古诗词

赵江宁鸣玉为余写武山云气图赋此奉酬

刘崧

赵江宁,才且清,烱如白露凝金茎。zhào jiāng níng,cái qiě qīng,jiǒng rú bái lù níng jīn jīng。
鸣弦佐政重京邑,潇洒独怀遗世情。míng xián zuǒ zhèng zhòng jīng yì,xiāo sǎ dú huái yí shì qíng。
人言江宁好文彩,越土王孙著前代。rén yán jiāng níng hǎo wén cǎi,yuè tǔ wáng sūn zhù qián dài。
乃翁旧图八骏马,电影风行破云海。nǎi wēng jiù tú bā jùn mǎ,diàn yǐng fēng xíng pò yún hǎi。
江宁好画水与山,意比八骏尤高闲。jiāng níng hǎo huà shuǐ yǔ shān,yì bǐ bā jùn yóu gāo xián。
近追高公远董氏,神气正在苍茫间。jìn zhuī gāo gōng yuǎn dǒng shì,shén qì zhèng zài cāng máng jiān。
伯兄侍郎我同事,邂逅兵曹见高致。bó xiōng shì láng wǒ tóng shì,xiè hòu bīng cáo jiàn gāo zhì。
偶携雪楮问乡山,便写嵯峨出云势。ǒu xié xuě chǔ wèn xiāng shān,biàn xiě cuó é chū yún shì。
朝怀武山景,暮看武山图。cháo huái wǔ shān jǐng,mù kàn wǔ shān tú。
披林指涧忆所历,云中似有人相呼。pī lín zhǐ jiàn yì suǒ lì,yún zhōng shì yǒu rén xiāng hū。
我昔游山时,秋风落松子。wǒ xī yóu shān shí,qiū fēng luò sōng zi。
泉泻洞门青,霞翻石屏紫。quán xiè dòng mén qīng,xiá fān shí píng zǐ。
北岩千丈高且虚,骑虎曾到仙人居。běi yán qiān zhàng gāo qiě xū,qí hǔ céng dào xiān rén jū。
菖蒲石上看残弈,柿叶林中闻读书。chāng pú shí shàng kàn cán yì,shì yè lín zhōng wén dú shū。
一从南京来,奔走愧尘鞅。yī cóng nán jīng lái,bēn zǒu kuì chén yāng。
钟山只在城东北,日日见之未能往。zhōng shān zhǐ zài chéng dōng běi,rì rì jiàn zhī wèi néng wǎng。
都门杨柳青入云,黄莺乱啼终日闻。dōu mén yáng liǔ qīng rù yún,huáng yīng luàn tí zhōng rì wén。
秦淮楼高花似锦,安得烂醉江宁君。qín huái lóu gāo huā shì jǐn,ān dé làn zuì jiāng níng jūn。
江宁欲别当奈何,乘兴更与挥云萝。jiāng níng yù bié dāng nài hé,chéng xīng gèng yǔ huī yún luó。
他年载酒鉴湖上,却唱武山归隐歌。tā nián zài jiǔ jiàn hú shàng,què chàng wǔ shān guī yǐn gē。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

将至徐州见人种树者

刘崧

舟下徐洪冻已开,故园远在赣江隈。zhōu xià xú hóng dòng yǐ kāi,gù yuán yuǎn zài gàn jiāng wēi。
家家春近栽杨柳,江上行人且未回。jiā jiā chūn jìn zāi yáng liǔ,jiāng shàng xíng rén qiě wèi huí。

臈月十五日夜徐州洪对月

刘崧

徐州洪上月团团,浪打孤舟客影寒。xú zhōu hóng shàng yuè tuán tuán,làng dǎ gū zhōu kè yǐng hán。
料得人家今夕语,一年十二度相看。liào dé rén jiā jīn xī yǔ,yī nián shí èr dù xiāng kàn。

泊徐州洪乡人有携酒相饷者喜而赋此

刘崧

碧瓮盛来琥珀光,感君远意不能忘。bì wèng shèng lái hǔ pò guāng,gǎn jūn yuǎn yì bù néng wàng。
情知岁近归期远,且对尊前说故乡。qíng zhī suì jìn guī qī yuǎn,qiě duì zūn qián shuō gù xiāng。

