古诗词

孙太守伯刚许送赵吴兴墨竹图赋短歌以促之

刘崧

孙侯高堂竹石图,笔意迥与寻常殊。sūn hóu gāo táng zhú shí tú,bǐ yì jiǒng yǔ xún cháng shū。
山城五月困炎暑,坐我如对寒冰壶。shān chéng wǔ yuè kùn yán shǔ,zuò wǒ rú duì hán bīng hú。
侯言此图不易得,吴兴赵公好风格。hóu yán cǐ tú bù yì dé,wú xīng zhào gōng hǎo fēng gé。
昔者亲逢落笔时,茧纸寒翻雪花色。xī zhě qīn féng luò bǐ shí,jiǎn zhǐ hán fān xuě huā sè。
竹丛隐石石作堆,海气乱拂秋云开。zhú cóng yǐn shí shí zuò duī,hǎi qì luàn fú qiū yún kāi。
夫人当坐共叹息,松雪斋前风雨来。fū rén dāng zuò gòng tàn xī,sōng xuě zhāi qián fēng yǔ lái。
承平馆阁日多暇,承制文章此其亚。chéng píng guǎn gé rì duō xiá,chéng zhì wén zhāng cǐ qí yà。
往事苍茫四十年,万里江南见遗画。wǎng shì cāng máng sì shí nián,wàn lǐ jiāng nán jiàn yí huà。
当时亦有陇西公,直以健笔争相雄。dāng shí yì yǒu lǒng xī gōng,zhí yǐ jiàn bǐ zhēng xiāng xióng。
岂知书法自无敌,况尔勋阀谁能同。qǐ zhī shū fǎ zì wú dí,kuàng ěr xūn fá shuí néng tóng。
楚也怀贤心未已,束发临池费千纸。chǔ yě huái xián xīn wèi yǐ,shù fā lín chí fèi qiān zhǐ。
可怜生晚堕穷荒,不见中朝盛才美。kě lián shēng wǎn duò qióng huāng,bù jiàn zhōng cháo shèng cái měi。
昨朝会宴池南亭,临图慷慨思吴兴。zuó cháo huì yàn chí nán tíng,lín tú kāng kǎi sī wú xīng。
停杯怜我重真迹,许以卷赠无难形。tíng bēi lián wǒ zhòng zhēn jì,xǔ yǐ juǎn zèng wú nán xíng。
吁嗟吴兴不可作,孙侯高谊犹堪托。xū jiē wú xīng bù kě zuò,sūn hóu gāo yì yóu kān tuō。
便令清晓送琼枝,即扫茅屋看金错。biàn lìng qīng xiǎo sòng qióng zhī,jí sǎo máo wū kàn jīn cuò。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题古木幽篁图

刘崧

何家园里千章绿,杜老溪边十亩阴。hé jiā yuán lǐ qiān zhāng lǜ,dù lǎo xī biān shí mǔ yīn。
不是画图存古意,风霜剥落见初心。bù shì huà tú cún gǔ yì,fēng shuāng bō luò jiàn chū xīn。

题古木幽篁图

刘崧

翠竹碧梧秋兴清,西山池馆旧栽成。cuì zhú bì wú qiū xīng qīng,xī shān chí guǎn jiù zāi chéng。
幽人日落长林下,吹得琼箫作凤鸣。yōu rén rì luò zhǎng lín xià,chuī dé qióng xiāo zuò fèng míng。

题古木幽篁图

刘崧

古色何年削翠铜,已无枝叶动秋风。gǔ sè hé nián xuē cuì tóng,yǐ wú zhī yè dòng qiū fēng。
谁知千尺明堂柱,尽在深山大泽中。shuí zhī qiān chǐ míng táng zhù,jǐn zài shēn shān dà zé zhōng。

题古木幽篁图

刘崧

故里茅堂河水东,几多黄竹间青枫。gù lǐ máo táng hé shuǐ dōng,jǐ duō huáng zhú jiān qīng fēng。
暮云归思浑无奈,早晚题诗问北风。mù yún guī sī hún wú nài,zǎo wǎn tí shī wèn běi fēng。

