古诗词

寄赠张隐君

刘崧

仙人身著紫绮裘,昨者来自南陵州。xiān rén shēn zhù zǐ qǐ qiú,zuó zhě lái zì nán líng zhōu。
南陵之山高百尺,中有叠嶂之危楼。nán líng zhī shān gāo bǎi chǐ,zhōng yǒu dié zhàng zhī wēi lóu。
烟光涌翠当碧落,石瀑飞嶂鸣清秋。yān guāng yǒng cuì dāng bì luò,shí pù fēi zhàng míng qīng qiū。
庾公谢朓招不起,至今山水令人愁。yǔ gōng xiè tiǎo zhāo bù qǐ,zhì jīn shān shuǐ lìng rén chóu。
飘然戏笙鹤,南过三湘去。piāo rán xì shēng hè,nán guò sān xiāng qù。
落日下洞庭,长歌揽巫楚。luò rì xià dòng tíng,zhǎng gē lǎn wū chǔ。
楚王台榭杳霭间,青鸟飞去何时还。chǔ wáng tái xiè yǎo ǎi jiān,qīng niǎo fēi qù hé shí hái。
三十六天朱陵洞,七十二峰南岳山。sān shí liù tiān zhū líng dòng,qī shí èr fēng nán yuè shān。
娟娟绿萝裳,袅袅临流女。juān juān lǜ luó shang,niǎo niǎo lín liú nǚ。
倏忽如飘风,白波愁日暮。shū hū rú piāo fēng,bái bō chóu rì mù。
重华之琴不复鼓,灵瑟年年泣秋雨。zhòng huá zhī qín bù fù gǔ,líng sè nián nián qì qiū yǔ。
仙人自是留侯徒,口诵黄石相传书。xiān rén zì shì liú hóu tú,kǒu sòng huáng shí xiāng chuán shū。
左按钧天之广乐,右接奇肱之飞车。zuǒ àn jūn tiān zhī guǎng lè,yòu jiē qí gōng zhī fēi chē。
鱼龙掀舞明月下,坐使千古成须臾。yú lóng xiān wǔ míng yuè xià,zuò shǐ qiān gǔ chéng xū yú。
我思仙人碧云里,再拜扬言惭仰视。wǒ sī xiān rén bì yún lǐ,zài bài yáng yán cán yǎng shì。
瑶草春香石洞霞,白榆夜浸天河水。yáo cǎo chūn xiāng shí dòng xiá,bái yú yè jìn tiān hé shuǐ。
天河水流无尽时,织女秋鬓应成丝。tiān hé shuǐ liú wú jǐn shí,zhī nǚ qiū bìn yīng chéng sī。
若过扶桑定相待,我欲乘槎浮东海。ruò guò fú sāng dìng xiāng dài,wǒ yù chéng chá fú dōng hǎi。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

宁都曾三省自京师得危应奉为作其先人埋铭一通归以示予敬题其后

刘崧

寂寂先人宅,煌煌太史铭。jì jì xiān rén zhái,huáng huáng tài shǐ míng。
飞霜中夜白,宿草隔年青。fēi shuāng zhōng yè bái,sù cǎo gé nián qīng。
未试干时策,空传相地经。wèi shì gàn shí cè,kōng chuán xiāng dì jīng。
伤心行役者,万里哭苍冥。shāng xīn xíng yì zhě,wàn lǐ kū cāng míng。

送别高安黄宰

刘崧

春日宾曹盛,骊歌发县关。chūn rì bīn cáo shèng,lí gē fā xiàn guān。
眼看朱绂去,心折画辕攀。yǎn kàn zhū fú qù,xīn zhé huà yuán pān。
垄麦连云细,江花过雨斑。lǒng mài lián yún xì,jiāng huā guò yǔ bān。
筠阳真大郡,犹迟一年还。yún yáng zhēn dà jùn,yóu chí yī nián hái。

赠蓝山赵教谕

刘崧

闻说蓝山县,宫墀暗薜萝。wén shuō lán shān xiàn,gōng chí àn bì luó。
频年虞盗寇,长日罢弦歌。pín nián yú dào kòu,zhǎng rì bà xián gē。
使者先驰檄,诸生暂负戈。shǐ zhě xiān chí xí,zhū shēng zàn fù gē。
终然陈俎豆,失喜问如何。zhōng rán chén zǔ dòu,shī xǐ wèn rú hé。

题平洲小景图

刘崧

锦水西流远,沧洲逸兴长。jǐn shuǐ xī liú yuǎn,cāng zhōu yì xīng zhǎng。
晚晴杨柳暗,春雨杜蘅香。wǎn qíng yáng liǔ àn,chūn yǔ dù héng xiāng。
沙渚通凫鹤,江潭集鱮鲂。shā zhǔ tōng fú hè,jiāng tán jí xù fáng。
几时携短棹,载酒问茆堂。jǐ shí xié duǎn zhào,zài jiǔ wèn máo táng。

奉和崔州判仁卿山长克诚夏日同游开善寺

刘崧

路转溪仍合,沙平水屡侵。lù zhuǎn xī réng hé,shā píng shuǐ lǚ qīn。
放船思极浦,下马得高林。fàng chuán sī jí pǔ,xià mǎ dé gāo lín。
却望烟霞色,微闻钟磬音。què wàng yān xiá sè,wēi wén zhōng qìng yīn。
虚堂白日静,于此见初心。xū táng bái rì jìng,yú cǐ jiàn chū xīn。

