古诗词

送别杨奇琛归洞江歌

刘崧

朝别李元忠,暮别杨奇琛。cháo bié lǐ yuán zhōng,mù bié yáng qí chēn。
各言故乡久离别,使我历乱空愁心。gè yán gù xiāng jiǔ lí bié,shǐ wǒ lì luàn kōng chóu xīn。
愁心忽如江上风,不可凭御谁能穷。chóu xīn hū rú jiāng shàng fēng,bù kě píng yù shuí néng qióng。
南行浩荡一千里,吹雪径度青原峰。nán xíng hào dàng yī qiān lǐ,chuī xuě jìng dù qīng yuán fēng。
我生少小轻乡井,独以羁穷寄形影。wǒ shēng shǎo xiǎo qīng xiāng jǐng,dú yǐ jī qióng jì xíng yǐng。
经时负米未能归,何待他年愧裀鼎。jīng shí fù mǐ wèi néng guī,hé dài tā nián kuì yīn dǐng。
闲来思种东村田,青山欲买羞无钱。xián lái sī zhǒng dōng cūn tián,qīng shān yù mǎi xiū wú qián。
携书强聒附童稚,客中相顾谁相怜。xié shū qiáng guā fù tóng zhì,kè zhōng xiāng gù shuí xiāng lián。
杨郎杨郎本同郡,文水钟奇故才俊。yáng láng yáng láng běn tóng jùn,wén shuǐ zhōng qí gù cái jùn。
芳年初发春江长,劲气已逼秋崖峻。fāng nián chū fā chūn jiāng zhǎng,jìn qì yǐ bī qiū yá jùn。
读书东家不下楼,手写细字如蝇头。dú shū dōng jiā bù xià lóu,shǒu xiě xì zì rú yíng tóu。
长怀丹阙陈三策,独抱遗经穷九丘。zhǎng huái dān quē chén sān cè,dú bào yí jīng qióng jiǔ qiū。
春风二月惊初见,伯劳东飞遇西燕。chūn fēng èr yuè jīng chū jiàn,bó láo dōng fēi yù xī yàn。
凤山祠下月如眉,明绣楼前水如练。fèng shān cí xià yuè rú méi,míng xiù lóu qián shuǐ rú liàn。
看花把酒能几时,念子还乡从此辞。kàn huā bǎ jiǔ néng jǐ shí,niàn zi hái xiāng cóng cǐ cí。
城头乌啼北斗曙,飞霜已落青梧枝。chéng tóu wū tí běi dòu shǔ,fēi shuāng yǐ luò qīng wú zhī。
桐江东南符山岭,闻子幽居好林景。tóng jiāng dōng nán fú shān lǐng,wén zi yōu jū hǎo lín jǐng。
千年古剑合神机,光射玄潭黑风冷。qiān nián gǔ jiàn hé shén jī,guāng shè xuán tán hēi fēng lěng。
子归何时当再逢,即恐睽隔劳忧忡。zi guī hé shí dāng zài féng,jí kǒng kuí gé láo yōu chōng。
江外风尘眯人目,我欲远寻麋鹿踪。jiāng wài fēng chén mī rén mù,wǒ yù yuǎn xún mí lù zōng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

三月十日承辛侯好礼南赴临汀舣舟寄诗而去

刘崧

辛侯三月赴闽中,细雨轻帆扬北风。xīn hóu sān yuè fù mǐn zhōng,xì yǔ qīng fān yáng běi fēng。
快阁矶头不相见,独留诗句上崆峒。kuài gé jī tóu bù xiāng jiàn,dú liú shī jù shàng kōng dòng。

题曾道士岭后退居

刘崧

鸡栖茅屋青苔上,犬吠白云流水边。jī qī máo wū qīng tái shàng,quǎn fèi bái yún liú shuǐ biān。
白发老仙人不识,草衣自种岭西田。bái fā lǎo xiān rén bù shí,cǎo yī zì zhǒng lǐng xī tián。

出西岩下寄萧翀

刘崧

云岩西麓石林开,便拟从君卜筑来。yún yán xī lù shí lín kāi,biàn nǐ cóng jūn bo zhù lái。
乱后有田谁种得,好山过尽首空回。luàn hòu yǒu tián shuí zhǒng dé,hǎo shān guò jǐn shǒu kōng huí。

