒厉兴妖神。wǒ lián hún pǔ ruò kě qīn,qǐ yǒu dú lì xīng yāo shén。
由来仁化感木石,宜以礼义开真淳。yóu lái rén huà gǎn mù shí,yí yǐ lǐ yì kāi zhēn chún。
君不见铜场恶溪流赤水,八月禾花瘴烟起。jūn bù jiàn tóng chǎng è xī liú chì shuǐ,bā yuè hé huā zhàng yān qǐ。
只言北客少生还,宁信土人长不死。zhǐ yán běi kè shǎo shēng hái,níng xìn tǔ rén zhǎng bù sǐ。
我歌翁源行,听者莫伤情。wǒ gē wēng yuán xíng,tīng zhě mò shāng qíng。
丈夫正气易水土,薄俗可敦浑可清。zhàng fū zhèng qì yì shuǐ tǔ,báo sú kě dūn hún kě qīng。
便骑黄犊入山去,闲与洞民歌太平。biàn qí huáng dú rù shān qù,xián yǔ dòng mín gē tài píng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

白头翁

刘崧

黄茅赤嶂岸西东,急雪南飞逐北风。huáng máo chì zhàng àn xī dōng,jí xuě nán fēi zhú běi fēng。
却转长滩二十里,舟人遥指白头翁。què zhuǎn zhǎng tān èr shí lǐ,zhōu rén yáo zhǐ bái tóu wēng。

题许侯藏临江杨万户所燕饯诗后

刘崧

贰守分符出大邦,将军开宴俯清江。èr shǒu fēn fú chū dà bāng,jiāng jūn kāi yàn fǔ qīng jiāng。
玉壶旧赏今何处,锦轴新题故满窗。yù hú jiù shǎng jīn hé chù,jǐn zhóu xīn tí gù mǎn chuāng。

题许侯藏临江杨万户所燕饯诗后

刘崧

山城过雨净泥沙,官马侵星早趁衙。shān chéng guò yǔ jìng ní shā,guān mǎ qīn xīng zǎo chèn yá。
讼牒不来惊日永,秋云亭下看飞花。sòng dié bù lái jīng rì yǒng,qiū yún tíng xià kàn fēi huā。

题竹石图

刘崧

石上晴云故不飞,萧萧空翠湿人衣。shí shàng qíng yún gù bù fēi,xiāo xiāo kōng cuì shī rén yī。
湘娥未解临江佩,西望苍梧何日归。xiāng é wèi jiě lín jiāng pèi,xī wàng cāng wú hé rì guī。

题青山白云图

刘崧

石林烟雾冷冥冥,一舸西风过洞庭。shí lín yān wù lěng míng míng,yī gě xī fēng guò dòng tíng。
日暮白云飞去后,江南无数乱山青。rì mù bái yún fēi qù hòu,jiāng nán wú shù luàn shān qīng。

题笋蕨图

刘崧

西林新笋各已长,南冈蕨芽生紫芒。xī lín xīn sǔn gè yǐ zhǎng,nán gāng jué yá shēng zǐ máng。
何人采掇欲满眼,开卷忽闻春雨香。hé rén cǎi duō yù mǎn yǎn,kāi juǎn hū wén chūn yǔ xiāng。

题琴士艾如兰照

刘崧

独抱瑶琴下翠微,竹皮冠子芰荷衣。dú bào yáo qín xià cuì wēi,zhú pí guān zi jì hé yī。
梧桐枝上秋风起,弹到清商第几徽。wú tóng zhī shàng qiū fēng qǐ,dàn dào qīng shāng dì jǐ huī。

题枯木竹石

刘崧

霜露萧森秋气凝,千章老干屹崚嶒。shuāng lù xiāo sēn qiū qì níng,qiān zhāng lǎo gàn yì léng céng。
深林日落行人少,时有猿猱抱紫藤。shēn lín rì luò xíng rén shǎo,shí yǒu yuán náo bào zǐ téng。

题枯木竹石

刘崧

老节盘回气不伸,苍苔过雨欲生鳞。lǎo jié pán huí qì bù shēn,cāng tái guò yǔ yù shēng lín。
山中樵客寻常见,谁与图形献梓人。shān zhōng qiáo kè xún cháng jiàn,shuí yǔ tú xíng xiàn zǐ rén。

题枯木竹石

刘崧

曾听楚人歌竹枝,横江秋静月明时。céng tīng chǔ rén gē zhú zhī,héng jiāng qiū jìng yuè míng shí。
只今漂泊春风里,绿满南园总不知。zhǐ jīn piāo pō chūn fēng lǐ,lǜ mǎn nán yuán zǒng bù zhī。

题枯木竹石

刘崧

木叶欲脱天雨霜,竹枝乍低风已凉。mù yè yù tuō tiān yǔ shuāng,zhú zhī zhà dī fēng yǐ liáng。
三湘落日流波白,行子系船思故乡。sān xiāng luò rì liú bō bái,xíng zi xì chuán sī gù xiāng。

题枯木竹石

刘崧

平沙竹树晚毵毵,楚客维舟近峡南。píng shā zhú shù wǎn sān sān,chǔ kè wéi zhōu jìn xiá nán。
忽忆微云将雨过,满林秋色照江潭。hū yì wēi yún jiāng yǔ guò,mǎn lín qiū sè zhào jiāng tán。

同夫尝大醉过予斋壁作枯竹一枝仍题曰与吾子高扫尘而去戏答一绝

刘崧

郑公大醉仍能画,雪壁霜枝故有神。zhèng gōng dà zuì réng néng huà,xuě bì shuāng zhī gù yǒu shén。
赖得山斋清似水,不妨无叶自无尘。lài dé shān zhāi qīng shì shuǐ,bù fáng wú yè zì wú chén。

题竹石图赠陈仲实之南安

刘崧

写得幽窗竹石图,琅玕青碧间珊瑚。xiě dé yōu chuāng zhú shí tú,láng gān qīng bì jiān shān hú。
明朝却度南关去,何处榕阴听鹧鸪。míng cháo què dù nán guān qù,hé chù róng yīn tīng zhè gū。

题木石图

刘崧

帝子吹箫不可闻,高河凉月白纷纷。dì zi chuī xiāo bù kě wén,gāo hé liáng yuè bái fēn fēn。
灵槎天上归来晚,独倚支机看海云。líng chá tiān shàng guī lái wǎn,dú yǐ zhī jī kàn hǎi yún。