古诗词

赠李庚自万安迎侍祖母之庐陵就养

刘崧

忆我始来万安日,远道依人附鸣鳦。yì wǒ shǐ lái wàn ān rì,yuǎn dào yī rén fù míng yǐ。
我方兄礼事尔父,见尔深怜好姿质。wǒ fāng xiōng lǐ shì ěr fù,jiàn ěr shēn lián hǎo zī zhì。
束发双垂仅及肩,摄衣趋拜才过膝。shù fā shuāng chuí jǐn jí jiān,shè yī qū bài cái guò xī。
芝兰玉树未足贵,麒麟凤雏差可匹。zhī lán yù shù wèi zú guì,qí lín fèng chú chà kě pǐ。
慷慨常闻尔父言,二十生儿寡童妷。kāng kǎi cháng wén ěr fù yán,èr shí shēng ér guǎ tóng zhí。
往客庐陵困县曹,携持又以司仓出。wǎng kè lú líng kùn xiàn cáo,xié chí yòu yǐ sī cāng chū。
未能郭外荷短镵,已解床头散方帙。wèi néng guō wài hé duǎn chán,yǐ jiě chuáng tóu sàn fāng zhì。
衣食艰难谩足忧,门户荒凉复何恤。yī shí jiān nán mán zú yōu,mén hù huāng liáng fù hé xù。
后来遣尔至馆下,庭训私闲颇周悉。hòu lái qiǎn ěr zhì guǎn xià,tíng xùn sī xián pǒ zhōu xī。
聪明日造开壅蔽,疑惑时能就咨诘。cōng míng rì zào kāi yōng bì,yí huò shí néng jiù zī jí。
读书先后群弟子,委靡之中见飘逸。dú shū xiān hòu qún dì zi,wěi mí zhī zhōng jiàn piāo yì。
今年我留邓溪上,念尔远来业当卒。jīn nián wǒ liú dèng xī shàng,niàn ěr yuǎn lái yè dāng zú。
担簦辑屦走百里,风雨泥涂忘沐栉。dān dēng jí jù zǒu bǎi lǐ,fēng yǔ ní tú wàng mù zhì。
尝从愤悱得旨趣,每以雍容谢呵叱。cháng cóng fèn fěi dé zhǐ qù,měi yǐ yōng róng xiè hē chì。
盛年粲粲衣彩裾,玉雪娟娟佩刀珌。shèng nián càn càn yī cǎi jū,yù xuě juān juān pèi dāo bì。
早怜头角向崭绝,行看英华就充实。zǎo lián tóu jiǎo xiàng zhǎn jué,xíng kàn yīng huá jiù chōng shí。
近来尔父复司掾,见尔令我心内怵。jìn lái ěr fù fù sī yuàn,jiàn ěr lìng wǒ xīn nèi chù。
当家词翰追作者,东南才名今第一。dāng jiā cí hàn zhuī zuò zhě,dōng nán cái míng jīn dì yī。
极知暂屈在孝养,岂直辛勤为家室。jí zhī zàn qū zài xiào yǎng,qǐ zhí xīn qín wèi jiā shì。
此行此意尔未知,汝往应门勿私昵。cǐ xíng cǐ yì ěr wèi zhī,rǔ wǎng yīng mén wù sī nì。
滩头水落石齿齿,上日放船北风疾。tān tóu shuǐ luò shí chǐ chǐ,shàng rì fàng chuán běi fēng jí。
汀云冉冉送归雁,江树离离杂柑橘。tīng yún rǎn rǎn sòng guī yàn,jiāng shù lí lí zá gān jú。
白头大母柂楼底,羞膳三时候安佚。bái tóu dà mǔ yí lóu dǐ,xiū shàn sān shí hòu ān yì。
青原雪消日在望,后夜抵城应可必。qīng yuán xuě xiāo rì zài wàng,hòu yè dǐ chéng yīng kě bì。
天寒送子不尽意,蹇独荒山愧投笔。tiān hán sòng zi bù jǐn yì,jiǎn dú huāng shān kuì tóu bǐ。
穷年古书隐蟫蠹,坐榻寒毡沾虮虱。qióng nián gǔ shū yǐn yín dù,zuò tà hán zhān zhān jǐ shī。
好为人师古所戒,于汝深情岂容失。hǎo wèi rén shī gǔ suǒ jiè,yú rǔ shēn qíng qǐ róng shī。
远怀河南王廉者,勤学潜心稍精密。yuǎn huái hé nán wáng lián zhě,qín xué qián xīn shāo jīng mì。
又如丰城毛德广,规矩承家亦循率。yòu rú fēng chéng máo dé guǎng,guī jǔ chéng jiā yì xún lǜ。
汝才警敏或过之,早已愧汝年十七。rǔ cái jǐng mǐn huò guò zhī,zǎo yǐ kuì rǔ nián shí qī。
白圭三复惧玷缺,欹器中藏戒倾溢。bái guī sān fù jù diàn quē,yī qì zhōng cáng jiè qīng yì。
由来进篑达贤哲,慎勿他岐累儒术。yóu lái jìn kuì dá xián zhé,shèn wù tā qí lèi rú shù。
矧闻特达可预卜,汝祖活人有阴骘。shěn wén tè dá kě yù bo,rǔ zǔ huó rén yǒu yīn zhì。
终当雕鹗上云霄,岂有圭璋在蓬荜。zhōng dāng diāo è shàng yún xiāo,qǐ yǒu guī zhāng zài péng bì。
升堂再拜首问候,为说故人总萧瑟。shēng táng zài bài shǒu wèn hòu,wèi shuō gù rén zǒng xiāo sè。
赍粮晏岁当远寻,剩有俸钱催酿秫。jī liáng yàn suì dāng yuǎn xún,shèng yǒu fèng qián cuī niàng shú。
世情泊如冰在水,友道庶以胶投漆。shì qíng pō rú bīng zài shuǐ,yǒu dào shù yǐ jiāo tóu qī。
城楼宫背草堂幽,先尔持书具称述。chéng lóu gōng bèi cǎo táng yōu,xiān ěr chí shū jù chēng shù。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

