古诗词

奉题钟隐君东皋幽居图

刘崧

微雨枫林青,高堂见图画。wēi yǔ fēng lín qīng,gāo táng jiàn tú huà。
幽人读书处,宛在东皋下。yōu rén dú shū chù,wǎn zài dōng gāo xià。
东皋窈窕绿涧阴,藤萝缚门门转深。dōng gāo yǎo tiǎo lǜ jiàn yīn,téng luó fù mén mén zhuǎn shēn。
是中松桧各千尺,飞鸟不度寒萧森。shì zhōng sōng guì gè qiān chǐ,fēi niǎo bù dù hán xiāo sēn。
山原之居可终日,莘野斯人皆俦匹。shān yuán zhī jū kě zhōng rì,shēn yě sī rén jiē chóu pǐ。
清宵瓮牖出灯火,白石匡床散方帙。qīng xiāo wèng yǒu chū dēng huǒ,bái shí kuāng chuáng sàn fāng zhì。
寻仙学道思不穷,水边林下皆清风。xún xiān xué dào sī bù qióng,shuǐ biān lín xià jiē qīng fēng。
画师天趣亦偶尔,形迹安可求其同。huà shī tiān qù yì ǒu ěr,xíng jì ān kě qiú qí tóng。
白下城东门,清溪颇回抱。bái xià chéng dōng mén,qīng xī pǒ huí bào。
君家庭前景,岂逊图中好。jūn jiā tíng qián jǐng,qǐ xùn tú zhōng hǎo。
年年二月梅始芳,亦有杨柳当高墙。nián nián èr yuè méi shǐ fāng,yì yǒu yáng liǔ dāng gāo qiáng。
重檐修竹啼鸟静,落花如雪青苔香。zhòng yán xiū zhú tí niǎo jìng,luò huā rú xuě qīng tái xiāng。
东邻踏歌鸣急管,南舍列筵愁夜短。dōng lín tà gē míng jí guǎn,nán shě liè yán chóu yè duǎn。
空将白发笑寒迂,岂识高情在疏散。kōng jiāng bái fā xiào hán yū,qǐ shí gāo qíng zài shū sàn。
先生布袍乌角巾,泠然自是神仙人。xiān shēng bù páo wū jiǎo jīn,líng rán zì shì shén xiān rén。
二郎早已擅场屋,孙子亦能歌雅豳。èr láng zǎo yǐ shàn chǎng wū,sūn zi yì néng gē yǎ bīn。
硗硗头角秀而雅,总是高门忠孝者。qiāo qiāo tóu jiǎo xiù ér yǎ,zǒng shì gāo mén zhōng xiào zhě。
他年朱紫出清朝,翁但筑堂看绿野。tā nián zhū zǐ chū qīng cháo,wēng dàn zhù táng kàn lǜ yě。
我曹失学百可怜,闻公高谊心凛然。wǒ cáo shī xué bǎi kě lián,wén gōng gāo yì xīn lǐn rán。
秋风江浦破茅屋,悔不归垦山中田。qiū fēng jiāng pǔ pò máo wū,huǐ bù guī kěn shān zhōng tián。
只今东游兴未已,亦欲携书寻故里。zhǐ jīn dōng yóu xīng wèi yǐ,yì yù xié shū xún gù lǐ。
便从竹底拾流萤,来听先生诵秋水。biàn cóng zhú dǐ shí liú yíng,lái tīng xiān shēng sòng qiū shuǐ。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

玉隆山晚望

刘崧

山路初晴槲叶香,青林赤碛带横冈。shān lù chū qíng hú yè xiāng,qīng lín chì qì dài héng gāng。
玉隆山后平田少,柳下人家是石塘。yù lóng shān hòu píng tián shǎo,liǔ xià rén jiā shì shí táng。

题墨鹞

刘崧

风翮霜毛劲气多,清秋一点过新罗。fēng hé shuāng máo jìn qì duō,qīng qiū yī diǎn guò xīn luó。
飞栖不定还惊顾,奈尔山田野雀何。fēi qī bù dìng hái jīng gù,nài ěr shān tián yě què hé。

春昼

刘崧

池南欹柳燕将雏,门巷新晴转绿芜。chí nán yī liǔ yàn jiāng chú,mén xiàng xīn qíng zhuǎn lǜ wú。
花隔小窗人不到,一帘香雾斗摴蒱。huā gé xiǎo chuāng rén bù dào,yī lián xiāng wù dòu chū pú。

