古诗词

游白沙庙歌

刘崧

青青芙蓉峰,可望不可招。qīng qīng fú róng fēng,kě wàng bù kě zhāo。
我本山中人,因之忆归樵。wǒ běn shān zhōng rén,yīn zhī yì guī qiáo。
朝朝看山五云上,划见长江落危嶂。cháo cháo kàn shān wǔ yún shàng,huà jiàn zhǎng jiāng luò wēi zhàng。
黄公滩险昔所闻,白沙祠古今谁访。huáng gōng tān xiǎn xī suǒ wén,bái shā cí gǔ jīn shuí fǎng。
乃有好奇卓越之孙郎,吊古往往探穷荒。nǎi yǒu hǎo qí zhuó yuè zhī sūn láng,diào gǔ wǎng wǎng tàn qióng huāng。
重怜沙下白云冢,为买江上秋风航。zhòng lián shā xià bái yún zhǒng,wèi mǎi jiāng shàng qiū fēng háng。
洑滩奔迅万马疾,凉雾吹霜石屏出。fú tān bēn xùn wàn mǎ jí,liáng wù chuī shuāng shí píng chū。
跻攀瓮口未分寸,倒截鱼梁已寻尺。jī pān wèng kǒu wèi fēn cùn,dào jié yú liáng yǐ xún chǐ。
长篙戛石铿有声,神潭在望难为情。zhǎng gāo jiá shí kēng yǒu shēng,shén tán zài wàng nán wèi qíng。
青天高悬鸿鹄远,落日下照鱼龙惊。qīng tiān gāo xuán hóng gǔ yuǎn,luò rì xià zhào yú lóng jīng。
童童青松枝,矫矫出云峤。tóng tóng qīng sōng zhī,jiǎo jiǎo chū yún jiào。
彩凤腾辉琐闼重,寒螭竦鬣觚棱峭。cǎi fèng téng huī suǒ tà zhòng,hán chī sǒng liè gū léng qiào。
舣舟祠下风摇摇,缆以垂蔓防惊漂。yǐ zhōu cí xià fēng yáo yáo,lǎn yǐ chuí màn fáng jīng piāo。
撞钟挝鼓告祭酒,纸灰飞雪寒飘萧。zhuàng zhōng wō gǔ gào jì jiǔ,zhǐ huī fēi xuě hán piāo xiāo。
玉冠双峨形貌古,蛛网虫丝閟灵户。yù guān shuāng é xíng mào gǔ,zhū wǎng chóng sī bì líng hù。
精灵尚想入梦寐,漂溺终能托墟墓。jīng líng shàng xiǎng rù mèng mèi,piāo nì zhōng néng tuō xū mù。
极知孝友天所藏,墨家孙子今何乡。jí zhī xiào yǒu tiān suǒ cáng,mò jiā sūn zi jīn hé xiāng。
山川有时出云雨,朝家自昔隆封王。shān chuān yǒu shí chū yún yǔ,cháo jiā zì xī lóng fēng wáng。
群鸦飞鸣日欲暮,天际微茫起烟雾。qún yā fēi míng rì yù mù,tiān jì wēi máng qǐ yān wù。
枫林竹树何萧飕,风佩霓旌自来去。fēng lín zhú shù hé xiāo sōu,fēng pèi ní jīng zì lái qù。
乱山四合如游龙,赣水百折争朝东。luàn shān sì hé rú yóu lóng,gàn shuǐ bǎi zhé zhēng cháo dōng。
渔郎敲火青苇外,贾客驾舶苍烟中。yú láng qiāo huǒ qīng wěi wài,jiǎ kè jià bó cāng yān zhōng。
长风送人下山址,猿狖悲号灵籁起。zhǎng fēng sòng rén xià shān zhǐ,yuán yòu bēi hào líng lài qǐ。
半痕明月上遥汀,一片青天入流水。bàn hén míng yuè shàng yáo tīng,yī piàn qīng tiān rù liú shuǐ。
流水不可极,夜色寒更深。liú shuǐ bù kě jí,yè sè hán gèng shēn。
船头酌酒船尾吟,鲤鱼馔列双黄金。chuán tóu zhuó jiǔ chuán wěi yín,lǐ yú zhuàn liè shuāng huáng jīn。
就中宾客皆豪俊,邹子神情更清夐。jiù zhōng bīn kè jiē háo jùn,zōu zi shén qíng gèng qīng xiòng。
掷帽狂歌不顾人,夺杯放饮先成醉。zhì mào kuáng gē bù gù rén,duó bēi fàng yǐn xiān chéng zuì。
人生会合自有时,此日不乐将奚为。rén shēng huì hé zì yǒu shí,cǐ rì bù lè jiāng xī wèi。
飞仙早传赤壁赋,锦袍更赋郎官诗。fēi xiān zǎo chuán chì bì fù,jǐn páo gèng fù láng guān shī。
津亭边,石盘路,归骑翩翩失来处。jīn tíng biān,shí pán lù,guī qí piān piān shī lái chù。
灯火低迷下远楼,星河璀璨飞寒露。dēng huǒ dī mí xià yuǎn lóu,xīng hé cuǐ càn fēi hán lù。
我有磊磈不尽之心怀,棹船载酒须重来。wǒ yǒu lěi wěi bù jǐn zhī xīn huái,zhào chuán zài jiǔ xū zhòng lái。
酒醒书閤梅花冷,月落江城画角哀。jiǔ xǐng shū gé méi huā lěng,yuè luò jiāng chéng huà jiǎo āi。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

