古诗词

送别杨奇琛归洞江歌

刘崧

朝别李元忠,暮别杨奇琛。cháo bié lǐ yuán zhōng,mù bié yáng qí chēn。
各言故乡久离别,使我历乱空愁心。gè yán gù xiāng jiǔ lí bié,shǐ wǒ lì luàn kōng chóu xīn。
愁心忽如江上风,不可凭御谁能穷。chóu xīn hū rú jiāng shàng fēng,bù kě píng yù shuí néng qióng。
南行浩荡一千里,吹雪径度青原峰。nán xíng hào dàng yī qiān lǐ,chuī xuě jìng dù qīng yuán fēng。
我生少小轻乡井,独以羁穷寄形影。wǒ shēng shǎo xiǎo qīng xiāng jǐng,dú yǐ jī qióng jì xíng yǐng。
经时负米未能归,何待他年愧裀鼎。jīng shí fù mǐ wèi néng guī,hé dài tā nián kuì yīn dǐng。
闲来思种东村田,青山欲买羞无钱。xián lái sī zhǒng dōng cūn tián,qīng shān yù mǎi xiū wú qián。
携书强聒附童稚,客中相顾谁相怜。xié shū qiáng guā fù tóng zhì,kè zhōng xiāng gù shuí xiāng lián。
杨郎杨郎本同郡,文水钟奇故才俊。yáng láng yáng láng běn tóng jùn,wén shuǐ zhōng qí gù cái jùn。
芳年初发春江长,劲气已逼秋崖峻。fāng nián chū fā chūn jiāng zhǎng,jìn qì yǐ bī qiū yá jùn。
读书东家不下楼,手写细字如蝇头。dú shū dōng jiā bù xià lóu,shǒu xiě xì zì rú yíng tóu。
长怀丹阙陈三策,独抱遗经穷九丘。zhǎng huái dān quē chén sān cè,dú bào yí jīng qióng jiǔ qiū。
春风二月惊初见,伯劳东飞遇西燕。chūn fēng èr yuè jīng chū jiàn,bó láo dōng fēi yù xī yàn。
凤山祠下月如眉,明绣楼前水如练。fèng shān cí xià yuè rú méi,míng xiù lóu qián shuǐ rú liàn。
看花把酒能几时,念子还乡从此辞。kàn huā bǎ jiǔ néng jǐ shí,niàn zi hái xiāng cóng cǐ cí。
城头乌啼北斗曙,飞霜已落青梧枝。chéng tóu wū tí běi dòu shǔ,fēi shuāng yǐ luò qīng wú zhī。
桐江东南符山岭,闻子幽居好林景。tóng jiāng dōng nán fú shān lǐng,wén zi yōu jū hǎo lín jǐng。
千年古剑合神机,光射玄潭黑风冷。qiān nián gǔ jiàn hé shén jī,guāng shè xuán tán hēi fēng lěng。
子归何时当再逢,即恐睽隔劳忧忡。zi guī hé shí dāng zài féng,jí kǒng kuí gé láo yōu chōng。
江外风尘眯人目,我欲远寻麋鹿踪。jiāng wài fēng chén mī rén mù,wǒ yù yuǎn xún mí lù zōng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题竹禽墨戏

刘崧

南山无树起春风,寂寞林栖户牖空。nán shān wú shù qǐ chūn fēng,jì mò lín qī hù yǒu kōng。
枯竹横枝荆棘底,天寒愁杀白头翁。kū zhú héng zhī jīng jí dǐ,tiān hán chóu shā bái tóu wēng。

同旷伯逵登揭氏山雨亭观石上虞太史刻字退池上观鱼而归

刘崧

太史文章汉魏初,碧苔深护九霞书。tài shǐ wén zhāng hàn wèi chū,bì tái shēn hù jiǔ xiá shū。
闲来倚石看云月,直恐神光贯紫虚。xián lái yǐ shí kàn yún yuè,zhí kǒng shén guāng guàn zǐ xū。

同旷伯逵登揭氏山雨亭观石上虞太史刻字退池上观鱼而归

刘崧

高柳芳池滟滟春,一泓新绿净无尘。gāo liǔ fāng chí yàn yàn chūn,yī hóng xīn lǜ jìng wú chén。
夜来忽涨西山雨,千尺苍波跃锦鳞。yè lái hū zhǎng xī shān yǔ,qiān chǐ cāng bō yuè jǐn lín。