李知事廉辅得奇石如雪因命名雪石

刘崧

西岭千秋白,山阴六月寒。xī lǐng qiān qiū bái,shān yīn liù yuè hán。
终然天外远,宜尔座中看。zhōng rán tiān wài yuǎn,yí ěr zuò zhōng kàn。
映日光相射,含云气独完。yìng rì guāng xiāng shè,hán yún qì dú wán。
惟馀苔藓色,仿佛似青峦。wéi yú tái xiǎn sè,fǎng fú shì qīng luán。

近闻三首

刘崧

近闻河上卒,掘地未通流。jìn wén hé shàng zú,jué dì wèi tōng liú。
何以酬饥渴,终然起怨雠。hé yǐ chóu jī kě,zhōng rán qǐ yuàn chóu。
干戈应满地,畚锸漫成丘。gàn gē yīng mǎn dì,běn chā màn chéng qiū。
禹迹谁能复,悠悠远大谋。yǔ jì shuí néng fù,yōu yōu yuǎn dà móu。

近闻三首

刘崧

近闻淮海地,寇盗各纵横。jìn wén huái hǎi dì,kòu dào gè zòng héng。
城邑传新破,舟车绝远行。chéng yì chuán xīn pò,zhōu chē jué yuǎn xíng。
朝廷初问将,阃府渐移兵。cháo tíng chū wèn jiāng,kǔn fǔ jiàn yí bīng。
思见欃枪息,秋来江汉清。sī jiàn chán qiāng xī,qiū lái jiāng hàn qīng。

近闻三首

刘崧

近闻杨主簿,翰墨上京都。jìn wén yáng zhǔ bù,hàn mò shàng jīng dōu。
徵责缘新令,驰驱戒远途。zhēng zé yuán xīn lìng,chí qū jiè yuǎn tú。
炎蒸犹未濯,寇盗若为虞。yán zhēng yóu wèi zhuó,kòu dào ruò wèi yú。
即此伤多难,山林未可迂。jí cǐ shāng duō nán,shān lín wèi kě yū。

送邹明道归吉水

刘崧

令尹方兴学,先生乃赋归。lìng yǐn fāng xīng xué,xiān shēng nǎi fù guī。
清秋辞俎豆,白首望庭闱。qīng qiū cí zǔ dòu,bái shǒu wàng tíng wéi。
云薄千峰出,江深一雁飞。yún báo qiān fēng chū,jiāng shēn yī yàn fēi。
溶溶墨潭日,偏照老莱衣。róng róng mò tán rì,piān zhào lǎo lái yī。

过松湖闻熊氏往时有花圃特盛

刘崧

寂历松湖市,人家际水烟。jì lì sōng hú shì,rén jiā jì shuǐ yān。
平沙皆种树,枯港不通船。píng shā jiē zhǒng shù,kū gǎng bù tōng chuán。
旧隐真堪托,名园已盛传。jiù yǐn zhēn kān tuō,míng yuán yǐ shèng chuán。
青春花竹丽,载酒定何年。qīng chūn huā zhú lì,zài jiǔ dìng hé nián。

感赋七首

刘崧

闪闪一星赤,西林夜色高。shǎn shǎn yī xīng chì,xī lín yè sè gāo。
乾坤自空阔,景物故萧骚。qián kūn zì kōng kuò,jǐng wù gù xiāo sāo。
庭迥栖凉叶,门深翳雨蒿。tíng jiǒng qī liáng yè,mén shēn yì yǔ hāo。
狐狸浑不见,竟夕向人嘷。hú lí hún bù jiàn,jìng xī xiàng rén háo。

感赋七首

刘崧

中郡秋防寇,边亭夜筑关。zhōng jùn qiū fáng kòu,biān tíng yè zhù guān。
遥闻大军出,定向几时还。yáo wén dà jūn chū,dìng xiàng jǐ shí hái。
粟仰南船运,弓从北骑弯。sù yǎng nán chuán yùn,gōng cóng běi qí wān。
侵寻寒落景,何处问溪山。qīn xún hán luò jǐng,hé chù wèn xī shān。

感赋七首

刘崧

岛屿通群盗,风尘动六州。dǎo yǔ tōng qún dào,fēng chén dòng liù zhōu。
苍茫淮海暮,摇落楚荆秋。cāng máng huái hǎi mù,yáo luò chǔ jīng qiū。
城垒从堕废,弓刀竟隐收。chéng lěi cóng duò fèi,gōng dāo jìng yǐn shōu。
向来经国意,徒重腐儒忧。xiàng lái jīng guó yì,tú zhòng fǔ rú yōu。

感赋七首

刘崧

传闻南寇盛,惯捷海中船。chuán wén nán kòu shèng,guàn jié hǎi zhōng chuán。
兵甲今如此,风涛正渺然。bīng jiǎ jīn rú cǐ,fēng tāo zhèng miǎo rán。
鱼龙秋气外,貔虎暮云边。yú lóng qiū qì wài,pí hǔ mù yún biān。
自倚皇威震,谁为赤子怜。zì yǐ huáng wēi zhèn,shuí wèi chì zi lián。