古诗词

游白沙庙歌

刘崧

青青芙蓉峰,可望不可招。qīng qīng fú róng fēng,kě wàng bù kě zhāo。
我本山中人,因之忆归樵。wǒ běn shān zhōng rén,yīn zhī yì guī qiáo。
朝朝看山五云上,划见长江落危嶂。cháo cháo kàn shān wǔ yún shàng,huà jiàn zhǎng jiāng luò wēi zhàng。
黄公滩险昔所闻,白沙祠古今谁访。huáng gōng tān xiǎn xī suǒ wén,bái shā cí gǔ jīn shuí fǎng。
乃有好奇卓越之孙郎,吊古往往探穷荒。nǎi yǒu hǎo qí zhuó yuè zhī sūn láng,diào gǔ wǎng wǎng tàn qióng huāng。
重怜沙下白云冢,为买江上秋风航。zhòng lián shā xià bái yún zhǒng,wèi mǎi jiāng shàng qiū fēng háng。
洑滩奔迅万马疾,凉雾吹霜石屏出。fú tān bēn xùn wàn mǎ jí,liáng wù chuī shuāng shí píng chū。
跻攀瓮口未分寸,倒截鱼梁已寻尺。jī pān wèng kǒu wèi fēn cùn,dào jié yú liáng yǐ xún chǐ。
长篙戛石铿有声,神潭在望难为情。zhǎng gāo jiá shí kēng yǒu shēng,shén tán zài wàng nán wèi qíng。
青天高悬鸿鹄远,落日下照鱼龙惊。qīng tiān gāo xuán hóng gǔ yuǎn,luò rì xià zhào yú lóng jīng。
童童青松枝,矫矫出云峤。tóng tóng qīng sōng zhī,jiǎo jiǎo chū yún jiào。
彩凤腾辉琐闼重,寒螭竦鬣觚棱峭。cǎi fèng téng huī suǒ tà zhòng,hán chī sǒng liè gū léng qiào。
舣舟祠下风摇摇,缆以垂蔓防惊漂。yǐ zhōu cí xià fēng yáo yáo,lǎn yǐ chuí màn fáng jīng piāo。
撞钟挝鼓告祭酒,纸灰飞雪寒飘萧。zhuàng zhōng wō gǔ gào jì jiǔ,zhǐ huī fēi xuě hán piāo xiāo。
玉冠双峨形貌古,蛛网虫丝閟灵户。yù guān shuāng é xíng mào gǔ,zhū wǎng chóng sī bì líng hù。
精灵尚想入梦寐,漂溺终能托墟墓。jīng líng shàng xiǎng rù mèng mèi,piāo nì zhōng néng tuō xū mù。
极知孝友天所藏,墨家孙子今何乡。jí zhī xiào yǒu tiān suǒ cáng,mò jiā sūn zi jīn hé xiāng。
山川有时出云雨,朝家自昔隆封王。shān chuān yǒu shí chū yún yǔ,cháo jiā zì xī lóng fēng wáng。
群鸦飞鸣日欲暮,天际微茫起烟雾。qún yā fēi míng rì yù mù,tiān jì wēi máng qǐ yān wù。
枫林竹树何萧飕,风佩霓旌自来去。fēng lín zhú shù hé xiāo sōu,fēng pèi ní jīng zì lái qù。
乱山四合如游龙,赣水百折争朝东。luàn shān sì hé rú yóu lóng,gàn shuǐ bǎi zhé zhēng cháo dōng。
渔郎敲火青苇外,贾客驾舶苍烟中。yú láng qiāo huǒ qīng wěi wài,jiǎ kè jià bó cāng yān zhōng。
长风送人下山址,猿狖悲号灵籁起。zhǎng fēng sòng rén xià shān zhǐ,yuán yòu bēi hào líng lài qǐ。
半痕明月上遥汀,一片青天入流水。bàn hén míng yuè shàng yáo tīng,yī piàn qīng tiān rù liú shuǐ。
流水不可极,夜色寒更深。liú shuǐ bù kě jí,yè sè hán gèng shēn。
船头酌酒船尾吟,鲤鱼馔列双黄金。chuán tóu zhuó jiǔ chuán wěi yín,lǐ yú zhuàn liè shuāng huáng jīn。
就中宾客皆豪俊,邹子神情更清夐。jiù zhōng bīn kè jiē háo jùn,zōu zi shén qíng gèng qīng xiòng。
掷帽狂歌不顾人,夺杯放饮先成醉。zhì mào kuáng gē bù gù rén,duó bēi fàng yǐn xiān chéng zuì。
人生会合自有时,此日不乐将奚为。rén shēng huì hé zì yǒu shí,cǐ rì bù lè jiāng xī wèi。
飞仙早传赤壁赋,锦袍更赋郎官诗。fēi xiān zǎo chuán chì bì fù,jǐn páo gèng fù láng guān shī。
津亭边,石盘路,归骑翩翩失来处。jīn tíng biān,shí pán lù,guī qí piān piān shī lái chù。
灯火低迷下远楼,星河璀璨飞寒露。dēng huǒ dī mí xià yuǎn lóu,xīng hé cuǐ càn fēi hán lù。
我有磊磈不尽之心怀,棹船载酒须重来。wǒ yǒu lěi wěi bù jǐn zhī xīn huái,zhào chuán zài jiǔ xū zhòng lái。
酒醒书閤梅花冷,月落江城画角哀。jiǔ xǐng shū gé méi huā lěng,yuè luò jiāng chéng huà jiǎo āi。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

