古诗词

赵江宁鸣玉为余写武山云气图赋此奉酬

刘崧

赵江宁,才且清,烱如白露凝金茎。zhào jiāng níng,cái qiě qīng,jiǒng rú bái lù níng jīn jīng。
鸣弦佐政重京邑,潇洒独怀遗世情。míng xián zuǒ zhèng zhòng jīng yì,xiāo sǎ dú huái yí shì qíng。
人言江宁好文彩,越土王孙著前代。rén yán jiāng níng hǎo wén cǎi,yuè tǔ wáng sūn zhù qián dài。
乃翁旧图八骏马,电影风行破云海。nǎi wēng jiù tú bā jùn mǎ,diàn yǐng fēng xíng pò yún hǎi。
江宁好画水与山,意比八骏尤高闲。jiāng níng hǎo huà shuǐ yǔ shān,yì bǐ bā jùn yóu gāo xián。
近追高公远董氏,神气正在苍茫间。jìn zhuī gāo gōng yuǎn dǒng shì,shén qì zhèng zài cāng máng jiān。
伯兄侍郎我同事,邂逅兵曹见高致。bó xiōng shì láng wǒ tóng shì,xiè hòu bīng cáo jiàn gāo zhì。
偶携雪楮问乡山,便写嵯峨出云势。ǒu xié xuě chǔ wèn xiāng shān,biàn xiě cuó é chū yún shì。
朝怀武山景,暮看武山图。cháo huái wǔ shān jǐng,mù kàn wǔ shān tú。
披林指涧忆所历,云中似有人相呼。pī lín zhǐ jiàn yì suǒ lì,yún zhōng shì yǒu rén xiāng hū。
我昔游山时,秋风落松子。wǒ xī yóu shān shí,qiū fēng luò sōng zi。
泉泻洞门青,霞翻石屏紫。quán xiè dòng mén qīng,xiá fān shí píng zǐ。
北岩千丈高且虚,骑虎曾到仙人居。běi yán qiān zhàng gāo qiě xū,qí hǔ céng dào xiān rén jū。
菖蒲石上看残弈,柿叶林中闻读书。chāng pú shí shàng kàn cán yì,shì yè lín zhōng wén dú shū。
一从南京来,奔走愧尘鞅。yī cóng nán jīng lái,bēn zǒu kuì chén yāng。
钟山只在城东北,日日见之未能往。zhōng shān zhǐ zài chéng dōng běi,rì rì jiàn zhī wèi néng wǎng。
都门杨柳青入云,黄莺乱啼终日闻。dōu mén yáng liǔ qīng rù yún,huáng yīng luàn tí zhōng rì wén。
秦淮楼高花似锦,安得烂醉江宁君。qín huái lóu gāo huā shì jǐn,ān dé làn zuì jiāng níng jūn。
江宁欲别当奈何,乘兴更与挥云萝。jiāng níng yù bié dāng nài hé,chéng xīng gèng yǔ huī yún luó。
他年载酒鉴湖上,却唱武山归隐歌。tā nián zài jiǔ jiàn hú shàng,què chàng wǔ shān guī yǐn gē。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题秋江小景

刘崧

秋水无波净落晖,汀沙云树转依微。qiū shuǐ wú bō jìng luò huī,tīng shā yún shù zhuǎn yī wēi。
望中一片潇湘意,无数征帆逐雁飞。wàng zhōng yī piàn xiāo xiāng yì,wú shù zhēng fān zhú yàn fēi。

题林下高士图为王存常赋

刘崧

渔竿书帙两忘机,手把琼箫坐石矶。yú gān shū zhì liǎng wàng jī,shǒu bǎ qióng xiāo zuò shí jī。
林下清风长日好,浮云何事满天飞。lín xià qīng fēng zhǎng rì hǎo,fú yún hé shì mǎn tiān fēi。

题枯枝幽禽图

刘崧

霜枝黄叶乱秋风,并立幽禽惨淡中。shuāng zhī huáng yè luàn qiū fēng,bìng lì yōu qín cǎn dàn zhōng。
长忆争飞春树里,绿衣深映杏花红。zhǎng yì zhēng fēi chūn shù lǐ,lǜ yī shēn yìng xìng huā hóng。

