古诗词

送李元忠归彭田歌

刘崧

自为筠州客,喜识同乡人。zì wèi yún zhōu kè,xǐ shí tóng xiāng rén。
颜君高迈杨子淳,李也俊逸迥绝尘。yán jūn gāo mài yáng zi chún,lǐ yě jùn yì jiǒng jué chén。
令我一日思再亲,见之歘然愁恨深。lìng wǒ yī rì sī zài qīn,jiàn zhī chuā rán chóu hèn shēn。
水边行吟月下坐,意度往往清而真。shuǐ biān xíng yín yuè xià zuò,yì dù wǎng wǎng qīng ér zhēn。
昨者相携登凤山,酒楼正对桃花湾。zuó zhě xiāng xié dēng fèng shān,jiǔ lóu zhèng duì táo huā wān。
锦江西来春波碧,乃有鵁鶄鸂䳵荡漾当其间。jǐn jiāng xī lái chūn bō bì,nǎi yǒu jiāo jīng xī chì dàng yàng dāng qí jiān。
此时与子初为客,笑指青山归未得。cǐ shí yǔ zi chū wèi kè,xiào zhǐ qīng shān guī wèi dé。
有约残年共泛舟,要看三洲雪花白。yǒu yuē cán nián gòng fàn zhōu,yào kàn sān zhōu xuě huā bái。
雪花未飞冬又春,子行车马何辚辚。xuě huā wèi fēi dōng yòu chūn,zi xíng chē mǎ hé lín lín。
姑苏公子自好客,况是东南贤主宾。gū sū gōng zi zì hǎo kè,kuàng shì dōng nán xián zhǔ bīn。
惜君掉头不肯住,送君却望城南路。xī jūn diào tóu bù kěn zhù,sòng jūn què wàng chéng nán lù。
江雾寒深橘子林,吴霜夜满丹枫树。jiāng wù hán shēn jú zi lín,wú shuāng yè mǎn dān fēng shù。
今日何日朔风吹衣,子不我思翩其先归。jīn rì hé rì shuò fēng chuī yī,zi bù wǒ sī piān qí xiān guī。
河梁携手行依依,筠州故人从此稀。hé liáng xié shǒu xíng yī yī,yún zhōu gù rén cóng cǐ xī。
黄尘出没乌帽远,寒雁杳杳随人飞。huáng chén chū méi wū mào yuǎn,hán yàn yǎo yǎo suí rén fēi。
雁飞南北安可期,客行最忆重逢时。yàn fēi nán běi ān kě qī,kè xíng zuì yì zhòng féng shí。
高梅始花已烂漫,对酒不饮将奚为。gāo méi shǐ huā yǐ làn màn,duì jiǔ bù yǐn jiāng xī wèi。
君不见古人抱才或未遇,亦复低徊叹迟暮。jūn bù jiàn gǔ rén bào cái huò wèi yù,yì fù dī huái tàn chí mù。
不乘驷马独西归,岂信相如好词赋。bù chéng sì mǎ dú xī guī,qǐ xìn xiāng rú hǎo cí fù。
君才衮衮不可婴,毋以离别伤其情。jūn cái gǔn gǔn bù kě yīng,wú yǐ lí bié shāng qí qíng。
匣中干莫时时顾,即恐飞腾雷电惊。xiá zhōng gàn mò shí shí gù,jí kǒng fēi téng léi diàn jīng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

为郭吟所题竹

刘崧

长丰隐者年八十,种竹满林皆老苍。zhǎng fēng yǐn zhě nián bā shí,zhǒng zhú mǎn lín jiē lǎo cāng。
莫将翠玉轻裁管,留取长竿钓渭阳。mò jiāng cuì yù qīng cái guǎn,liú qǔ zhǎng gān diào wèi yáng。

赋南园敧笋

刘崧

秾花嫩蕊各争春,乳燕鸣鸠亦恼人。nóng huā nèn ruǐ gè zhēng chūn,rǔ yàn míng jiū yì nǎo rén。
偃蹇南园敧竹笋,独依榛藋蔽闲身。yǎn jiǎn nán yuán jī zhú sǔn,dú yī zhēn diào bì xián shēn。

题伯衢扇

刘崧

华山收雨两江晴,夏竹屯云一径清。huá shān shōu yǔ liǎng jiāng qíng,xià zhú tún yún yī jìng qīng。
门外绿阴眠野鹿,隔帘时听打棋声。mén wài lǜ yīn mián yě lù,gé lián shí tīng dǎ qí shēng。