暮归二首

刘崧

日暮骑马归,惊踏天上雪。rì mù qí mǎ guī,jīng tà tiān shàng xuě。
北风吹寒沙,高树低欲折。běi fēng chuī hán shā,gāo shù dī yù zhé。
谁怜牛车行,来往同一辙。shuí lián niú chē xíng,lái wǎng tóng yī zhé。

纪梦

刘崧

夜梦归故里,见我平生亲。yè mèng guī gù lǐ,jiàn wǒ píng shēng qīn。
升堂具杯酌,恳款话所因。shēng táng jù bēi zhuó,kěn kuǎn huà suǒ yīn。
问我归何迟,怜我白发新。wèn wǒ guī hé chí,lián wǒ bái fā xīn。
恍忽一室内,酬献相主宾。huǎng hū yī shì nèi,chóu xiàn xiāng zhǔ bīn。
东邻粲新疃,南舍俨旧邻。dōng lín càn xīn tuǎn,nán shě yǎn jiù lín。
稚子笑相即,老翁言谆谆。zhì zi xiào xiāng jí,lǎo wēng yán zhūn zhūn。
似亦谢前倨,敬我今缙绅。shì yì xiè qián jù,jìng wǒ jīn jìn shēn。
我心本无滓,敢劳深意陈。wǒ xīn běn wú zǐ,gǎn láo shēn yì chén。
喔喔鸡鸣曙,悠悠天向晨。ō ō jī míng shǔ,yōu yōu tiān xiàng chén。
苍茫枕席间,委曲所历真。cāng máng zhěn xí jiān,wěi qū suǒ lì zhēn。
怅然不可讯,恻怆徒伤神。chàng rán bù kě xùn,cè chuàng tú shāng shén。

