古诗词

锦裹石行

刘崧

锦裹石,何苍苍,我行入封川,问之江上郎。jǐn guǒ shí,hé cāng cāng,wǒ xíng rù fēng chuān,wèn zhī jiāng shàng láng。
云昔有辩士,往说南越王。yún xī yǒu biàn shì,wǎng shuō nán yuè wáng。
道傍见山石,指天誓不忘。dào bàng jiàn shān shí,zhǐ tiān shì bù wàng。
谓苟得意归,不独衣锦还故乡,要使兹山之石同辉光。wèi gǒu dé yì guī,bù dú yī jǐn hái gù xiāng,yào shǐ zī shān zhī shí tóng huī guāng。
一朝缓颊下南荒,车马千驷金满装。yī cháo huǎn jiá xià nán huāng,chē mǎ qiān sì jīn mǎn zhuāng。
便令制锦百万匹,尽裹山石荣铺张。biàn lìng zhì jǐn bǎi wàn pǐ,jǐn guǒ shān shí róng pù zhāng。
至今岩阿草木昭煌煌,兽不得憩鸟不敢翔。zhì jīn yán ā cǎo mù zhāo huáng huáng,shòu bù dé qì niǎo bù gǎn xiáng。
烂然云霞彩,下照江中央。làn rán yún xiá cǎi,xià zhào jiāng zhōng yāng。
我欲登其巅,窥海略扶桑。wǒ yù dēng qí diān,kuī hǎi lüè fú sāng。
掇此五色文,献之紫虚皇。duō cǐ wǔ sè wén,xiàn zhī zǐ xū huáng。
有志愿莫遂,却立增慨慷。yǒu zhì yuàn mò suì,què lì zēng kǎi kāng。
吾闻陆贾去汉室,乃有贾生流涕论帝傍。wú wén lù jiǎ qù hàn shì,nǎi yǒu jiǎ shēng liú tì lùn dì bàng。
惜此文绣被屋墙,丈夫未遇焉可量。xī cǐ wén xiù bèi wū qiáng,zhàng fū wèi yù yān kě liàng。
衣或带索食秕糠,偶然会遇亦其常。yī huò dài suǒ shí bǐ kāng,ǒu rán huì yù yì qí cháng。
奈何暴殄恣所偿,胡不衣被沾四方。nài hé bào tiǎn zì suǒ cháng,hú bù yī bèi zhān sì fāng。
不曰爰居徒劳铿锵,匪悼尔石兮惟狂之伤。bù yuē yuán jū tú láo kēng qiāng,fěi dào ěr shí xī wéi kuáng zhī shāng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

胡思斋游武山寄松花一枝古诗一首赋此奉酬

刘崧

西华绝顶远人群,还有松花结紫氛。xī huá jué dǐng yuǎn rén qún,hái yǒu sōng huā jié zǐ fēn。
昨日寄来犹带雨,清晨把玩欲生云。zuó rì jì lái yóu dài yǔ,qīng chén bǎ wán yù shēng yún。
品题秀句惊初见,服食仙方恐未闻。pǐn tí xiù jù jīng chū jiàn,fú shí xiān fāng kǒng wèi wén。
即遣穿岩收绛雪,茯苓同煮定期君。jí qiǎn chuān yán shōu jiàng xuě,fú líng tóng zhǔ dìng qī jūn。

和答舍弟子彦自雩都寄诗并喜性举乱后归自殊乡

刘崧

春暮书回百感生,残年送别最关情。chūn mù shū huí bǎi gǎn shēng,cán nián sòng bié zuì guān qíng。
云飞远道千峰暗,花落深林独树明。yún fēi yuǎn dào qiān fēng àn,huā luò shēn lín dú shù míng。
苜蓿久荒良骥病,稻粱未足旅鸿惊。mù xu jiǔ huāng liáng jì bìng,dào liáng wèi zú lǚ hóng jīng。
遥怜稚子生还日,不得相从咏北征。yáo lián zhì zi shēng hái rì,bù dé xiāng cóng yǒng běi zhēng。

寄萧文学

刘崧

故人意气眼中稀,长忆相寻扣竹扉。gù rén yì qì yǎn zhōng xī,zhǎng yì xiāng xún kòu zhú fēi。
林下扫花留客坐,溪边折柳贯鱼归。lín xià sǎo huā liú kè zuò,xī biān zhé liǔ guàn yú guī。
诗题锦轴联珠润,酒注山瓢泛玉肥。shī tí jǐn zhóu lián zhū rùn,jiǔ zhù shān piáo fàn yù féi。
十里秦青塘上路,醉歌犹拟踏斜晖。shí lǐ qín qīng táng shàng lù,zuì gē yóu nǐ tà xié huī。