寄易撝

刘崧

谷口同游最忆君,别来双雁不堪闻。gǔ kǒu tóng yóu zuì yì jūn,bié lái shuāng yàn bù kān wén。
满山橡栗何由拾,独拥寒扉望白云。mǎn shān xiàng lì hé yóu shí,dú yōng hán fēi wàng bái yún。

赠万讱归清江定侯帅阃

刘崧

万郎风骨自清奇,解赴从军五字诗。wàn láng fēng gǔ zì qīng qí,jiě fù cóng jūn wǔ zì shī。
却笑当年杜陵老,谩称骥子好男儿。què xiào dāng nián dù líng lǎo,mán chēng jì zi hǎo nán ér。

赠万讱归清江定侯帅阃

刘崧

北沙亭上题诗处,五六年前共阿翁。běi shā tíng shàng tí shī chù,wǔ liù nián qián gòng ā wēng。
乱后相逢浑不识,可怜玉树倚秋风。luàn hòu xiāng féng hún bù shí,kě lián yù shù yǐ qiū fēng。

赠万讱归清江定侯帅阃

刘崧

寂寞林居似耦耕,感君相顾足高情。jì mò lín jū shì ǒu gēng,gǎn jūn xiāng gù zú gāo qíng。
茆堂昨夜听寒雨,竹火松烟坐到明。máo táng zuó yè tīng hán yǔ,zhú huǒ sōng yān zuò dào míng。

赠万讱归清江定侯帅阃

刘崧

新筑土垣浑不高,旋编荻户隔蓬蒿。xīn zhù tǔ yuán hún bù gāo,xuán biān dí hù gé péng hāo。
雨中惯着寻山屐,自过村南问浊醪。yǔ zhōng guàn zhe xún shān jī,zì guò cūn nán wèn zhuó láo。

赠万讱归清江定侯帅阃

刘崧

子归帅阃慎驱驰,莫怪山人送别迟。zi guī shuài kǔn shèn qū chí,mò guài shān rén sòng bié chí。
记取池亭修竹下,别馀长是看君诗。jì qǔ chí tíng xiū zhú xià,bié yú zhǎng shì kàn jūn shī。

夜饮扁鹊观同魏炼师坐竹林下

刘崧

扁鹊观前清夜游,青衣隔竹送茶瓯。biǎn què guān qián qīng yè yóu,qīng yī gé zhú sòng chá ōu。
绿阴深巷凉如泻,坐听琼箫转玉楼。lǜ yīn shēn xiàng liáng rú xiè,zuò tīng qióng xiāo zhuǎn yù lóu。

题泰华春云图

刘崧

仙人楼观炫青红,帝子行春游太空。xiān rén lóu guān xuàn qīng hóng,dì zi xíng chūn yóu tài kōng。
玉检金枢人不见,汉家坛墠雨云中。yù jiǎn jīn shū rén bù jiàn,hàn jiā tán shàn yǔ yún zhōng。

题杨补之临宋徽宗湖口鸂鶒图

刘崧

太湖石畔双鸂鶒,碧草春明绣羽毛。tài hú shí pàn shuāng xī chì,bì cǎo chūn míng xiù yǔ máo。
莫拟宣和看笔法,故宫花鸟属蓬蒿。mò nǐ xuān hé kàn bǐ fǎ,gù gōng huā niǎo shǔ péng hāo。

题明皇行乐图

刘崧

宴罢微行禁苑春,諌臣已远弄臣亲。yàn bà wēi xíng jìn yuàn chūn,dǒng chén yǐ yuǎn nòng chén qīn。
那知剑阁西巡路,能护銮舆有几人。nà zhī jiàn gé xī xún lù,néng hù luán yú yǒu jǐ rén。

题墨梅

刘崧

水边小树寻常见,不似横枝花更繁。shuǐ biān xiǎo shù xún cháng jiàn,bù shì héng zhī huā gèng fán。
乱后江南谁寄与,只将图画赏清樽。luàn hòu jiāng nán shuí jì yǔ,zhǐ jiāng tú huà shǎng qīng zūn。

题李遵道幽篁古木图

刘崧

每爱黄岩笔意妍,苍枝幽竹净娟娟。měi ài huáng yán bǐ yì yán,cāng zhī yōu zhú jìng juān juān。
清秋翡翠谁能识,碧海珊瑚更可怜。qīng qiū fěi cuì shuí néng shí,bì hǎi shān hú gèng kě lián。