雪中见鸳鸯感赋

刘崧

白头鸳鸯飞且号,双双冲雪下江皋。bái tóu yuān yāng fēi qiě hào,shuāng shuāng chōng xuě xià jiāng gāo。
吴娃不省风波苦,只想花门绣羽毛。wú wá bù shěng fēng bō kǔ,zhǐ xiǎng huā mén xiù yǔ máo。

观凿冰捕鱼者

刘崧

湖淀野人工捕鱼,隔冰见鱼冰下居。hú diàn yě rén gōng bǔ yú,gé bīng jiàn yú bīng xià jū。
持斧凿冰刺鱼去,凿根团团井不如。chí fǔ záo bīng cì yú qù,záo gēn tuán tuán jǐng bù rú。

题关山秋霁图

刘崧

关门迢递通何处,野寺依稀记昔年。guān mén tiáo dì tōng hé chù,yě sì yī xī jì xī nián。
未拟炉峰看瀑布,直疑剑阁上青天。wèi nǐ lú fēng kàn pù bù,zhí yí jiàn gé shàng qīng tiān。

淮安舟中夜闻吴歌戏作二绝

刘崧

淮安城下霜月明,淮河船上唱歌声。huái ān chéng xià shuāng yuè míng,huái hé chuán shàng chàng gē shēng。
谁遣此歌今夜唱,声声却是怨郎行。shuí qiǎn cǐ gē jīn yè chàng,shēng shēng què shì yuàn láng xíng。

淮安舟中夜闻吴歌戏作二绝

刘崧

望郎归近怨郎行,一步闺门万里情。wàng láng guī jìn yuàn láng xíng,yī bù guī mén wàn lǐ qíng。
辛苦寄书河北去,人言却在武昌城。xīn kǔ jì shū hé běi qù,rén yán què zài wǔ chāng chéng。

由邳州入房村

刘崧

沙薄霜乾草不深,萧萧榆柳冷无阴。shā báo shuāng qián cǎo bù shēn,xiāo xiāo yú liǔ lěng wú yīn。
村园门巷皆鸡犬,比似江南少竹林。cūn yuán mén xiàng jiē jī quǎn,bǐ shì jiāng nán shǎo zhú lín。

由邳州入房村

刘崧

层冰两岸戏龙鳞,先放河心一道春。céng bīng liǎng àn xì lóng lín,xiān fàng hé xīn yī dào chūn。
借问驿船行得未,南京杨柳待归人。jiè wèn yì chuán xíng dé wèi,nán jīng yáng liǔ dài guī rén。

过南陆山中

刘崧

鸟过平原霜草齐,雉飞兔走各东西。niǎo guò píng yuán shuāng cǎo qí,zhì fēi tù zǒu gè dōng xī。
何由掣取腰间剑,细割肥鲜酒自携。hé yóu chè qǔ yāo jiān jiàn,xì gē féi xiān jiǔ zì xié。

马上望泰山口号

刘崧

古色苍寒倚太空,旁无附丽屹当中。gǔ sè cāng hán yǐ tài kōng,páng wú fù lì yì dāng zhōng。
要知独拄东南角,不是人间培塿雄。yào zhī dú zhǔ dōng nán jiǎo,bù shì rén jiān péi lǒu xióng。

入济南城

刘崧

步入齐城见石麟,荒凉莎草欲无春。bù rù qí chéng jiàn shí lín,huāng liáng shā cǎo yù wú chūn。
北风着意如相识,吹雪花来候远人。běi fēng zhe yì rú xiāng shí,chuī xuě huā lái hòu yuǎn rén。

凤村阻雪赠曲秀才

刘崧

欲度成山泛海槎,凤村夜半雪飞花。yù dù chéng shān fàn hǎi chá,fèng cūn yè bàn xuě fēi huā。
何由倒卷沧溟水,净洗扶桑看日华。hé yóu dào juǎn cāng míng shuǐ,jìng xǐ fú sāng kàn rì huá。

凤村阻雪赠曲秀才

刘崧

北海东逢曲秀才,凤皇闻到此山来。běi hǎi dōng féng qū xiù cái,fèng huáng wén dào cǐ shān lái。
春风好种梧桐树,早晚飞鸣上紫台。chūn fēng hǎo zhǒng wú tóng shù,zǎo wǎn fēi míng shàng zǐ tái。