古诗词

闻山西杨使君孟载作霁雪轩于公署之东慨想高致兼怀旧别因风叙情有作奉寄

刘崧

使君清严重风纪,名是东吴旧才子。shǐ jūn qīng yán zhòng fēng jì,míng shì dōng wú jiù cái zi。
前年持节太行西,霆激霜飞二千里。qián nián chí jié tài xíng xī,tíng jī shuāng fēi èr qiān lǐ。
忆昔京阙初相逢,承诏作乐调笙镛。yì xī jīng quē chū xiāng féng,chéng zhào zuò lè diào shēng yōng。
彤闱椿树集鸾凤,画省秋水开芙蓉。tóng wéi chūn shù jí luán fèng,huà shěng qiū shuǐ kāi fú róng。
江西徵还入司马,天上兵曹动声价。jiāng xī zhēng hái rù sī mǎ,tiān shàng bīng cáo dòng shēng jià。
明光晓入奏封章,日射金茎露如泻。míng guāng xiǎo rù zòu fēng zhāng,rì shè jīn jīng lù rú xiè。
是时我从燕蓟来,下马重逢心眼开。shì shí wǒ cóng yàn jì lái,xià mǎ zhòng féng xīn yǎn kāi。
龙江风雨催去棹,不得倾倒黄金罍。lóng jiāng fēng yǔ cuī qù zhào,bù dé qīng dào huáng jīn léi。
驱车复渡黄河北,故旧飘零悲恻恻。qū chē fù dù huáng hé běi,gù jiù piāo líng bēi cè cè。
知君十月向并州,长日看云望山色。zhī jūn shí yuè xiàng bìng zhōu,zhǎng rì kàn yún wàng shān sè。
陈昂作者来汾河,锦轴远传佳制多。chén áng zuò zhě lái fén hé,jǐn zhóu yuǎn chuán jiā zhì duō。
横江醉骑白鹤下,爱尔黄鹤楼前歌。héng jiāng zuì qí bái hè xià,ài ěr huáng hè lóu qián gē。
古来富贵同湮没,老去才华眼中尽。gǔ lái fù guì tóng yān méi,lǎo qù cái huá yǎn zhōng jǐn。
当家词翰真不群,风雅孤鶱见秋隼。dāng jiā cí hàn zhēn bù qún,fēng yǎ gū xiān jiàn qiū sǔn。
北平九月霜草黄,大风吹沙人马僵。běi píng jiǔ yuè shuāng cǎo huáng,dà fēng chuī shā rén mǎ jiāng。
台前古柏八九树,乌鸟日夕争喧翔。tái qián gǔ bǎi bā jiǔ shù,wū niǎo rì xī zhēng xuān xiáng。
闻君官居最清绝,扫地开轩题霁雪。wén jūn guān jū zuì qīng jué,sǎo dì kāi xuān tí jì xuě。
一帘芳草凝清香,四座光辉揽明月。yī lián fāng cǎo níng qīng xiāng,sì zuò guāng huī lǎn míng yuè。
六出花开应复春,何因对酒咏清新。liù chū huā kāi yīng fù chūn,hé yīn duì jiǔ yǒng qīng xīn。
山阴夜半遥相忆,愁绝扁舟乘兴人。shān yīn yè bàn yáo xiāng yì,chóu jué biǎn zhōu chéng xīng rén。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

春日见豫樟落叶有感

刘崧

豫樟凝绿雪霜中,何事春来一转蓬。yù zhāng níng lǜ xuě shuāng zhōng,hé shì chūn lái yī zhuǎn péng。
自是新条更旧叶,不关摇落是东风。zì shì xīn tiáo gèng jiù yè,bù guān yáo luò shì dōng fēng。

题宣和墨禽

刘崧

君王无那汴宫春,八宝笺明墨羽新。jūn wáng wú nà biàn gōng chūn,bā bǎo jiān míng mò yǔ xīn。
寂寞金舆滦水外,绣禽杨柳入边尘。jì mò jīn yú luán shuǐ wài,xiù qín yáng liǔ rù biān chén。

金沙盛开

刘崧

金沙花发绕亭东,万朵笼松满障红。jīn shā huā fā rào tíng dōng,wàn duǒ lóng sōng mǎn zhàng hóng。
安得移樽唤歌舞,为君醉倒锦屏中。ān dé yí zūn huàn gē wǔ,wèi jūn zuì dào jǐn píng zhōng。