雨坐下郛田舍阅案上道书

刘崧

临涧一茆亭,连山万竹青。lín jiàn yī máo tíng,lián shān wàn zhú qīng。
微风闲听鸟,细雨坐看经。wēi fēng xián tīng niǎo,xì yǔ zuò kàn jīng。
愤极思吴剑,饥来忆楚萍。fèn jí sī wú jiàn,jī lái yì chǔ píng。
野人能好客,犹足慰飘零。yě rén néng hǎo kè,yóu zú wèi piāo líng。

感事五首

刘崧

已闻新安破,复道富田围。yǐ wén xīn ān pò,fù dào fù tián wéi。
力抗犹隳逐,全收果是非。lì kàng yóu huī zhú,quán shōu guǒ shì fēi。
主将婴城急,居民在野稀。zhǔ jiāng yīng chéng jí,jū mín zài yě xī。
徒劳淦水上,羽檄夜频飞。tú láo gàn shuǐ shàng,yǔ xí yè pín fēi。

感事五首

刘崧

兵老匡山北,师移赣水滨。bīng lǎo kuāng shān běi,shī yí gàn shuǐ bīn。
一行宁助桀,三户或亡秦。yī xíng níng zhù jié,sān hù huò wáng qín。
气压长蛇阵,魂消战马尘。qì yā zhǎng shé zhèn,hún xiāo zhàn mǎ chén。
纷纷犹杀掠,谁与吊遗民。fēn fēn yóu shā lüè,shuí yǔ diào yí mín。

感事五首

刘崧

闻说虔兵下,前茅次九洲。wén shuō qián bīng xià,qián máo cì jiǔ zhōu。
一烽深照夜,群马飒惊秋。yī fēng shēn zhào yè,qún mǎ sà jīng qiū。
劲气方全蓄,沉机岂共谋。jìn qì fāng quán xù,chén jī qǐ gòng móu。
似传终左次,失喜敢忘忧。shì chuán zhōng zuǒ cì,shī xǐ gǎn wàng yōu。

感事五首

刘崧

主将何时出,行人此日归。zhǔ jiāng hé shí chū,xíng rén cǐ rì guī。
退盟惊左次,迎附识先机。tuì méng jīng zuǒ cì,yíng fù shí xiān jī。
四野何烦掠,孤城不再围。sì yě hé fán lüè,gū chéng bù zài wéi。
文山青万丈,回首一沾衣。wén shān qīng wàn zhàng,huí shǒu yī zhān yī。

感事五首

刘崧

义战今谁有,完师众所安。yì zhàn jīn shuí yǒu,wán shī zhòng suǒ ān。
从容隳巀嵲,谈笑却凶残。cóng róng huī jié niè,tán xiào què xiōng cán。
攘攘持牛酒,纷纷跃马鞍。rǎng rǎng chí niú jiǔ,fēn fēn yuè mǎ ān。
东南馀赤地,万一慰饥寒。dōng nán yú chì dì,wàn yī wèi jī hán。

晚兴次圭上人韵

刘崧

何地可幽寻,南方多翠岑。hé dì kě yōu xún,nán fāng duō cuì cén。
水流村涧远,树拥石门深。shuǐ liú cūn jiàn yuǎn,shù yōng shí mén shēn。
事感升沉迹,愁牵去住心。shì gǎn shēng chén jì,chóu qiān qù zhù xīn。
终然恋禅寂,十日坐林阴。zhōng rán liàn chán jì,shí rì zuò lín yīn。

