古诗词

题枯木图为王子启作

刘崧

高堂展图飒寒景,古桧峨峨出苍顶。gāo táng zhǎn tú sà hán jǐng,gǔ guì é é chū cāng dǐng。
坐上疑闻啄木声,空中忽落蛟龙影。zuò shàng yí wén zhuó mù shēng,kōng zhōng hū luò jiāo lóng yǐng。
干株偃蹇势回薄,梢节盘撑气深猛。gàn zhū yǎn jiǎn shì huí báo,shāo jié pán chēng qì shēn měng。
寻常岩壑真有此,六月炎风为之冷。xún cháng yán hè zhēn yǒu cǐ,liù yuè yán fēng wèi zhī lěng。
密叶中含雷雨垂,危标上逼云霄迥。mì yè zhōng hán léi yǔ chuí,wēi biāo shàng bī yún xiāo jiǒng。
悬猿清秋怯倒上,饥鸢落日愁相并。xuán yuán qīng qiū qiè dào shàng,jī yuān luò rì chóu xiāng bìng。
浦口回舟望北林,原头立马瞻西岭。pǔ kǒu huí zhōu wàng běi lín,yuán tóu lì mǎ zhān xī lǐng。
刘郎此图昔所画,物色笔势生雄骋。liú láng cǐ tú xī suǒ huà,wù sè bǐ shì shēng xióng chěng。
王君得此绮绣重,玉立阶墀见清挺。wáng jūn dé cǐ qǐ xiù zhòng,yù lì jiē chí jiàn qīng tǐng。
经年烽火万山赤,赭伐还闻到条梗。jīng nián fēng huǒ wàn shān chì,zhě fá hái wén dào tiáo gěng。
天寒荒野霜露白,萧瑟阴风助悲哽。tiān hán huāng yě shuāng lù bái,xiāo sè yīn fēng zhù bēi gěng。
岂无千尺栋梁具,摧绝泥沙竟谁省。qǐ wú qiān chǐ dòng liáng jù,cuī jué ní shā jìng shuí shěng。
深山大泽龙虎死,惨淡相看愁不醒。shēn shān dà zé lóng hǔ sǐ,cǎn dàn xiāng kàn chóu bù xǐng。
海波万一解经天,亦欲乘槎掠参井。hǎi bō wàn yī jiě jīng tiān,yì yù chéng chá lüè cān jǐng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

水精葱

刘崧

芳烈齐山茗,清名重水精。fāng liè qí shān míng,qīng míng zhòng shuǐ jīng。
生成推土物,夸大著乡评。shēng chéng tuī tǔ wù,kuā dà zhù xiāng píng。
鸣齿冰丸脆,通神雪汁清。míng chǐ bīng wán cuì,tōng shén xuě zhī qīng。
茗瓯端有助,疏浅愧吾生。míng ōu duān yǒu zhù,shū qiǎn kuì wú shēng。

忆平原

刘崧

在昔提携惯,于今学语喧。zài xī tí xié guàn,yú jīn xué yǔ xuān。
未能觅邻果,已解到盘飧。wèi néng mì lín guǒ,yǐ jiě dào pán sūn。
岁弱怜吾老,时危幸汝存。suì ruò lián wú lǎo,shí wēi xìng rǔ cún。
谁从托诗礼,亦欲信乾坤。shuí cóng tuō shī lǐ,yì yù xìn qián kūn。

送吴太守之韶阳

刘崧

已报新移郡,犹闻不下堂。yǐ bào xīn yí jùn,yóu wén bù xià táng。
买舟辞快阁,度岭问韶阳。mǎi zhōu cí kuài gé,dù lǐng wèn sháo yáng。
晚驿江云白,寒潮海日黄。wǎn yì jiāng yún bái,hán cháo hǎi rì huáng。
使君行五马,南徼有辉光。shǐ jūn xíng wǔ mǎ,nán jiǎo yǒu huī guāng。

送吴太守之韶阳

刘崧

白下东门柳,当年手种成。bái xià dōng mén liǔ,dāng nián shǒu zhǒng chéng。
行行当别路,叶叶是离情。xíng xíng dāng bié lù,yè yè shì lí qíng。
解缆惊秋雨,扬镳送晚晴。jiě lǎn jīng qiū yǔ,yáng biāo sòng wǎn qíng。
春风榕馆静,好在听啼莺。chūn fēng róng guǎn jìng,hǎo zài tīng tí yīng。

哭胡思齐

刘崧

野战日纷纷,飘零最念君。yě zhàn rì fēn fēn,piāo líng zuì niàn jūn。
故园知不返,客路竟长分。gù yuán zhī bù fǎn,kè lù jìng zhǎng fēn。
道士来看病,邻人为起坟。dào shì lái kàn bìng,lín rén wèi qǐ fén。
百年精爽在,应化武山云。bǎi nián jīng shuǎng zài,yīng huà wǔ shān yún。