夜雨

刘崧

一夜山中听雨眠,重檐深院烛花偏。yī yè shān zhōng tīng yǔ mián,zhòng yán shēn yuàn zhú huā piān。
珠湖滩下水三尺,不知流却木兰船。zhū hú tān xià shuǐ sān chǐ,bù zhī liú què mù lán chuán。

寄罗惠卿

刘崧

园西翠韭千畦密,屋后红椒万本疏。yuán xī cuì jiǔ qiān qí mì,wū hòu hóng jiāo wàn běn shū。
日晏荷锄归未得,林风吹乱读残书。rì yàn hé chú guī wèi dé,lín fēng chuī luàn dú cán shū。

春夜论诗和王子让三首

刘崧

明年期看上林花,烽火中原起叹嗟。míng nián qī kàn shàng lín huā,fēng huǒ zhōng yuán qǐ tàn jiē。
旧业可堪沦草莽,高怀元不累尘沙。jiù yè kě kān lún cǎo mǎng,gāo huái yuán bù lèi chén shā。

春夜论诗和王子让三首

刘崧

江草青青江水生,故人相见总怜情。jiāng cǎo qīng qīng jiāng shuǐ shēng,gù rén xiāng jiàn zǒng lián qíng。
云来雨去青天里,一日阴晴几变更。yún lái yǔ qù qīng tiān lǐ,yī rì yīn qíng jǐ biàn gèng。

春夜论诗和王子让三首

刘崧

古今作者自联绵,白首穷愁也可怜。gǔ jīn zuò zhě zì lián mián,bái shǒu qióng chóu yě kě lián。
须信乾坤同照耀,肯教光景付流连。xū xìn qián kūn tóng zhào yào,kěn jiào guāng jǐng fù liú lián。

戏咏红锦帐

刘崧

红锦帐子薄于纱,四壁清风泛彩霞。hóng jǐn zhàng zi báo yú shā,sì bì qīng fēng fàn cǎi xiá。
昨夜月明春梦熟,误吹长笛入桃花。zuó yè yuè míng chūn mèng shú,wù chuī zhǎng dí rù táo huā。

偶见

刘崧

槐树阴阴雨满池,晚风滟滟绿生漪。huái shù yīn yīn yǔ mǎn chí,wǎn fēng yàn yàn lǜ shēng yī。
槎头出水才三尺,便有蜻蜓立许时。chá tóu chū shuǐ cái sān chǐ,biàn yǒu qīng tíng lì xǔ shí。

池上偶赋

刘崧

画栏碧树午阴斜,小扇微风拂帽纱。huà lán bì shù wǔ yīn xié,xiǎo shàn wēi fēng fú mào shā。
最怜一时春水绿,不教五月看荷花。zuì lián yī shí chūn shuǐ lǜ,bù jiào wǔ yuè kàn hé huā。

溪上晚眺

刘崧

槿花蓬门处处同,行人桥外各西东。jǐn huā péng mén chù chù tóng,xíng rén qiáo wài gè xī dōng。
荒原斜日牛羊下,一路西风蒴藋红。huāng yuán xié rì niú yáng xià,yī lù xī fēng shuò diào hóng。

珠湖

刘崧

珠湖湖里蚌生珠,野老传言定有无。zhū hú hú lǐ bàng shēng zhū,yě lǎo chuán yán dìng yǒu wú。
昨夜月明湖上望,一川寒色秀菰蒲。zuó yè yuè míng hú shàng wàng,yī chuān hán sè xiù gū pú。

初闻木樨

刘崧

老桂初开试一枝,吹香时有外人知。lǎo guì chū kāi shì yī zhī,chuī xiāng shí yǒu wài rén zhī。
深林尽日何当见,自是秋风不敢私。shēn lín jǐn rì hé dāng jiàn,zì shì qiū fēng bù gǎn sī。

初闻木樨

刘崧

连云长爱绿团团,一片清阴九夏寒。lián yún zhǎng ài lǜ tuán tuán,yī piàn qīng yīn jiǔ xià hán。
自有秋香三万斛,何人更向月中看。zì yǒu qiū xiāng sān wàn hú,hé rén gèng xiàng yuè zhōng kàn。