题扇画

刘崧

玉露凋伤赤岸枫,寒江月落雁呼风。yù lù diāo shāng chì àn fēng,hán jiāng yuè luò yàn hū fēng。
谁知茅屋荒山夜,亦有长吟抱膝翁。shuí zhī máo wū huāng shān yè,yì yǒu zhǎng yín bào xī wēng。

闻莺

刘崧

雾雨初晴万竹低,莺声仿佛度前溪。wù yǔ chū qíng wàn zhú dī,yīng shēng fǎng fú dù qián xī。
忽然飞去无人见,却在绿杨深处啼。hū rán fēi qù wú rén jiàn,què zài lǜ yáng shēn chù tí。

观禾川新涨

刘崧

胜乡三日雨如秋,两江新水拍山流。shèng xiāng sān rì yǔ rú qiū,liǎng jiāng xīn shuǐ pāi shān liú。
长杉短筏不敢下,怕有蛟龙乘夜游。zhǎng shān duǎn fá bù gǎn xià,pà yǒu jiāo lóng chéng yè yóu。

江上闻莺

刘崧

宣华西上是敖城,江水弓弯复镜平。xuān huá xī shàng shì áo chéng,jiāng shuǐ gōng wān fù jìng píng。
五月行人西岭下,满山青树只闻莺。wǔ yuè xíng rén xī lǐng xià,mǎn shān qīng shù zhǐ wén yīng。

谩题

刘崧

为谢高阳旧酒徒,相逢从此莫言酤。wèi xiè gāo yáng jiù jiǔ tú,xiāng féng cóng cǐ mò yán gū。
野鸟不知官禁苦,向人犹自说提壶。yě niǎo bù zhī guān jìn kǔ,xiàng rén yóu zì shuō tí hú。

松棚

刘崧

高架松棚荫绿苔,忽看片影上层台。gāo jià sōng péng yīn lǜ tái,hū kàn piàn yǐng shàng céng tái。
可缘畏日翻嫌月,并隔清光不入来。kě yuán wèi rì fān xián yuè,bìng gé qīng guāng bù rù lái。

湖上曲

刘崧

湖阴微雨裛新妆,隔浦风来水气香。hú yīn wēi yǔ yì xīn zhuāng,gé pǔ fēng lái shuǐ qì xiāng。
闲凭船舷不归去,绿荷花底看鸳鸯。xián píng chuán xián bù guī qù,lǜ hé huā dǐ kàn yuān yāng。

奉和吟所翁二首

刘崧

苍颜皓首一癯翁,谈笑衣冠有晋风。cāng yán hào shǒu yī qú wēng,tán xiào yī guān yǒu jìn fēng。
昨夜卷书灯下看,眼明犹自辨鱼虫。zuó yè juǎn shū dēng xià kàn,yǎn míng yóu zì biàn yú chóng。

奉和吟所翁二首

刘崧

林间净扫白云眠,萧散宁为外物怜。lín jiān jìng sǎo bái yún mián,xiāo sàn níng wèi wài wù lián。
自说东华年少梦,千金歌舞看花前。zì shuō dōng huá nián shǎo mèng,qiān jīn gē wǔ kàn huā qián。

湖上曲

刘崧

绿荷缭绕水为城,十里红云照眼明。lǜ hé liáo rào shuǐ wèi chéng,shí lǐ hóng yún zhào yǎn míng。
不知昨夜花开满,清晓船来不可行。bù zhī zuó yè huā kāi mǎn,qīng xiǎo chuán lái bù kě xíng。

湖上曲

刘崧

郎船夜傍隔溪云,清晓看花不见君。láng chuán yè bàng gé xī yún,qīng xiǎo kàn huā bù jiàn jūn。
自拨兰桡唱歌去,却嫌荷叶混罗裙。zì bō lán ráo chàng gē qù,què xián hé yè hùn luó qún。

湖上曲

刘崧

新莲乍出即昂头,叶底红菱不解浮。xīn lián zhà chū jí áng tóu,yè dǐ hóng líng bù jiě fú。
菱角沉泥终暗老,莲花落尽即漂流。líng jiǎo chén ní zhōng àn lǎo,lián huā luò jǐn jí piāo liú。