忆萧一诚

刘崧

万里潮阳道,经年独尔思。wàn lǐ cháo yáng dào,jīng nián dú ěr sī。
海边为客久,兵后到家迟。hǎi biān wèi kè jiǔ,bīng hòu dào jiā chí。
恋阙心犹割,伤时发欲丝。liàn quē xīn yóu gē,shāng shí fā yù sī。
荆南非旧日,剩赋七哀诗。jīng nán fēi jiù rì,shèng fù qī āi shī。

赠黄孝子庭端

刘崧

南陔嗟久废,素韠幸犹存。nán gāi jiē jiǔ fèi,sù bì xìng yóu cún。
风变干戈际,人称孝友门。fēng biàn gàn gē jì,rén chēng xiào yǒu mén。
云山藏旧宅,烟草翳寒原。yún shān cáng jiù zhái,yān cǎo yì hán yuán。
谁续黄香传,当为薄俗敦。shuí xù huáng xiāng chuán,dāng wèi báo sú dūn。

答龙北池求诗

刘崧

古剑千金得,还丹九转成。gǔ jiàn qiān jīn dé,hái dān jiǔ zhuǎn chéng。
天宁轻至宝,人苦累虚名。tiān níng qīng zhì bǎo,rén kǔ lèi xū míng。
避俗聊栽菊,锄荒欲刈荆。bì sú liáo zāi jú,chú huāng yù yì jīng。
诗来问题墨,展转愧高情。shī lái wèn tí mò,zhǎn zhuǎn kuì gāo qíng。

寒日

刘崧

寒日闭门早,荒村落木齐。hán rì bì mén zǎo,huāng cūn luò mù qí。
昆虫霜后蛰,豺虎草间啼。kūn chóng shuāng hòu zhé,chái hǔ cǎo jiān tí。
碧海终难涉,青云未可梯。bì hǎi zhōng nán shè,qīng yún wèi kě tī。
鹿门早晚去,妻子定相携。lù mén zǎo wǎn qù,qī zi dìng xiāng xié。

寄青原福上人

刘崧

闻说靖居寺,莲花峰最奇。wén shuō jìng jū sì,lián huā fēng zuì qí。
几年增怅望,何日是来时。jǐ nián zēng chàng wàng,hé rì shì lái shí。
晓刹蟠丹壁,春泉注玉墀。xiǎo shā pán dān bì,chūn quán zhù yù chí。
塔前荆树好,应长向南枝。tǎ qián jīng shù hǎo,yīng zhǎng xiàng nán zhī。

九日雨离流江

刘崧

何意今朝雨,偏伤远客情。hé yì jīn cháo yǔ,piān shāng yuǎn kè qíng。
黄花低径湿,白鸟渡江轻。huáng huā dī jìng shī,bái niǎo dù jiāng qīng。
吾道成漂泊,天机戒满盈。wú dào chéng piāo pō,tiān jī jiè mǎn yíng。
林居有馀地,聊欲任浮生。lín jū yǒu yú dì,liáo yù rèn fú shēng。

咏早禾溪水

刘崧

闻有王相洞,龙潭决石开。wén yǒu wáng xiāng dòng,lóng tán jué shí kāi。
远从高碛下,尽绕乱山来。yuǎn cóng gāo qì xià,jǐn rào luàn shān lái。
续续筒车灌,喧喧桨筏催。xù xù tǒng chē guàn,xuān xuān jiǎng fá cuī。
海门如可到,东赴敢迟回。hǎi mén rú kě dào,dōng fù gǎn chí huí。

夜宿东原同子彦弟食楂梨示侄觯

刘崧

东原山馆夜,灯下食楂梨。dōng yuán shān guǎn yè,dēng xià shí zhā lí。
共看团圆子,因怀连理枝。gòng kàn tuán yuán zi,yīn huái lián lǐ zhī。
轩昂怜汝大,辛苦愧吾痴。xuān áng lián rǔ dà,xīn kǔ kuì wú chī。
历历嬉游事,于今鬓欲丝。lì lì xī yóu shì,yú jīn bìn yù sī。

览镜

刘崧

颇恨青铜镜,能添白发丝。pǒ hèn qīng tóng jìng,néng tiān bái fā sī。
不知岁年换,犹忆丱童时。bù zhī suì nián huàn,yóu yì guàn tóng shí。
戎马惊尘暗,风波惜世危。róng mǎ jīng chén àn,fēng bō xī shì wēi。
仙山有灵药,老去欲谁师。xiān shān yǒu líng yào,lǎo qù yù shuí shī。

遇邻人道旧

刘崧

废井生新草,荒村失旧邻。fèi jǐng shēng xīn cǎo,huāng cūn shī jiù lín。
独行迷远道,相见益酸辛。dú xíng mí yuǎn dào,xiāng jiàn yì suān xīn。
逐戍馀千里,还家止一身。zhú shù yú qiān lǐ,hái jiā zhǐ yī shēn。
终然未可住,投杖飒沾巾。zhōng rán wèi kě zhù,tóu zhàng sà zhān jīn。