题古木幽篁图

刘崧

林下秋声闻乱叶,水边寒影见残株。lín xià qiū shēng wén luàn yè,shuǐ biān hán yǐng jiàn cán zhū。
溪翁日共惟渔艇,野客时来挂酒壶。xī wēng rì gòng wéi yú tǐng,yě kè shí lái guà jiǔ hú。

题芭蕉

刘崧

南园新绿暗春云,长日题诗上翠裙。nán yuán xīn lǜ àn chūn yún,zhǎng rì tí shī shàng cuì qún。
十载江湖春梦熟,潇潇夜雨不曾闻。shí zài jiāng hú chūn mèng shú,xiāo xiāo yè yǔ bù céng wén。

赠傅正卿墨客

刘崧

潘李声华世孰伦,喜从傅氏识诸孙。pān lǐ shēng huá shì shú lún,xǐ cóng fù shì shí zhū sūn。
故庐想见烧烟处,十里桐阴盱上村。gù lú xiǎng jiàn shāo yān chù,shí lǐ tóng yīn xū shàng cūn。

题洞宾像

刘崧

神仙事业竟何归,进士文章岂尽非。shén xiān shì yè jìng hé guī,jìn shì wén zhāng qǐ jǐn fēi。
千载洞庭湖上月,令人空想鹤南飞。qiān zài dòng tíng hú shàng yuè,lìng rén kōng xiǎng hè nán fēi。

题耕穫图

刘崧

已见春榆及贮储,能忘蚕绩事衣襦。yǐ jiàn chūn yú jí zhù chǔ,néng wàng cán jì shì yī rú。
要知终始耕耘意,半是豳风七月图。yào zhī zhōng shǐ gēng yún yì,bàn shì bīn fēng qī yuè tú。

赠刻工戴古心四绝

刘崧

古文遗迹邈难寻,喜见今人有古心。gǔ wén yí jì miǎo nán xún,xǐ jiàn jīn rén yǒu gǔ xīn。
试看欧公金石录,几人传刻到于今。shì kàn ōu gōng jīn shí lù,jǐ rén chuán kè dào yú jīn。

赠刻工戴古心四绝

刘崧

汉武秦皇苦好奇,峄山梁甫颂穹碑。hàn wǔ qín huáng kǔ hǎo qí,yì shān liáng fǔ sòng qióng bēi。
清时海宇无巡幸,应刻功臣上鼎彝。qīng shí hǎi yǔ wú xún xìng,yīng kè gōng chén shàng dǐng yí。

赠刻工戴古心四绝

刘崧

天地文章自太初,山河日月粲昭如。tiān dì wén zhāng zì tài chū,shān hé rì yuè càn zhāo rú。
闲来看到纤微处,动植飞潜总是书。xián lái kàn dào xiān wēi chù,dòng zhí fēi qián zǒng shì shū。

赠刻工戴古心四绝

刘崧

金精谷口初相遇,喜子南游有远怀。jīn jīng gǔ kǒu chū xiāng yù,xǐ zi nán yóu yǒu yuǎn huái。
不见汉章遗石鼓,碧苔春雨上丹崖。bù jiàn hàn zhāng yí shí gǔ,bì tái chūn yǔ shàng dān yá。

题故宋太祖十二世孙孟坚所赋宝鼎见乐章贺其叔母太恭人淳祐八年戊申岁上元日寿旦也其词用官绫书之

刘崧

王孙自昔擅词华,仁族敦亲出内家。wáng sūn zì xī shàn cí huá,rén zú dūn qīn chū nèi jiā。
惆怅百年遗墨在,吴绫犹似敕绫花。chóu chàng bǎi nián yí mò zài,wú líng yóu shì chì líng huā。

赠赖永年

刘崧

南山黄精玉色鲜,子能服之可永年。nán shān huáng jīng yù sè xiān,zi néng fú zhī kě yǒng nián。
由来生世贵闻道,大椿八千非所怜。yóu lái shēng shì guì wén dào,dà chūn bā qiān fēi suǒ lián。