题君子忠孝图乃画竹与葵萱也

刘崧

攘攘风尘混屦冠,几人忠孝义心肝。rǎng rǎng fēng chén hùn jù guān,jǐ rén zhōng xiào yì xīn gān。
画师似有春秋笔,故写寻常草木看。huà shī shì yǒu chūn qiū bǐ,gù xiě xún cháng cǎo mù kàn。

夜宿丈溪道院喜赋和呈萧同知孙经历

刘崧

山雨初来一鸟啼,千村白雨动成畦。shān yǔ chū lái yī niǎo tí,qiān cūn bái yǔ dòng chéng qí。
何由得买双乌犊,乞取荒田自在犁。hé yóu dé mǎi shuāng wū dú,qǐ qǔ huāng tián zì zài lí。

夜宿丈溪道院喜赋和呈萧同知孙经历

刘崧

风竹林间绿笋竿,洞门白昼忽阴寒。fēng zhú lín jiān lǜ sǔn gān,dòng mén bái zhòu hū yīn hán。
仙人解唤雷行雨,却与玄都洗石坛。xiān rén jiě huàn léi xíng yǔ,què yǔ xuán dōu xǐ shí tán。

夜宿丈溪道院喜赋和呈萧同知孙经历

刘崧

春在青林野水滨,酒壶随处伴闲身。chūn zài qīng lín yě shuǐ bīn,jiǔ hú suí chù bàn xián shēn。
偶来仙馆题诗句,贪看桃花忘却秦。ǒu lái xiān guǎn tí shī jù,tān kàn táo huā wàng què qín。

题古木苍鹰图

刘崧

霜落石林寒影空,苍鹰敛翮向秋风。shuāng luò shí lín hán yǐng kōng,cāng yīng liǎn hé xiàng qiū fēng。
阴山狐兔肥堪煠,宁数将军射猎功。yīn shān hú tù féi kān zhá,níng shù jiāng jūn shè liè gōng。

题墨梅赠进士刘允恭

刘崧

江头千树发参差,得似披图见一枝。jiāng tóu qiān shù fā cān chà,dé shì pī tú jiàn yī zhī。
莫恨春风开较晚,苦心结实待明时。mò hèn chūn fēng kāi jiào wǎn,kǔ xīn jié shí dài míng shí。

题墨鹰

刘崧

秋山霜木冷萧骚,下有奔泉日怒号。qiū shān shuāng mù lěng xiāo sāo,xià yǒu bēn quán rì nù hào。
愁绝苍鹰浑不去,海门风起阵云高。chóu jué cāng yīng hún bù qù,hǎi mén fēng qǐ zhèn yún gāo。

题赵子深折牡丹图

刘崧

华清野鹿不曾来,孔雀屏深扇影开。huá qīng yě lù bù céng lái,kǒng què píng shēn shàn yǐng kāi。
九奏乐停春日午,绿衣初进紫霞杯。jiǔ zòu lè tíng chūn rì wǔ,lǜ yī chū jìn zǐ xiá bēi。

五月十五夜闻沔兵将上携家入黄塘州

刘崧

城鼓荒荒欲二更,邻家相唤月中行。chéng gǔ huāng huāng yù èr gèng,lín jiā xiāng huàn yuè zhōng xíng。
平田一路人如蚁,顾影萧条亦自惊。píng tián yī lù rén rú yǐ,gù yǐng xiāo tiáo yì zì jīng。

晚游兴福寺奉和从兄本泉韵

刘崧

童童飞盖出松萝,公子多情奈晚何。tóng tóng fēi gài chū sōng luó,gōng zi duō qíng nài wǎn hé。
滩下绿波浓似酒,月明更拟棹船歌。tān xià lǜ bō nóng shì jiǔ,yuè míng gèng nǐ zhào chuán gē。

过普觉寺访青原定上人不遇

刘崧

初闻伐竹登山去,复道烧香渡岭行。chū wén fá zhú dēng shān qù,fù dào shāo xiāng dù lǐng xíng。
晚入禅关浑不见,雨华堂上桧风清。wǎn rù chán guān hún bù jiàn,yǔ huá táng shàng guì fēng qīng。

闻闻子与池鱼为水所漂赋此以宽其意

刘崧

忽闻秋水发龙湾,野浪平翻竹沼间。hū wén qiū shuǐ fā lóng wān,yě làng píng fān zhú zhǎo jiān。
莫怪巨鱼罾不得,便随龙去若为攀。mò guài jù yú zēng bù dé,biàn suí lóng qù ruò wèi pān。