古诗词

题赤松山房歌为张思让赋

刘崧

吾闻古有赤松子,云是神农之雨师。wú wén gǔ yǒu chì sōng zi,yún shì shén nóng zhī yǔ shī。
后来留侯从之游,汗漫恍惚安可期。hòu lái liú hóu cóng zhī yóu,hàn màn huǎng hū ān kě qī。
金华北山秀且奇,或云仙人游于斯。jīn huá běi shān xiù qiě qí,huò yún xiān rén yóu yú sī。
盘云捎雾几千文,奔腾直下兰江湄。pán yún shāo wù jǐ qiān wén,bēn téng zhí xià lán jiāng méi。
兰江美人晰而颀,风骨不殊仙者姿。lán jiāng měi rén xī ér qí,fēng gǔ bù shū xiān zhě zī。
时来山中攀桂枝,架岩凿谷临湾埼。shí lái shān zhōng pān guì zhī,jià yán záo gǔ lín wān qí。
灵湫洞黑蟠蛟螭,流水下注为渊池。líng jiǎo dòng hēi pán jiāo chī,liú shuǐ xià zhù wèi yuān chí。
前开层峰出渺弥,丹霞浴海腾金支。qián kāi céng fēng chū miǎo mí,dān xiá yù hǎi téng jīn zhī。
云中老仙方颔颐,手携锦轴绿玉词。yún zhōng lǎo xiān fāng hàn yí,shǒu xié jǐn zhóu lǜ yù cí。
导以玉女载两旗,从东而来复西驰,欲近忽远不可追。dǎo yǐ yù nǚ zài liǎng qí,cóng dōng ér lái fù xī chí,yù jìn hū yuǎn bù kě zhuī。
千岩万壑绝人迹,但觉浩浩天风吹。qiān yán wàn hè jué rén jì,dàn jué hào hào tiān fēng chuī。
伫立却望成逶迤,回身太息冥所思。zhù lì què wàng chéng wēi yí,huí shēn tài xī míng suǒ sī。
左引紫霞觞,右弹冰玉丝。zuǒ yǐn zǐ xiá shāng,yòu dàn bīng yù sī。
山空月白秋似水,老鹤夜下要人骑。shān kōng yuè bái qiū shì shuǐ,lǎo hè yè xià yào rén qí。
问兹山房谁所为,留侯子孙非君谁。wèn zī shān fáng shuí suǒ wèi,liú hóu zi sūn fēi jūn shuí。
只今从军伤远离,万里幕府随旌麾。zhǐ jīn cóng jūn shāng yuǎn lí,wàn lǐ mù fǔ suí jīng huī。
燕山马上昨见之,山水秀色浮修眉,仙人之徒真不疑。yàn shān mǎ shàng zuó jiàn zhī,shān shuǐ xiù sè fú xiū méi,xiān rén zhī tú zhēn bù yí。
我惭渐老才力衰,何以报尔游仙诗。wǒ cán jiàn lǎo cái lì shuāi,hé yǐ bào ěr yóu xiān shī。
南望武山胡不归,山下亦有金华祠。nán wàng wǔ shān hú bù guī,shān xià yì yǒu jīn huá cí。
闻君佳致欲往随,便来南游拂云衣。wén jūn jiā zhì yù wǎng suí,biàn lái nán yóu fú yún yī。
憩青萝兮咏双溪,万一赤松寻不见,从君先访牧羊儿。qì qīng luó xī yǒng shuāng xī,wàn yī chì sōng xún bù jiàn,cóng jūn xiān fǎng mù yáng ér。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

为郭吟所题竹

刘崧

长丰隐者年八十,种竹满林皆老苍。zhǎng fēng yǐn zhě nián bā shí,zhǒng zhú mǎn lín jiē lǎo cāng。
莫将翠玉轻裁管,留取长竿钓渭阳。mò jiāng cuì yù qīng cái guǎn,liú qǔ zhǎng gān diào wèi yáng。

赋南园敧笋

刘崧

秾花嫩蕊各争春,乳燕鸣鸠亦恼人。nóng huā nèn ruǐ gè zhēng chūn,rǔ yàn míng jiū yì nǎo rén。
偃蹇南园敧竹笋,独依榛藋蔽闲身。yǎn jiǎn nán yuán jī zhú sǔn,dú yī zhēn diào bì xián shēn。