题朱知事云樵图

刘崧

使君昔隐灊川曲,惯逐山樵伐云木。shǐ jūn xī yǐn qián chuān qū,guàn zhú shān qiáo fá yún mù。
一从去作宪幕宾,长忆灊川好林谷。yī cóng qù zuò xiàn mù bīn,zhǎng yì qián chuān hǎo lín gǔ。
灊川之东山插天,中有峭壁何崭然。qián chuān zhī dōng shān chā tiān,zhōng yǒu qiào bì hé zhǎn rán。
寒光夜接九华雪,秀色日射峨眉烟。hán guāng yè jiē jiǔ huá xuě,xiù sè rì shè é méi yān。
褚君妙笔世稀有,为写兹图传不朽。chǔ jūn miào bǐ shì xī yǒu,wèi xiě zī tú chuán bù xiǔ。
山气清含五粒松,江光绿浸三春柳。shān qì qīng hán wǔ lì sōng,jiāng guāng lǜ jìn sān chūn liǔ。
长裾曳杖为何人,从以樵斧方逡巡。zhǎng jū yè zhàng wèi hé rén,cóng yǐ qiáo fǔ fāng qūn xún。
层峰正隔秋浦水,仙境似与柯山邻。céng fēng zhèng gé qiū pǔ shuǐ,xiān jìng shì yǔ kē shān lín。
山回峰转愁欲暮,斸药携琴更深去。shān huí fēng zhuǎn chóu yù mù,zhǔ yào xié qín gèng shēn qù。
林路时冲虎豹过,湍崖暗激蛟龙怒。lín lù shí chōng hǔ bào guò,tuān yá àn jī jiāo lóng nù。
此图此景何清奇,疑是当年亲见之。cǐ tú cǐ jǐng hé qīng qí,yí shì dāng nián qīn jiàn zhī。
采芝南岭去已远,濯足东涧来何迟。cǎi zhī nán lǐng qù yǐ yuǎn,zhuó zú dōng jiàn lái hé chí。
只今却上青霄立,斩伐芟夷乃其职。zhǐ jīn què shàng qīng xiāo lì,zhǎn fá shān yí nǎi qí zhí。
卷曲宜刊恶木枝,乔修要简良材植。juǎn qū yí kān è mù zhī,qiáo xiū yào jiǎn liáng cái zhí。
人生穷达焉可期,云中樵者非君谁。rén shēng qióng dá yān kě qī,yún zhōng qiáo zhě fēi jūn shuí。
会稽太守自结驷,王屋山人方看棋。huì jī tài shǒu zì jié sì,wáng wū shān rén fāng kàn qí。
功名时来信所遇,伐木丁丁为君赋。gōng míng shí lái xìn suǒ yù,fá mù dīng dīng wèi jūn fù。
他年持斧绣衣行,还忆灊川卧云处。tā nián chí fǔ xiù yī xíng,hái yì qián chuān wò yún chù。

秋夜南溪席上听邬和卿胡琴歌时和卿留袁城将归西昌

刘崧

空山无云风叶静,酒行高堂烛垂烬。kōng shān wú yún fēng yè jìng,jiǔ xíng gāo táng zhú chuí jìn。
邬郎起控二弦琴,一曲新声发孤咏。wū láng qǐ kòng èr xián qín,yī qū xīn shēng fā gū yǒng。
泠泠滴滴弦初调,欲语乍吞声忽飘。líng líng dī dī xián chū diào,yù yǔ zhà tūn shēng hū piāo。
龙头宛曲转秋玉,马尾振荡回春娇。lóng tóu wǎn qū zhuǎn qiū yù,mǎ wěi zhèn dàng huí chūn jiāo。
萦纡往复腾袅袅,宫换商移破清悄。yíng yū wǎng fù téng niǎo niǎo,gōng huàn shāng yí pò qīng qiāo。
彩鸾笑侣出花间,断雁呼群入云杪。cǎi luán xiào lǚ chū huā jiān,duàn yàn hū qún rù yún miǎo。
满堂宾客惨不哗,侧耳如到仙人家。mǎn táng bīn kè cǎn bù huā,cè ěr rú dào xiān rén jiā。
乃知胡中歌敕勒,不独马上传琵琶。nǎi zhī hú zhōng gē chì lēi,bù dú mǎ shàng chuán pí pá。
我从往年客燕蓟,羌笛戎歌乱人意。wǒ cóng wǎng nián kè yàn jì,qiāng dí róng gē luàn rén yì。
归来华发映清尊,坐感商音一流涕。guī lái huá fā yìng qīng zūn,zuò gǎn shāng yīn yī liú tì。
邬郎好手早得名,岂可久滞宜阳城。wū láng hǎo shǒu zǎo dé míng,qǐ kě jiǔ zhì yí yáng chéng。
太常此去徵绝艺,会奏法曲升天行。tài cháng cǐ qù zhēng jué yì,huì zòu fǎ qū shēng tiān xíng。