和钟廷方韵赠其弟廷享南归

刘崧

白羊南鸡山木幽,二十年前曾此游。bái yáng nán jī shān mù yōu,èr shí nián qián céng cǐ yóu。
东渡回溪三十六,乱山元自不通舟。dōng dù huí xī sān shí liù,luàn shān yuán zì bù tōng zhōu。

和钟廷方韵赠其弟廷享南归

刘崧

知君伯仲旧名家,学海新澜未有涯。zhī jūn bó zhòng jiù míng jiā,xué hǎi xīn lán wèi yǒu yá。
归到岩前春酒熟,满庭风雨看梅花。guī dào yán qián chūn jiǔ shú,mǎn tíng fēng yǔ kàn méi huā。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

横江清吹发参差,无奈秋风寄远思。héng jiāng qīng chuī fā cān chà,wú nài qiū fēng jì yuǎn sī。
谁似高情闲不厌,半年三度寄新诗。shuí shì gāo qíng xián bù yàn,bàn nián sān dù jì xīn shī。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

石门细草落松花,磊磊圆峰削翠瓜。shí mén xì cǎo luò sōng huā,lěi lěi yuán fēng xuē cuì guā。
夜久风泉听不尽,独看明月咽流霞。yè jiǔ fēng quán tīng bù jǐn,dú kàn míng yuè yàn liú xiá。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

山人出洞归来晚,月上东厓一丈高。shān rén chū dòng guī lái wǎn,yuè shàng dōng yá yī zhàng gāo。
贪着临流看清影,不知风露湿絺袍。tān zhe lín liú kàn qīng yǐng,bù zhī fēng lù shī chī páo。

和答陈宜山居寄示四首

刘崧

青山何日许为邻,愧尔东南漂泊人。qīng shān hé rì xǔ wèi lín,kuì ěr dōng nán piāo pō rén。
纵有桃源堪避世,已无渔子解知津。zòng yǒu táo yuán kān bì shì,yǐ wú yú zi jiě zhī jīn。

墨鹰

刘崧

秋风海上初来日,霜晓林梢独立时。qiū fēng hǎi shàng chū lái rì,shuāng xiǎo lín shāo dú lì shí。
鹏鹗云霄终自得,轩楹绦旋未须期。péng è yún xiāo zhōng zì dé,xuān yíng tāo xuán wèi xū qī。

墨鹰

刘崧

霜落丹崖木叶稀,翩翩劲翮敛寒晞。shuāng luò dān yá mù yè xī,piān piān jìn hé liǎn hán xī。
五原杀气凭陵急,林下鹪鹩只谩飞。wǔ yuán shā qì píng líng jí,lín xià jiāo liáo zhǐ mán fēi。

夜宿城西闻雨有怀新堂瓦覆尚缺感赋二绝

刘崧

草堂新构瓦难求,白日辉辉座上流。cǎo táng xīn gòu wǎ nán qiú,bái rì huī huī zuò shàng liú。
世乱苦无王录事,夜来闻雨不胜愁。shì luàn kǔ wú wáng lù shì,yè lái wén yǔ bù shèng chóu。

夜宿城西闻雨有怀新堂瓦覆尚缺感赋二绝

刘崧

架上残书乱不收,短琴亦挂壁东头。jià shàng cán shū luàn bù shōu,duǎn qín yì guà bì dōng tóu。
直愁沾湿无泥滓,尤恐堂㘭作水流。zhí chóu zhān shī wú ní zǐ,yóu kǒng táng ào zuò shuǐ liú。

余兄弟因避乱山中复有衾枕团栾之乐喜而赋诗

刘崧

幼小长歌棠棣诗,长城江海惜分离。yòu xiǎo zhǎng gē táng dì shī,zhǎng chéng jiāng hǎi xī fēn lí。
谁知中岁团栾乐,正在深山避乱时。shuí zhī zhōng suì tuán luán lè,zhèng zài shēn shān bì luàn shí。

癸夘岁日者推闰二月或传闰三月

刘崧

闰月推移定几时,花晨上巳两持疑。rùn yuè tuī yí dìng jǐ shí,huā chén shàng sì liǎng chí yí。
六年民物遭聋瞽,天地茫茫竟莫知。liù nián mín wù zāo lóng gǔ,tiān dì máng máng jìng mò zhī。