题伯衢扇

刘崧

华山收雨两江晴,夏竹屯云一径清。huá shān shōu yǔ liǎng jiāng qíng,xià zhú tún yún yī jìng qīng。
门外绿阴眠野鹿,隔帘时听打棋声。mén wài lǜ yīn mián yě lù,gé lián shí tīng dǎ qí shēng。

题扇画

刘崧

玉露凋伤赤岸枫,寒江月落雁呼风。yù lù diāo shāng chì àn fēng,hán jiāng yuè luò yàn hū fēng。
谁知茅屋荒山夜,亦有长吟抱膝翁。shuí zhī máo wū huāng shān yè,yì yǒu zhǎng yín bào xī wēng。

闻莺

刘崧

雾雨初晴万竹低,莺声仿佛度前溪。wù yǔ chū qíng wàn zhú dī,yīng shēng fǎng fú dù qián xī。
忽然飞去无人见,却在绿杨深处啼。hū rán fēi qù wú rén jiàn,què zài lǜ yáng shēn chù tí。

观禾川新涨

刘崧

胜乡三日雨如秋,两江新水拍山流。shèng xiāng sān rì yǔ rú qiū,liǎng jiāng xīn shuǐ pāi shān liú。
长杉短筏不敢下,怕有蛟龙乘夜游。zhǎng shān duǎn fá bù gǎn xià,pà yǒu jiāo lóng chéng yè yóu。

江上闻莺

刘崧

宣华西上是敖城,江水弓弯复镜平。xuān huá xī shàng shì áo chéng,jiāng shuǐ gōng wān fù jìng píng。
五月行人西岭下,满山青树只闻莺。wǔ yuè xíng rén xī lǐng xià,mǎn shān qīng shù zhǐ wén yīng。

谩题

刘崧

为谢高阳旧酒徒,相逢从此莫言酤。wèi xiè gāo yáng jiù jiǔ tú,xiāng féng cóng cǐ mò yán gū。
野鸟不知官禁苦,向人犹自说提壶。yě niǎo bù zhī guān jìn kǔ,xiàng rén yóu zì shuō tí hú。

松棚

刘崧

高架松棚荫绿苔,忽看片影上层台。gāo jià sōng péng yīn lǜ tái,hū kàn piàn yǐng shàng céng tái。
可缘畏日翻嫌月,并隔清光不入来。kě yuán wèi rì fān xián yuè,bìng gé qīng guāng bù rù lái。

湖上曲

刘崧

湖阴微雨裛新妆,隔浦风来水气香。hú yīn wēi yǔ yì xīn zhuāng,gé pǔ fēng lái shuǐ qì xiāng。
闲凭船舷不归去,绿荷花底看鸳鸯。xián píng chuán xián bù guī qù,lǜ hé huā dǐ kàn yuān yāng。

奉和吟所翁二首

刘崧

苍颜皓首一癯翁,谈笑衣冠有晋风。cāng yán hào shǒu yī qú wēng,tán xiào yī guān yǒu jìn fēng。
昨夜卷书灯下看,眼明犹自辨鱼虫。zuó yè juǎn shū dēng xià kàn,yǎn míng yóu zì biàn yú chóng。

奉和吟所翁二首

刘崧

林间净扫白云眠,萧散宁为外物怜。lín jiān jìng sǎo bái yún mián,xiāo sàn níng wèi wài wù lián。
自说东华年少梦,千金歌舞看花前。zì shuō dōng huá nián shǎo mèng,qiān jīn gē wǔ kàn huā qián。

湖上曲

刘崧

绿荷缭绕水为城,十里红云照眼明。lǜ hé liáo rào shuǐ wèi chéng,shí lǐ hóng yún zhào yǎn míng。
不知昨夜花开满,清晓船来不可行。bù zhī zuó yè huā kāi mǎn,qīng xiǎo chuán lái bù kě xíng。

湖上曲

刘崧

郎船夜傍隔溪云,清晓看花不见君。láng chuán yè bàng gé xī yún,qīng xiǎo kàn huā bù jiàn jūn。
自拨兰桡唱歌去,却嫌荷叶混罗裙。zì bō lán ráo chàng gē qù,què xián hé yè hùn luó qún。

湖上曲

刘崧

新莲乍出即昂头,叶底红菱不解浮。xīn lián zhà chū jí áng tóu,yè dǐ hóng líng bù jiě fú。
菱角沉泥终暗老,莲花落尽即漂流。líng jiǎo chén ní zhōng àn lǎo,lián huā luò jǐn jí piāo liú。