古诗词

翁源行

刘崧

大蜡岭,小蜡岭,东南相望两尖顶。dà là lǐng,xiǎo là lǐng,dōng nán xiāng wàng liǎng jiān dǐng。
千崖无人野蕉绿,一涧缘山石泉冷。qiān yá wú rén yě jiāo lǜ,yī jiàn yuán shān shí quán lěng。
伊谁置县当僻源,井邑人废馀荒村。yī shuí zhì xiàn dāng pì yuán,jǐng yì rén fèi yú huāng cūn。
后来分隶曲江县,偏与豹狼生子孙。hòu lái fēn lì qū jiāng xiàn,piān yǔ bào láng shēng zi sūn。
荒山亘连二百里,六寨獠兵连岁起。huāng shān gèn lián èr bǎi lǐ,liù zhài liáo bīng lián suì qǐ。
韶州号令不知闻,势力凭凌自倾傂。sháo zhōu hào lìng bù zhī wén,shì lì píng líng zì qīng zhì。
一从洪武初设官,路启旌旗笳鼓喧。yī cóng hóng wǔ chū shè guān,lù qǐ jīng qí jiā gǔ xuān。
莲塘镇里立廨宇,父老欢呼来聚看。lián táng zhèn lǐ lì xiè yǔ,fù lǎo huān hū lái jù kàn。
往时养马如养牛,腾踔山谷夸豪酋。wǎng shí yǎng mǎ rú yǎng niú,téng chuō shān gǔ kuā háo qiú。
只今买牛还卖马,弃掷弓刀事耕稼。zhǐ jīn mǎi niú hái mài mǎ,qì zhì gōng dāo shì gēng jià。
今年我从英德来,攀岩历壑何艰哉。jīn nián wǒ cóng yīng dé lái,pān yán lì hè hé jiān zāi。
路穷蒲岭见空豁,白昼阴霾浑不开。lù qióng pú lǐng jiàn kōng huō,bái zhòu yīn mái hún bù kāi。
阴风鬼号荒古道,嗟尔遗民真再造。yīn fēng guǐ hào huāng gǔ dào,jiē ěr yí mín zhēn zài zào。
男不事诗书,女不理蚕桑。nán bù shì shī shū,nǚ bù lǐ cán sāng。
草衣蕉布无冬夏,蓬首垢足畏客如麇獐。cǎo yī jiāo bù wú dōng xià,péng shǒu gòu zú wèi kè rú jūn zhāng。
食储岁饱一千户,馀四百石输官粮。shí chǔ suì bǎo yī qiān hù,yú sì bǎi shí shū guān liáng。
自言老死不出乡,官事不生衣食强。zì yán lǎo sǐ bù chū xiāng,guān shì bù shēng yī shí qiáng。
三朝作社共杀牲,十室纳稼同囷仓。sān cháo zuò shè gòng shā shēng,shí shì nà jià tóng qūn cāng。
开畬烧土任耕作,引水激机舂稻粱。kāi shē shāo tǔ rèn gēng zuò,yǐn shuǐ jī jī chōng dào liáng。
榛栗遍秋岭,旨蓄足冬藏。zhēn lì biàn qiū lǐng,zhǐ xù zú dōng cáng。
月上叱牛日入毕,营求易足本天性,耳目不移非外物。yuè shàng chì niú rì rù bì,yíng qiú yì zú běn tiān xìng,ěr mù bù yí fēi wài wù。
况闻畏法如畏虎,道路不遗门不拄。kuàng wén wèi fǎ rú wèi hǔ,dào lù bù yí mén bù zhǔ。
鸡豚日出散如烟,米粟年登贱于土。jī tún rì chū sàn rú yān,mǐ sù nián dēng jiàn yú tǔ。
我怜浑朴若可亲,岂有毒厉兴妖神。wǒ lián hún pǔ ruò kě qīn,qǐ yǒu dú lì xīng yāo shén。
由来仁化感木石,宜以礼义开真淳。yóu lái rén huà gǎn mù shí,yí yǐ lǐ yì kāi zhēn chún。
君不见铜场恶溪流赤水,八月禾花瘴烟起。jūn bù jiàn tóng chǎng è xī liú chì shuǐ,bā yuè hé huā zhàng yān qǐ。
只言北客少生还,宁信土人长不死。zhǐ yán běi kè shǎo shēng hái,níng xìn tǔ rén zhǎng bù sǐ。
我歌翁源行,听者莫伤情。wǒ gē wēng yuán xíng,tīng zhě mò shāng qíng。
丈夫正气易水土,薄俗可敦浑可清。zhàng fū zhèng qì yì shuǐ tǔ,báo sú kě dūn hún kě qīng。
便骑黄犊入山去,闲与洞民歌太平。biàn qí huáng dú rù shān qù,xián yǔ dòng mín gē tài píng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题欧阳氏仲元墨梅

刘崧

写梅近说欧阳氏,中有兰亭笔意存。xiě méi jìn shuō ōu yáng shì,zhōng yǒu lán tíng bǐ yì cún。
昨日张家亭上见,令人忘却水东村。zuó rì zhāng jiā tíng shàng jiàn,lìng rén wàng què shuǐ dōng cūn。