奉寄周思忠其先丞相益国公于余六世从祖常德府君为同年进士凡志铭哀挽及倡和诗文概见于周氏所藏遗书当时尝录以归遭乱逸去因再请于思忠必有以相慰答也思忠有弟思廉极相友爱余往来城中尝寓其书舍云

刘崧

皎皎周郎玉雪妍,由来相裔故多贤。jiǎo jiǎo zhōu láng yù xuě yán,yóu lái xiāng yì gù duō xián。
家藏文字三千卷,市隐才名四十年。jiā cáng wén zì sān qiān juǎn,shì yǐn cái míng sì shí nián。
当户蓬蒿深过雨,满庭荆树艳晴烟。dāng hù péng hāo shēn guò yǔ,mǎn tíng jīng shù yàn qíng yān。
向来对酒题诗处,尚想虚庭一榻悬。xiàng lái duì jiǔ tí shī chù,shàng xiǎng xū tíng yī tà xuán。

奉寄周思忠其先丞相益国公于余六世从祖常德府君为同年进士凡志铭哀挽及倡和诗文概见于周氏所藏遗书当时尝录以归遭乱逸去因再请于思忠必有以相慰答也思忠有弟思廉极相友爱余往来城中尝寓其书舍云

刘崧

益国勋名盖世贤,昔人寂寂记同年。yì guó xūn míng gài shì xián,xī rén jì jì jì tóng nián。
死生阔绝宁多托,文字牵连幸可传。sǐ shēng kuò jué níng duō tuō,wén zì qiān lián xìng kě chuán。
珠浦荒丘馀草莽,武陵流水隔神仙。zhū pǔ huāng qiū yú cǎo mǎng,wǔ líng liú shuǐ gé shén xiān。
乱来旧录惭飘落,烦与题封寄数篇。luàn lái jiù lù cán piāo luò,fán yǔ tí fēng jì shù piān。

过武溪江南吊故人刘仲美墓

刘崧

惆怅江南土一坏,斯人地上不胜忧。chóu chàng jiāng nán tǔ yī huài,sī rén dì shàng bù shèng yōu。
为亲奉檄嗟无及,忍病吟诗死未休。wèi qīn fèng xí jiē wú jí,rěn bìng yín shī sǐ wèi xiū。
泽国风尘行处晚,海云烟雨梦中秋。zé guó fēng chén xíng chù wǎn,hǎi yún yān yǔ mèng zhōng qiū。
故人题碣知何日,即恐荒漫失故丘。gù rén tí jié zhī hé rì,jí kǒng huāng màn shī gù qiū。

闻莺

刘崧

南溪乔木三千尺,叶底黄鹂四五声。nán xī qiáo mù sān qiān chǐ,yè dǐ huáng lí sì wǔ shēng。
公子多情休挟弹,佳人注意漫调笙。gōng zi duō qíng xiū xié dàn,jiā rén zhù yì màn diào shēng。
乍辞谷口低寒雨,更驻花梢弄晚晴。zhà cí gǔ kǒu dī hán yǔ,gèng zhù huā shāo nòng wǎn qíng。
何日箫韶杂鸣凤,龙池柳色满瑶京。hé rì xiāo sháo zá míng fèng,lóng chí liǔ sè mǎn yáo jīng。

武山下夜宿同萧子所分韵得云字

刘崧

四月十日晚逢君,落花满地翠纷纷。sì yuè shí rì wǎn féng jūn,luò huā mǎn dì cuì fēn fēn。
水流丹壑向千里,月上青天无片云。shuǐ liú dān hè xiàng qiān lǐ,yuè shàng qīng tiān wú piàn yún。
典衣沽酒惜春尽,刻烛题诗愁夜分。diǎn yī gū jiǔ xī chūn jǐn,kè zhú tí shī chóu yè fēn。
终然聚散安可极,淮海冥冥孤鹤群。zhōng rán jù sàn ān kě jí,huái hǎi míng míng gū hè qún。

题螺川秋望图寄周思忠

刘崧

水东之山千万重,西岸亦有云腾峰。shuǐ dōng zhī shān qiān wàn zhòng,xī àn yì yǒu yún téng fēng。
望中不尽伤秋兴,尘外永怀高世踪。wàng zhōng bù jǐn shāng qiū xīng,chén wài yǒng huái gāo shì zōng。
古寺垣墙深薜荔,平原台榭隐芙蓉。gǔ sì yuán qiáng shēn bì lì,píng yuán tái xiè yǐn fú róng。
何处还寻读书舍,时闻琴奏出云松。hé chù hái xún dú shū shě,shí wén qín zòu chū yún sōng。