夜宴富滩郭氏西庭和答九洲萧徵士并柬履理履祥于渊贤伯仲

刘崧

升筵月高花影长,我当起舞君行觞。shēng yán yuè gāo huā yǐng zhǎng,wǒ dāng qǐ wǔ jūn xíng shāng。
丈夫志气倾海岳,一笑已觉形俱忘。zhàng fū zhì qì qīng hǎi yuè,yī xiào yǐ jué xíng jù wàng。
雕盘馔香切寒玉,酒波摇红荡人目。diāo pán zhuàn xiāng qiè hán yù,jiǔ bō yáo hóng dàng rén mù。

题山中归隐图为萧与靖赋

刘崧

高人霞裾青玉筇,径行自挟双青童。gāo rén xiá jū qīng yù qióng,jìng xíng zì xié shuāng qīng tóng。
飘然独往不可挽,逸气矫矫如飞鸿。piāo rán dú wǎng bù kě wǎn,yì qì jiǎo jiǎo rú fēi hóng。
峰回涧折流淙怒,仿佛崖阴见行路。fēng huí jiàn zhé liú cóng nù,fǎng fú yá yīn jiàn xíng lù。
云间桃洞如可寻,亦欲从君度桥去。yún jiān táo dòng rú kě xún,yì yù cóng jūn dù qiáo qù。

镜岩歌为镜方彭及予赋

刘崧

君不见南山山前一片石,崭然壁立当流泉。jūn bù jiàn nán shān shān qián yī piàn shí,zhǎn rán bì lì dāng liú quán。
皎如千年青铜镜,挂在万仞高崖巅。jiǎo rú qiān nián qīng tóng jìng,guà zài wàn rèn gāo yá diān。
泉流日冲激,烟云相荡摩。quán liú rì chōng jī,yān yún xiāng dàng mó。
鱼龙过之不敢睨,如有神物严撝呵。yú lóng guò zhī bù gǎn nì,rú yǒu shén wù yán huī hē。
夜深月明从东来,但见五色灿烂寒光开。yè shēn yuè míng cóng dōng lái,dàn jiàn wǔ sè càn làn hán guāng kāi。
扫空婆娑黑云影,照见海上金银台。sǎo kōng pó suō hēi yún yǐng,zhào jiàn hǎi shàng jīn yín tái。
我从武姥来,却望嵩华去。wǒ cóng wǔ lǎo lái,què wàng sōng huá qù。
道逢老篯铿,盛说岩中趣。dào féng lǎo jiān kēng,shèng shuō yán zhōng qù。
东风拂涧桃花飞,爱此山水含清辉。dōng fēng fú jiàn táo huā fēi,ài cǐ shān shuǐ hán qīng huī。
放歌谁和碧玉调,起舞更揽青萝衣。fàng gē shuí hé bì yù diào,qǐ wǔ gèng lǎn qīng luó yī。
我怜老仙极清越,颜色如童发如雪。wǒ lián lǎo xiān jí qīng yuè,yán sè rú tóng fā rú xuě。
便从石上引芳尊,夜夜岩前醉明月。biàn cóng shí shàng yǐn fāng zūn,yè yè yán qián zuì míng yuè。

题秋江待渡图为萧学士赋

刘崧

小航冲风岸将及,行人下马沙头立。xiǎo háng chōng fēng àn jiāng jí,xíng rén xià mǎ shā tóu lì。
水阔云深野渡闲,天寒日暮归心急。shuǐ kuò yún shēn yě dù xián,tiān hán rì mù guī xīn jí。
人生行役安可休,到江路尽还通舟。rén shēng xíng yì ān kě xiū,dào jiāng lù jǐn hái tōng zhōu。
谁能裹足山中老,不识风沙一日愁。shuí néng guǒ zú shān zhōng lǎo,bù shí fēng shā yī rì chóu。

