古诗词

奉题钟隐君东皋幽居图

刘崧

微雨枫林青,高堂见图画。wēi yǔ fēng lín qīng,gāo táng jiàn tú huà。
幽人读书处,宛在东皋下。yōu rén dú shū chù,wǎn zài dōng gāo xià。
东皋窈窕绿涧阴,藤萝缚门门转深。dōng gāo yǎo tiǎo lǜ jiàn yīn,téng luó fù mén mén zhuǎn shēn。
是中松桧各千尺,飞鸟不度寒萧森。shì zhōng sōng guì gè qiān chǐ,fēi niǎo bù dù hán xiāo sēn。
山原之居可终日,莘野斯人皆俦匹。shān yuán zhī jū kě zhōng rì,shēn yě sī rén jiē chóu pǐ。
清宵瓮牖出灯火,白石匡床散方帙。qīng xiāo wèng yǒu chū dēng huǒ,bái shí kuāng chuáng sàn fāng zhì。
寻仙学道思不穷,水边林下皆清风。xún xiān xué dào sī bù qióng,shuǐ biān lín xià jiē qīng fēng。
画师天趣亦偶尔,形迹安可求其同。huà shī tiān qù yì ǒu ěr,xíng jì ān kě qiú qí tóng。
白下城东门,清溪颇回抱。bái xià chéng dōng mén,qīng xī pǒ huí bào。
君家庭前景,岂逊图中好。jūn jiā tíng qián jǐng,qǐ xùn tú zhōng hǎo。
年年二月梅始芳,亦有杨柳当高墙。nián nián èr yuè méi shǐ fāng,yì yǒu yáng liǔ dāng gāo qiáng。
重檐修竹啼鸟静,落花如雪青苔香。zhòng yán xiū zhú tí niǎo jìng,luò huā rú xuě qīng tái xiāng。
东邻踏歌鸣急管,南舍列筵愁夜短。dōng lín tà gē míng jí guǎn,nán shě liè yán chóu yè duǎn。
空将白发笑寒迂,岂识高情在疏散。kōng jiāng bái fā xiào hán yū,qǐ shí gāo qíng zài shū sàn。
先生布袍乌角巾,泠然自是神仙人。xiān shēng bù páo wū jiǎo jīn,líng rán zì shì shén xiān rén。
二郎早已擅场屋,孙子亦能歌雅豳。èr láng zǎo yǐ shàn chǎng wū,sūn zi yì néng gē yǎ bīn。
硗硗头角秀而雅,总是高门忠孝者。qiāo qiāo tóu jiǎo xiù ér yǎ,zǒng shì gāo mén zhōng xiào zhě。
他年朱紫出清朝,翁但筑堂看绿野。tā nián zhū zǐ chū qīng cháo,wēng dàn zhù táng kàn lǜ yě。
我曹失学百可怜,闻公高谊心凛然。wǒ cáo shī xué bǎi kě lián,wén gōng gāo yì xīn lǐn rán。
秋风江浦破茅屋,悔不归垦山中田。qiū fēng jiāng pǔ pò máo wū,huǐ bù guī kěn shān zhōng tián。
只今东游兴未已,亦欲携书寻故里。zhǐ jīn dōng yóu xīng wèi yǐ,yì yù xié shū xún gù lǐ。
便从竹底拾流萤,来听先生诵秋水。biàn cóng zhú dǐ shí liú yíng,lái tīng xiān shēng sòng qiū shuǐ。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

海子桥晚眺

刘崧

海上青山山上云,空青锦绣自成文。hǎi shàng qīng shān shān shàng yún,kōng qīng jǐn xiù zì chéng wén。
广寒西下红桥晚,两岸荷花一径分。guǎng hán xī xià hóng qiáo wǎn,liǎng àn hé huā yī jìng fēn。

题黄渊静替礼墨竹纨扇

刘崧

潇洒颂台赞礼郎,手持纨扇白于霜。xiāo sǎ sòng tái zàn lǐ láng,shǒu chí wán shàn bái yú shuāng。
只今写得筼筜竹,清昼无风也自凉。zhǐ jīn xiě dé yún dāng zhú,qīng zhòu wú fēng yě zì liáng。

秋雨口号

刘崧

满城风雨冷凄凄,白杨叶飞鸟乱啼。mǎn chéng fēng yǔ lěng qī qī,bái yáng yè fēi niǎo luàn tí。
马蹄暗踏十街水,车毂深埋一尺泥。mǎ tí àn tà shí jiē shuǐ,chē gǔ shēn mái yī chǐ ní。