汪陂馆中赠萧子仪

刘崧

北岩虚馆少经过,之子能来逸兴多。běi yán xū guǎn shǎo jīng guò,zhī zi néng lái yì xīng duō。
满袖新诗看不厌,当筵短剑醉还歌。mǎn xiù xīn shī kàn bù yàn,dāng yán duǎn jiàn zuì hái gē。
落花深巷愁春雨,细柳回塘泛夕波。luò huā shēn xiàng chóu chūn yǔ,xì liǔ huí táng fàn xī bō。
好在读书丛竹下,题诗频遣慰蹉跎。hǎo zài dú shū cóng zhú xià,tí shī pín qiǎn wèi cuō tuó。

六月自汪陂闻警登武山宿云峰寺余弟子野有诗依韵述怀

刘崧

西上云峰一振衣,烟林风磴转稀微。xī shàng yún fēng yī zhèn yī,yān lín fēng dèng zhuǎn xī wēi。
岩前虎出日欲落,洞口龙眠云乍归。yán qián hǔ chū rì yù luò,dòng kǒu lóng mián yún zhà guī。
秋意又催南国雁,客怀长恋北山薇。qiū yì yòu cuī nán guó yàn,kè huái zhǎng liàn běi shān wēi。
凄凉不寐愁烽火,洒洒飞泉近竹扉。qī liáng bù mèi chóu fēng huǒ,sǎ sǎ fēi quán jìn zhú fēi。

游观山寺观山谷太史留题诗刻

刘崧

白石塘西涉涧埼,赤栏桥外转逶迤。bái shí táng xī shè jiàn qí,chì lán qiáo wài zhuǎn wēi yí。
洞门流水千年在,古殿阴风六月吹。dòng mén liú shuǐ qiān nián zài,gǔ diàn yīn fēng liù yuè chuī。
叶暗乌巢秋哺早,泉流蛙坎夜鸣迟。yè àn wū cháo qiū bǔ zǎo,quán liú wā kǎn yè míng chí。
金银夜气谁能识,光采空遗太史诗。jīn yín yè qì shuí néng shí,guāng cǎi kōng yí tài shǐ shī。

题萧氏竹所

刘崧

故人已上青云路,旧隐犹怀翠竹林。gù rén yǐ shàng qīng yún lù,jiù yǐn yóu huái cuì zhú lín。
碧筱团沙秋漠漠,苍根抱石午阴阴。bì xiǎo tuán shā qiū mò mò,cāng gēn bào shí wǔ yīn yīn。
论兵幕近闲看剑,留客筵深静听琴。lùn bīng mù jìn xián kàn jiàn,liú kè yán shēn jìng tīng qín。
拟乞长竿钓鳌去,高槎云海思沉沉。nǐ qǐ zhǎng gān diào áo qù,gāo chá yún hǎi sī chén chén。

余弟子彦归自雩阳程尹幕中承寄墨桧画轴并题以诗其尚友高致可嘉因赋以答谢之

刘崧

雩阳政诵蔼如泉,犹觉高风早爱贤。yú yáng zhèng sòng ǎi rú quán,yóu jué gāo fēng zǎo ài xián。
彩轴远烦千里寄,银钩惊见一诗传。cǎi zhóu yuǎn fán qiān lǐ jì,yín gōu jīng jiàn yī shī chuán。
池边洗墨云生石,花底鸣琴月照弦。chí biān xǐ mò yún shēng shí,huā dǐ míng qín yuè zhào xián。
坐想才名嗟濩落,愁心先寄峡中船。zuò xiǎng cái míng jiē huò luò,chóu xīn xiān jì xiá zhōng chuán。

答刘诚本寄赠墨桧色竹二轴

刘崧

惨惨墨株龙首蜷,离离翠竹凤毛鲜。cǎn cǎn mò zhū lóng shǒu quán,lí lí cuì zhú fèng máo xiān。
一时妙笔能兼致,千古清风有永传。yī shí miào bǐ néng jiān zhì,qiān gǔ qīng fēng yǒu yǒng chuán。
沧海钓鳌谁是客,银河载石故能仙。cāng hǎi diào áo shuí shì kè,yín hé zài shí gù néng xiān。
相思无那濠梁兴,却望空山忆往年。xiāng sī wú nà háo liáng xīng,què wàng kōng shān yì wǎng nián。