和子与王徵君中秋短歌一首

刘崧

玉绳差差月澄曙,银汉西流天尽处。yù shéng chà chà yuè chéng shǔ,yín hàn xī liú tiān jǐn chù。
晃朗惊浮玉井莲,空明似见婆娑树。huǎng lǎng jīng fú yù jǐng lián,kōng míng shì jiàn pó suō shù。
澄曙光连宿鹭翻,关山影逐行人去。chéng shǔ guāng lián sù lù fān,guān shān yǐng zhú xíng rén qù。
谁似溪头王子猷,一庭竹色耽吟趣。shuí shì xī tóu wáng zi yóu,yī tíng zhú sè dān yín qù。

翁源行

刘崧

大蜡岭,小蜡岭,东南相望两尖顶。dà là lǐng,xiǎo là lǐng,dōng nán xiāng wàng liǎng jiān dǐng。
千崖无人野蕉绿,一涧缘山石泉冷。qiān yá wú rén yě jiāo lǜ,yī jiàn yuán shān shí quán lěng。
伊谁置县当僻源,井邑人废馀荒村。yī shuí zhì xiàn dāng pì yuán,jǐng yì rén fèi yú huāng cūn。
后来分隶曲江县,偏与豹狼生子孙。hòu lái fēn lì qū jiāng xiàn,piān yǔ bào láng shēng zi sūn。
荒山亘连二百里,六寨獠兵连岁起。huāng shān gèn lián èr bǎi lǐ,liù zhài liáo bīng lián suì qǐ。
韶州号令不知闻,势力凭凌自倾傂。sháo zhōu hào lìng bù zhī wén,shì lì píng líng zì qīng zhì。
一从洪武初设官,路启旌旗笳鼓喧。yī cóng hóng wǔ chū shè guān,lù qǐ jīng qí jiā gǔ xuān。
莲塘镇里立廨宇,父老欢呼来聚看。lián táng zhèn lǐ lì xiè yǔ,fù lǎo huān hū lái jù kàn。
往时养马如养牛,腾踔山谷夸豪酋。wǎng shí yǎng mǎ rú yǎng niú,téng chuō shān gǔ kuā háo qiú。
只今买牛还卖马,弃掷弓刀事耕稼。zhǐ jīn mǎi niú hái mài mǎ,qì zhì gōng dāo shì gēng jià。
今年我从英德来,攀岩历壑何艰哉。jīn nián wǒ cóng yīng dé lái,pān yán lì hè hé jiān zāi。
路穷蒲岭见空豁,白昼阴霾浑不开。lù qióng pú lǐng jiàn kōng huō,bái zhòu yīn mái hún bù kāi。
阴风鬼号荒古道,嗟尔遗民真再造。yīn fēng guǐ hào huāng gǔ dào,jiē ěr yí mín zhēn zài zào。
男不事诗书,女不理蚕桑。nán bù shì shī shū,nǚ bù lǐ cán sāng。
草衣蕉布无冬夏,蓬首垢足畏客如麇獐。cǎo yī jiāo bù wú dōng xià,péng shǒu gòu zú wèi kè rú jūn zhāng。
食储岁饱一千户,馀四百石输官粮。shí chǔ suì bǎo yī qiān hù,yú sì bǎi shí shū guān liáng。
自言老死不出乡,官事不生衣食强。zì yán lǎo sǐ bù chū xiāng,guān shì bù shēng yī shí qiáng。
三朝作社共杀牲,十室纳稼同囷仓。sān cháo zuò shè gòng shā shēng,shí shì nà jià tóng qūn cāng。
开畬烧土任耕作,引水激机舂稻粱。kāi shē shāo tǔ rèn gēng zuò,yǐn shuǐ jī jī chōng dào liáng。
榛栗遍秋岭,旨蓄足冬藏。zhēn lì biàn qiū lǐng,zhǐ xù zú dōng cáng。
月上叱牛日入毕,营求易足本天性,耳目不移非外物。yuè shàng chì niú rì rù bì,yíng qiú yì zú běn tiān xìng,ěr mù bù yí fēi wài wù。
况闻畏法如畏虎,道路不遗门不拄。kuàng wén wèi fǎ rú wèi hǔ,dào lù bù yí mén bù zhǔ。
鸡豚日出散如烟,米粟年登贱于土。jī tún rì chū sàn rú yān,mǐ sù nián dēng jiàn yú tǔ。
我怜浑朴若可亲,岂有毒厉兴妖神。wǒ lián hún pǔ ruò kě qīn,qǐ yǒu dú lì xīng yāo shén。
由来仁化感木石,宜以礼义开真淳。yóu lái rén huà gǎn mù shí,yí yǐ lǐ yì kāi zhēn chún。
君不见铜场恶溪流赤水,八月禾花瘴烟起。jūn bù jiàn tóng chǎng è xī liú chì shuǐ,bā yuè hé huā zhàng yān qǐ。
只言北客少生还,宁信土人长不死。zhǐ yán běi kè shǎo shēng hái,níng xìn tǔ rén zhǎng bù sǐ。
我歌翁源行,听者莫伤情。wǒ gē wēng yuán xíng,tīng zhě mò shāng qíng。
丈夫正气易水土,薄俗可敦浑可清。zhàng fū zhèng qì yì shuǐ tǔ,báo sú kě dūn hún kě qīng。
便骑黄犊入山去,闲与洞民歌太平。biàn qí huáng dú rù shān qù,xián yǔ dòng mín gē tài píng。