秋雨口号

刘崧

直北风来厉作威,吹沙挟雨半空飞。zhí běi fēng lái lì zuò wēi,chuī shā xié yǔ bàn kōng fēi。
行人不惯张油盖,茸帽毡衫信马归。xíng rén bù guàn zhāng yóu gài,rōng mào zhān shān xìn mǎ guī。

秋日燕城杂赋五首

刘崧

南城土垣故不塌,西宫渠水自相通。nán chéng tǔ yuán gù bù tā,xī gōng qú shuǐ zì xiāng tōng。
野芦花侣杨花白,蕊木叶如枫叶红。yě lú huā lǚ yáng huā bái,ruǐ mù yè rú fēng yè hóng。

秋日燕城杂赋五首

刘崧

菜根磊磊红萝卜,草子崭崭白蒺藜。cài gēn lěi lěi hóng luó bo,cǎo zi zhǎn zhǎn bái jí lí。
东蓟直通齐化外,南城更在顺承西。dōng jì zhí tōng qí huà wài,nán chéng gèng zài shùn chéng xī。

秋日燕城杂赋五首

刘崧

长帘卖酒夸江米,小槛分鱼说海鲜。zhǎng lián mài jiǔ kuā jiāng mǐ,xiǎo kǎn fēn yú shuō hǎi xiān。
羊市角头逢贾竖,蓬莱坊里问神仙。yáng shì jiǎo tóu féng jiǎ shù,péng lái fāng lǐ wèn shén xiān。

秋日燕城杂赋五首

刘崧

城中十井九苦水,城外四围三面山。chéng zhōng shí jǐng jiǔ kǔ shuǐ,chéng wài sì wéi sān miàn shān。
侠客已无多伎俩,燕姬那得好容颜。xiá kè yǐ wú duō jì liǎ,yàn jī nà dé hǎo róng yán。

秋日燕城杂赋五首

刘崧

官马清晨去打围,马前鹰犬去如飞。guān mǎ qīng chén qù dǎ wéi,mǎ qián yīng quǎn qù rú fēi。
平原日落烟尘起,野兔山鸡倒载归。píng yuán rì luò yān chén qǐ,yě tù shān jī dào zài guī。

命童子买酒看后庭晚菊

刘崧

自数青钱送酒家,瓦瓶细细注流霞。zì shù qīng qián sòng jiǔ jiā,wǎ píng xì xì zhù liú xiá。
牡丹芍药从渠有,莫负庭前瘦菊花。mǔ dān sháo yào cóng qú yǒu,mò fù tíng qián shòu jú huā。

何日

刘崧

杨叶落尽桑叶稀,乌鹊夜啼风掩扉。yáng yè luò jǐn sāng yè xī,wū què yè tí fēng yǎn fēi。
长年塞北风霜早,何日江南游子归。zhǎng nián sāi běi fēng shuāng zǎo,hé rì jiāng nán yóu zi guī。

秋意

刘崧

帘外纤尘寂不惊,满庭秋意坐来清。lián wài xiān chén jì bù jīng,mǎn tíng qiū yì zuò lái qīng。
闲门白日无人过,犬吠阶前落叶声。xián mén bái rì wú rén guò,quǎn fèi jiē qián luò yè shēng。

十月对菊

刘崧

杏梨三月斗芳华,不见深冬梅与茶。xìng lí sān yuè dòu fāng huá,bù jiàn shēn dōng méi yǔ chá。
欲识幽燕风景异,菊花开后更无花。yù shí yōu yàn fēng jǐng yì,jú huā kāi hòu gèng wú huā。

狂风

刘崧

陟顿风来刮地吹,排窗推户更掀帷。zhì dùn fēng lái guā dì chuī,pái chuāng tuī hù gèng xiān wéi。
居民土壁围烟火,暖坑敧眠自不知。jū mín tǔ bì wéi yān huǒ,nuǎn kēng jī mián zì bù zhī。

寒夜

刘崧

马龁枯荄寒夜长,风如箭镞射阴房。mǎ hé kū gāi hán yè zhǎng,fēng rú jiàn zú shè yīn fáng。
不知门外三更雪,误起开门看月光。bù zhī mén wài sān gèng xuě,wù qǐ kāi mén kàn yuè guāng。