白头翁

刘崧

黄茅赤嶂岸西东,急雪南飞逐北风。huáng máo chì zhàng àn xī dōng,jí xuě nán fēi zhú běi fēng。
却转长滩二十里,舟人遥指白头翁。què zhuǎn zhǎng tān èr shí lǐ,zhōu rén yáo zhǐ bái tóu wēng。

题许侯藏临江杨万户所燕饯诗后

刘崧

贰守分符出大邦,将军开宴俯清江。èr shǒu fēn fú chū dà bāng,jiāng jūn kāi yàn fǔ qīng jiāng。
玉壶旧赏今何处,锦轴新题故满窗。yù hú jiù shǎng jīn hé chù,jǐn zhóu xīn tí gù mǎn chuāng。

题许侯藏临江杨万户所燕饯诗后

刘崧

山城过雨净泥沙,官马侵星早趁衙。shān chéng guò yǔ jìng ní shā,guān mǎ qīn xīng zǎo chèn yá。
讼牒不来惊日永,秋云亭下看飞花。sòng dié bù lái jīng rì yǒng,qiū yún tíng xià kàn fēi huā。

题竹石图

刘崧

石上晴云故不飞,萧萧空翠湿人衣。shí shàng qíng yún gù bù fēi,xiāo xiāo kōng cuì shī rén yī。
湘娥未解临江佩,西望苍梧何日归。xiāng é wèi jiě lín jiāng pèi,xī wàng cāng wú hé rì guī。

题青山白云图

刘崧

石林烟雾冷冥冥,一舸西风过洞庭。shí lín yān wù lěng míng míng,yī gě xī fēng guò dòng tíng。
日暮白云飞去后,江南无数乱山青。rì mù bái yún fēi qù hòu,jiāng nán wú shù luàn shān qīng。

题笋蕨图

刘崧

西林新笋各已长,南冈蕨芽生紫芒。xī lín xīn sǔn gè yǐ zhǎng,nán gāng jué yá shēng zǐ máng。
何人采掇欲满眼,开卷忽闻春雨香。hé rén cǎi duō yù mǎn yǎn,kāi juǎn hū wén chūn yǔ xiāng。

题琴士艾如兰照

刘崧

独抱瑶琴下翠微,竹皮冠子芰荷衣。dú bào yáo qín xià cuì wēi,zhú pí guān zi jì hé yī。
梧桐枝上秋风起,弹到清商第几徽。wú tóng zhī shàng qiū fēng qǐ,dàn dào qīng shāng dì jǐ huī。

题枯木竹石

刘崧

霜露萧森秋气凝,千章老干屹崚嶒。shuāng lù xiāo sēn qiū qì níng,qiān zhāng lǎo gàn yì léng céng。
深林日落行人少,时有猿猱抱紫藤。shēn lín rì luò xíng rén shǎo,shí yǒu yuán náo bào zǐ téng。

题枯木竹石

刘崧

老节盘回气不伸,苍苔过雨欲生鳞。lǎo jié pán huí qì bù shēn,cāng tái guò yǔ yù shēng lín。
山中樵客寻常见,谁与图形献梓人。shān zhōng qiáo kè xún cháng jiàn,shuí yǔ tú xíng xiàn zǐ rén。

题枯木竹石

刘崧

曾听楚人歌竹枝,横江秋静月明时。céng tīng chǔ rén gē zhú zhī,héng jiāng qiū jìng yuè míng shí。
只今漂泊春风里,绿满南园总不知。zhǐ jīn piāo pō chūn fēng lǐ,lǜ mǎn nán yuán zǒng bù zhī。

题枯木竹石

刘崧

木叶欲脱天雨霜,竹枝乍低风已凉。mù yè yù tuō tiān yǔ shuāng,zhú zhī zhà dī fēng yǐ liáng。
三湘落日流波白,行子系船思故乡。sān xiāng luò rì liú bō bái,xíng zi xì chuán sī gù xiāng。

题枯木竹石

刘崧

平沙竹树晚毵毵,楚客维舟近峡南。píng shā zhú shù wǎn sān sān,chǔ kè wéi zhōu jìn xiá nán。
忽忆微云将雨过,满林秋色照江潭。hū yì wēi yún jiāng yǔ guò,mǎn lín qiū sè zhào jiāng tán。

同夫尝大醉过予斋壁作枯竹一枝仍题曰与吾子高扫尘而去戏答一绝

刘崧

郑公大醉仍能画,雪壁霜枝故有神。zhèng gōng dà zuì réng néng huà,xuě bì shuāng zhī gù yǒu shén。
赖得山斋清似水,不妨无叶自无尘。lài dé shān zhāi qīng shì shuǐ,bù fáng wú yè zì wú chén。

题竹石图赠陈仲实之南安

刘崧

写得幽窗竹石图,琅玕青碧间珊瑚。xiě dé yōu chuāng zhú shí tú,láng gān qīng bì jiān shān hú。
明朝却度南关去,何处榕阴听鹧鸪。míng cháo què dù nán guān qù,hé chù róng yīn tīng zhè gū。

题木石图

刘崧

帝子吹箫不可闻,高河凉月白纷纷。dì zi chuī xiāo bù kě wén,gāo hé liáng yuè bái fēn fēn。
灵槎天上归来晚,独倚支机看海云。líng chá tiān shàng guī lái wǎn,dú yǐ zhī jī kàn hǎi yún。