题梅图为万砯赋

刘崧

千载梅仙不可招,南昌宫观草萧萧。qiān zài méi xiān bù kě zhāo,nán chāng gōng guān cǎo xiāo xiāo。
岁寒图画今初见,依旧清风洒雪标。suì hán tú huà jīn chū jiàn,yī jiù qīng fēng sǎ xuě biāo。

登白石塘高峰三首

刘崧

西北群峰势最雄,云霞倒影落塘中。xī běi qún fēng shì zuì xióng,yún xiá dào yǐng luò táng zhōng。
几年却上岩前石,坐看匡山出日红。jǐ nián què shàng yán qián shí,zuò kàn kuāng shān chū rì hóng。

登白石塘高峰三首

刘崧

仙人手可接飞鸿,落日长天惨淡中。xiān rén shǒu kě jiē fēi hóng,luò rì zhǎng tiān cǎn dàn zhōng。
赣水直流三百里,越王台下却如弓。gàn shuǐ zhí liú sān bǎi lǐ,yuè wáng tái xià què rú gōng。

登白石塘高峰三首

刘崧

金华金华相望高,城中秋树见毫毛。jīn huá jīn huá xiāng wàng gāo,chéng zhōng qiū shù jiàn háo máo。
武山云气长来往,只驾仙人皮与陶。wǔ shān yún qì zhǎng lái wǎng,zhǐ jià xiān rén pí yǔ táo。

题萱草葵花图

刘崧

绿叶朱英春正稠,丹心何事复忘忧。lǜ yè zhū yīng chūn zhèng chóu,dān xīn hé shì fù wàng yōu。
西风别有葵花在,犹恋馀晖照暮秋。xī fēng bié yǒu kuí huā zài,yóu liàn yú huī zhào mù qiū。

题墨兰

刘崧

谁擢幽兰寘道傍,紫蕤绿叶迥苍苍。shuí zhuó yōu lán zhì dào bàng,zǐ ruí lǜ yè jiǒng cāng cāng。
托根不是浑无地,已分真心到苑香。tuō gēn bù shì hún wú dì,yǐ fēn zhēn xīn dào yuàn xiāng。

题文溪道院四首

刘崧

白石苍苔一径荒,鸟啼仙馆落花香。bái shí cāng tái yī jìng huāng,niǎo tí xiān guǎn luò huā xiāng。
新来抽得西林笋,更比琅玕数尺长。xīn lái chōu dé xī lín sǔn,gèng bǐ láng gān shù chǐ zhǎng。

题文溪道院四首

刘崧

雨过池南绿涨肥,水沉香袅午风微。yǔ guò chí nán lǜ zhǎng féi,shuǐ chén xiāng niǎo wǔ fēng wēi。
闲来自拾青松子,惊起梢头独鹤飞。xián lái zì shí qīng sōng zi,jīng qǐ shāo tóu dú hè fēi。

题文溪道院四首

刘崧

桂花风定暮云闲,夜静江声鹤未还。guì huā fēng dìng mù yún xián,yè jìng jiāng shēng hè wèi hái。
天上月明秋似水,时闻玉佩出松关。tiān shàng yuè míng qiū shì shuǐ,shí wén yù pèi chū sōng guān。

题文溪道院四首

刘崧

门对龙湾雪未消,乱山寒日思迢迢。mén duì lóng wān xuě wèi xiāo,luàn shān hán rì sī tiáo tiáo。
道人神气如春酒,自倚梅花品玉箫。dào rén shén qì rú chūn jiǔ,zì yǐ méi huā pǐn yù xiāo。

题散兰图花叶狼藉若采而弃之者有松枝竹叶杂之盖戏墨也进士刘仲炯以示余因为赋此

刘崧

曾向深山采蕙兰,佩纫未试忽春残。céng xiàng shēn shān cǎi huì lán,pèi rèn wèi shì hū chūn cán。
飘零亦有同心者,莫作寻常斗草看。piāo líng yì yǒu tóng xīn zhě,mò zuò xún cháng dòu cǎo kàn。

承王子与伯仲枉顾敝庐不果迎候奉次留题二首

刘崧

汛扫柴门出候君,春泥野草绿纷纷。xùn sǎo chái mén chū hòu jūn,chūn ní yě cǎo lǜ fēn fēn。
宁知夜半山阴雪,翻作江东日暮云。níng zhī yè bàn shān yīn xuě,fān zuò jiāng dōng rì mù yún。

承王子与伯仲枉顾敝庐不果迎候奉次留题二首

刘崧

春日寻芳偶未回,不知江上故人来。chūn rì xún fāng ǒu wèi huí,bù zhī jiāng shàng gù rén lái。
归来惊见留题处,踏破林阴一片苔。guī lái jīng jiàn liú tí chù,tà pò lín yīn yī piàn tái。

偶阅胡思斋诗追忆故友范实夫李子翀

刘崧

曾共云边看晚晴,芙蓉峰下听滩声。céng gòng yún biān kàn wǎn qíng,fú róng fēng xià tīng tān shēng。
当时范李今何在,愁向诗中见姓名。dāng shí fàn lǐ jīn hé zài,chóu xiàng shī zhōng jiàn xìng míng。