锦裹石行

刘崧

锦裹石,何苍苍,我行入封川,问之江上郎。jǐn guǒ shí,hé cāng cāng,wǒ xíng rù fēng chuān,wèn zhī jiāng shàng láng。
云昔有辩士,往说南越王。yún xī yǒu biàn shì,wǎng shuō nán yuè wáng。
道傍见山石,指天誓不忘。dào bàng jiàn shān shí,zhǐ tiān shì bù wàng。
谓苟得意归,不独衣锦还故乡,要使兹山之石同辉光。wèi gǒu dé yì guī,bù dú yī jǐn hái gù xiāng,yào shǐ zī shān zhī shí tóng huī guāng。
一朝缓颊下南荒,车马千驷金满装。yī cháo huǎn jiá xià nán huāng,chē mǎ qiān sì jīn mǎn zhuāng。
便令制锦百万匹,尽裹山石荣铺张。biàn lìng zhì jǐn bǎi wàn pǐ,jǐn guǒ shān shí róng pù zhāng。
至今岩阿草木昭煌煌,兽不得憩鸟不敢翔。zhì jīn yán ā cǎo mù zhāo huáng huáng,shòu bù dé qì niǎo bù gǎn xiáng。
烂然云霞彩,下照江中央。làn rán yún xiá cǎi,xià zhào jiāng zhōng yāng。
我欲登其巅,窥海略扶桑。wǒ yù dēng qí diān,kuī hǎi lüè fú sāng。
掇此五色文,献之紫虚皇。duō cǐ wǔ sè wén,xiàn zhī zǐ xū huáng。
有志愿莫遂,却立增慨慷。yǒu zhì yuàn mò suì,què lì zēng kǎi kāng。
吾闻陆贾去汉室,乃有贾生流涕论帝傍。wú wén lù jiǎ qù hàn shì,nǎi yǒu jiǎ shēng liú tì lùn dì bàng。
惜此文绣被屋墙,丈夫未遇焉可量。xī cǐ wén xiù bèi wū qiáng,zhàng fū wèi yù yān kě liàng。
衣或带索食秕糠,偶然会遇亦其常。yī huò dài suǒ shí bǐ kāng,ǒu rán huì yù yì qí cháng。
奈何暴殄恣所偿,胡不衣被沾四方。nài hé bào tiǎn zì suǒ cháng,hú bù yī bèi zhān sì fāng。
不曰爰居徒劳铿锵,匪悼尔石兮惟狂之伤。bù yuē yuán jū tú láo kēng qiāng,fěi dào ěr shí xī wéi kuáng zhī shāng。

题堵炳所画扇面山水为李鸿渐赋

刘崧

紫崖碧嶂连云树,白石青莎并江路。zǐ yá bì zhàng lián yún shù,bái shí qīng shā bìng jiāng lù。
采樵客去洞门深,出郭人归烟水暮。cǎi qiáo kè qù dòng mén shēn,chū guō rén guī yān shuǐ mù。
两崖之间高且虚,有亭翼然谁所居。liǎng yá zhī jiān gāo qiě xū,yǒu tíng yì rán shuí suǒ jū。
山花当户可载酒,芳草满庭宜读书。shān huā dāng hù kě zài jiǔ,fāng cǎo mǎn tíng yí dú shū。