离里良别寺僧则师

刘崧

羁旅谙空寂,高秋感去留。jī lǚ ān kōng jì,gāo qiū gǎn qù liú。
谁能弃妻子,世已换王侯。shuí néng qì qī zi,shì yǐ huàn wáng hóu。
故里肠朝断,荒山血夜流。gù lǐ cháng cháo duàn,huāng shān xuè yè liú。
敢违桑下戒,誓作海东游。gǎn wéi sāng xià jiè,shì zuò hǎi dōng yóu。

闻江上兵退挈家稍出村至三坳岭适从弟懋和亦自蓝田陂归同门久离喜遂复聚

刘崧

即返非吾计,相逢幸汝归。jí fǎn fēi wú jì,xiāng féng xìng rǔ guī。
山中茅屋在,江上故园非。shān zhōng máo wū zài,jiāng shàng gù yuán fēi。
泪应啼猿落,心随断雁飞。lèi yīng tí yuán luò,xīn suí duàn yàn fēi。
十年伤骨肉,飘散复相依。shí nián shāng gǔ ròu,piāo sàn fù xiāng yī。

悼女侄端

刘崧

已谓生还遂,谁知死病仇。yǐ wèi shēng hái suì,shuí zhī sǐ bìng chóu。
畏途携共远,故室返无由。wèi tú xié gòng yuǎn,gù shì fǎn wú yóu。
弄果啼时掷,遗䙀葬后收。nòng guǒ tí shí zhì,yí běng zàng hòu shōu。
重泉应见母,汝父正多忧。zhòng quán yīng jiàn mǔ,rǔ fù zhèng duō yōu。

谢李克贞送盐

刘崧

食淡怜吾病,分盐感子情。shí dàn lián wú bìng,fēn yán gǎn zi qíng。
解苞惊落雪,进饭惜含英。jiě bāo jīng luò xuě,jìn fàn xī hán yīng。
远道枫初陨,闲门草屡生。yuǎn dào fēng chū yǔn,xián mén cǎo lǚ shēng。
艰难愧滋味,幽兴在藜羹。jiān nán kuì zī wèi,yōu xīng zài lí gēng。

遭乱

刘崧

遭乱无完物,还家有病躯。zāo luàn wú wán wù,hái jiā yǒu bìng qū。
夜眠愁枕席,晚食愧盘盂。yè mián chóu zhěn xí,wǎn shí kuì pán yú。
败壁狐狸入,虚檐鸟雀呼。bài bì hú lí rù,xū yán niǎo què hū。
犹传征敛急,倚杖一长吁。yóu chuán zhēng liǎn jí,yǐ zhàng yī zhǎng xū。

食无菜

刘崧

岂有膏粱想,仍无食菜缘。qǐ yǒu gāo liáng xiǎng,réng wú shí cài yuán。
馑荒宁绝物,枯旱已经年。jǐn huāng níng jué wù,kū hàn yǐ jīng nián。
青忆冰盘送,香怀雪碗传。qīng yì bīng pán sòng,xiāng huái xuě wǎn chuán。
喜闻春意动,荠麦满山田。xǐ wén chūn yì dòng,jì mài mǎn shān tián。

闻赣兵已驻万安

刘崧

自有重滩险,还屯外邑兵。zì yǒu zhòng tān xiǎn,hái tún wài yì bīng。
江春舟楫便,城晚旆旌明。jiāng chūn zhōu jí biàn,chéng wǎn pèi jīng míng。
蚁聚方连势,鲸吞竟败盟。yǐ jù fāng lián shì,jīng tūn jìng bài méng。
悠悠岐路叹,万一慰民情。yōu yōu qí lù tàn,wàn yī wèi mín qíng。

社日

刘崧

社日那无酒,时危不见春。shè rì nà wú jiǔ,shí wēi bù jiàn chūn。
闭门防过卒,烧纸赛田神。bì mén fáng guò zú,shāo zhǐ sài tián shén。
已叹耕锄废,终伤杀掠频。yǐ tàn gēng chú fèi,zhōng shāng shā lüè pín。
鸡豚久萧索,未敢怨风尘。jī tún jiǔ xiāo suǒ,wèi gǎn yuàn fēng chén。