闻吹笛柬萧翀

刘崧

武山曾共赋仙游,按节传觞夜不休。wǔ shān céng gòng fù xiān yóu,àn jié chuán shāng yè bù xiū。
恨杀春寒花雨湿,时时吹笛上西楼。hèn shā chūn hán huā yǔ shī,shí shí chuī dí shàng xī lóu。

见城西有撤民居为城濠者

刘崧

昔人城里筑基牢,撤屋新来又作濠。xī rén chéng lǐ zhù jī láo,chè wū xīn lái yòu zuò háo。
濠底土为城上土,到头谁下复谁高。háo dǐ tǔ wèi chéng shàng tǔ,dào tóu shuí xià fù shuí gāo。

中酒

刘崧

银烛频烧夜宴迟,晨光忽觉转檐枝。yín zhú pín shāo yè yàn chí,chén guāng hū jué zhuǎn yán zhī。
幽人欲起还中酒,卧听西斋读杜诗。yōu rén yù qǐ hái zhōng jiǔ,wò tīng xī zhāi dú dù shī。

题观泉图

刘崧

披图如见锦袍仙,正咏银河落九天。pī tú rú jiàn jǐn páo xiān,zhèng yǒng yín hé luò jiǔ tiān。
百叠云屏烟雾里,石梁听雪定何年。bǎi dié yún píng yān wù lǐ,shí liáng tīng xuě dìng hé nián。

题折枝梨花

刘崧

最忆梨花白雪香,春深千树锁昭阳。zuì yì lí huā bái xuě xiāng,chūn shēn qiān shù suǒ zhāo yáng。
画图惊见东风面,独拥红绡试浅妆。huà tú jīng jiàn dōng fēng miàn,dú yōng hóng xiāo shì qiǎn zhuāng。

重过高城孙景贤寓舍

刘崧

孙公墩在水南村,乱后重来已闭门。sūn gōng dūn zài shuǐ nán cūn,luàn hòu zhòng lái yǐ bì mén。
壁上残诗犹可读,令人还忆醉时尊。bì shàng cán shī yóu kě dú,lìng rén hái yì zuì shí zūn。

题双竹

刘崧

天星堕地气如虹,深映萧萧玉一丛。tiān xīng duò dì qì rú hóng,shēn yìng xiāo xiāo yù yī cóng。
草满汉宫秋露冷,金茎双出月明中。cǎo mǎn hàn gōng qiū lù lěng,jīn jīng shuāng chū yuè míng zhōng。

题邓尚诗稿

刘崧

经旬不见邓郎过,入手新诗意气多。jīng xún bù jiàn dèng láng guò,rù shǒu xīn shī yì qì duō。
政是珠林秋雨过,水清沙白见微波。zhèng shì zhū lín qiū yǔ guò,shuǐ qīng shā bái jiàn wēi bō。

题卢仝煮茶图

刘崧

沙泥拓额最堪悲,纱帽笼头又一时。shā ní tuò é zuì kān bēi,shā mào lóng tóu yòu yī shí。
可怜画史寻常意,不写当年月蚀诗。kě lián huà shǐ xún cháng yì,bù xiě dāng nián yuè shí shī。

重过义山堂忆萧晋兄弟与清江刘仲修同饮园空室中今十年矣感念存殁为之黯然

刘崧

溪泉依旧石泉通,故旧飘零土室空。xī quán yī jiù shí quán tōng,gù jiù piāo líng tǔ shì kōng。
却忆清江刘处士,曾同绝顶坐松风。què yì qīng jiāng liú chù shì,céng tóng jué dǐng zuò sōng fēng。

王山萧氏馆中感旧

刘崧

金粟庄前白雁翔,十年嶷嶷见诸郎。jīn sù zhuāng qián bái yàn xiáng,shí nián yí yí jiàn zhū láng。
重来往事那堪赋,依旧当门杏叶黄。zhòng lái wǎng shì nà kān fù,yī jiù dāng mén xìng yè huáng。

入山登绝顶望珠林故里

刘崧

十载安危此地分,豺狼一旦自成群。shí zài ān wēi cǐ dì fēn,chái láng yī dàn zì chéng qún。
烽烟江上愁回首,只向深山望白云。fēng yān jiāng shàng chóu huí shǒu,zhǐ xiàng shēn shān wàng bái yún。