题山水画

刘崧

大山隆然如釜钟,小山崭然如剑锋。dà shān lóng rán rú fǔ zhōng,xiǎo shān zhǎn rán rú jiàn fēng。
阴崖直上见?影,幽径独寻麋鹿踪。yīn yá zhí shàng jiàn yǐng,yōu jìng dú xún mí lù zōng。
野人似厌门前路,移家又入云深处。yě rén shì yàn mén qián lù,yí jiā yòu rù yún shēn chù。
云深更隔水千重,却望桃花满山树。yún shēn gèng gé shuǐ qiān zhòng,què wàng táo huā mǎn shān shù。

题松下丈人图

刘崧

丹崖白石之间,有松屹立当林关。dān yá bái shí zhī jiān,yǒu sōng yì lì dāng lín guān。
伊谁盘礴坐其下,矫首似看云中山。yī shuí pán bó zuò qí xià,jiǎo shǒu shì kàn yún zhōng shān。
白云自飞山自远,神气冲逸清而闲。bái yún zì fēi shān zì yuǎn,shén qì chōng yì qīng ér xián。
自非服鍊不老药,安得有此冰玉之芳颜。zì fēi fú liàn bù lǎo yào,ān dé yǒu cǐ bīng yù zhī fāng yán。
石门苍苍閟烟雾,东风开遍桃花树,花底相寻定何处。shí mén cāng cāng bì yān wù,dōng fēng kāi biàn táo huā shù,huā dǐ xiāng xún dìng hé chù。
兔丝百尺空中举,松根茯苓应可煮,就君却向山中住。tù sī bǎi chǐ kōng zhōng jǔ,sōng gēn fú líng yīng kě zhǔ,jiù jūn què xiàng shān zhōng zhù。

题魏氏见山楼陶秘书邀赋

刘崧

秘书陶君清且贤,家住越南山水边。mì shū táo jūn qīng qiě xián,jiā zhù yuè nán shān shuǐ biān。
为言魏氏楼居好,邀我共赋山楼篇。wèi yán wèi shì lóu jū hǎo,yāo wǒ gòng fù shān lóu piān。
忆我在山时,长与山相见。yì wǒ zài shān shí,zhǎng yǔ shān xiāng jiàn。
自从入城府,少见青山面。zì cóng rù chéng fǔ,shǎo jiàn qīng shān miàn。
我虽未曾游上虞,闻君诵诗心已娱。wǒ suī wèi céng yóu shàng yú,wén jūn sòng shī xīn yǐ yú。
龙山蜿蜒走西北,下赴平陆开澄湖。lóng shān wān yán zǒu xī běi,xià fù píng lù kāi chéng hú。
湖天滟滟涵秋练,菱叶荷花两青茜。hú tiān yàn yàn hán qiū liàn,líng yè hé huā liǎng qīng qiàn。
千章霞绮动晴波,百叠云屏落秋巘。qiān zhāng xiá qǐ dòng qíng bō,bǎi dié yún píng luò qiū yǎn。
东南诸峰何宛然,惟有夏盖亭亭高插天。dōng nán zhū fēng hé wǎn rán,wéi yǒu xià gài tíng tíng gāo chā tiān。
寒光交射明月见,秀色飞入春风筵。hán guāng jiāo shè míng yuè jiàn,xiù sè fēi rù chūn fēng yán。
他年载酒湖边去,却访青山起楼处。tā nián zài jiǔ hú biān qù,què fǎng qīng shān qǐ lóu chù。
楼前好鸟自啼春,源上繁桃定迷路。lóu qián hǎo niǎo zì tí chūn,yuán shàng fán táo dìng mí lù。
此时共酌陶秘书,酣饮不下山楼居。cǐ shí gòng zhuó táo mì shū,hān yǐn bù xià shān lóu jū。
手招黄鹤凌紫虚,更问伯阳符契今何如。shǒu zhāo huáng hè líng zǐ xū,gèng wèn bó yáng fú qì jīn hé rú。